Hai ngày sau, tiểu quốc Phượng Vân ở biên giới phía Bắc.
Thiên địa chi lực rất ít, địa bàn của một ngôi sao nhỏ trong hư không, đây là một nước vô cùng nhỏ.
Cho dù so với nước Võ Đỉnh, cũng vô cùng nhỏ, Cửu Thiên rất nghi ngờ lãnh thổ của đất nước này có to bằng quê nhà Đông Hoa của hắn không!
“Đi vào đi, đây là nước trung chuyển của Ngự Thú trai chúng tôi. Mặc dù nhỏ, nhưng rất an toàn. Đám ma tu sẽ không chú ý đến một đất nước nhỏ như thế này, sẽ không xảy
ra chuyện.
Lê Hi tông chủ ngồi trên xe lăn bằng gỗ, phía dưới là một con long quy dài hàng vạn trượng.
Hầu hết mọi người đều đứng trên lưng long quy, xung quanh có vô số dã thú bảo vệ đi về phía trước.
Có thể nói, mọi người chưa từng có cảm giác an toàn như thế này.
Đừng thấy con long quy vô cùng to, nhưng di chuyển không hề chậm.
Tốc độ của nó thậm chí còn nhanh hơn con thuyền hư không của Cửu Thiên. Cửu Thiên có thể cảm nhận được không gian chi lực bên trong con long quy này.
Đây chắc chắn là một con dã thú có thể xé nát không gian. Quả nhiên nội tình bên trong Ngự Thú trai sâu không thể lường được.
Chưa đến giây phút cuối cùng, thật sự không thể biết được Ngự Thú trai-một trong ba thế lực mạnh nhất trong thiên hạ mạnh đến mức nào.
Đặc biệt là có một người mưu kế thần tình như Lê Hi tông chủ, càng khiến tất cả mọi thứ trở nên có trật tự.
Có thể nói, từ khi ở nước Thiên Kình cho đến bây giờ, Ngự Thú trai là thế lực có số lượng đệ tử chết ít nhất.
Chín quốc gia lớn có số lượng người nhiều như thế, người của Bát Phương Tiền Thánh bị thương vong gần hết trong trận chiến phá vòng vây ở nước Kình Thiên.
Chỉ có những đệ tử Ngự Thú trai đi theo Lê Hi tông chủ không chết quá nhiều.
Đương nhiên, trong đó cũng có công lao của Cửu Thiên.
“Lê Hi tông chủ, có phải đi qua nơi này, chúng ta sắp ra khỏi biên giới phía Bắc không? Sau đó, chúng ta sẽ đi đến đâu, đi như thế nào?
Cửu Thiên đứng bên cạnh Lê Hi tông chủ, hỏi.
Cửu Thiên thay một bộ quần áo màu đen của võ giả, đeo trọng kiếm vô song sau lưng, trông anh tuấn, uy vũ hơn rất nhiều.
Đám người Hàn Liên sư huynh ở bên cạnh cầm một ít đồ ăn, đang đút cho Tiểu Hắc.
Có lẽ là cạn kiệt sức lực, cũng có thể là do lười cử động, Tiểu Hắc nằm bò trên mặt đất, há miệng, đợi Hàn Liên sư huynh đặt đồ ăn vào miệng.
Lê Hi tông chủ cười nói: “Cậu cảm thấy thế nào?”
Lê Hi tông chủ rõ ràng đang thử khả năng phân tích của Cửu Thiên.
Cửu Thiên nhìn nụ cười trên mặt Lê Hi tông chủ, suy nghĩ một lúc nói: “Chúng ta chắc chắn không thể ở lại khu vực biên giới phía bắc. Đám ma tu nhất định sẽ lục soát toàn bộ biên giới phía Bắc. Bây giờ phải xem các cao thủ ở biên giới phía Bắc có thể kiên trì được bao lâu. Nhưng, theo như tôi thấy, biên giới phía Bắc không còn nước Kình Thiên, sớm muộn gì cũng bị chiếm toàn bộ.
Lê tông chủ gật đầu nói: “Đúng vậy, ba nước lớn nhất ở biên giới phía Bắc là Long Võ, Vạn Tôn, Kình Thiên. Trong đó nước Long Võ và nước Kình Thiên có thể xem là hai nước có sức lực để chiến đấu với ma tu nhất. Nếu như hai nước này không bị thất thủ, thì vẫn có thể chống đỡ đám ma tu được một khoảng thời gian. Nhưng bây giờ, nước Kình Thiên đã không còn nữa. Tôi thấy nước Long Võ, nước Vạn Tôn cũng sẽ từ bỏ chiến đấu nhanh thôi, sau đó chuyển tất cả sức mạnh đến khu vực phía Nam.
Cửu Thiên cau mày nói: “Khu vực phía Nam? Tại sao lại là khu vực phía Nam?”
Hỏi câu này, Cửu Thiên đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, “” một tiếng.
Lê tông chủ nói: “Nghĩ ra rồi?”
Cửu Thiên nói: “Hiểu rồi. Nước Hoàn Vũ ở phía Nam.”
Lê tông chủ cười nói: “Rất tốt. Chính là vì nước Hoàn Vũ ở khu vực phía Nam. Tình hình bây giờ mặc dù là một đại nạn lớn với thế giới. Nhưng đối với hai cường giả có dã tâm lớn như Hoàn Vũ Thiên Thánh và Bát Phương Tiền Thánh lại là một cơ hội hiếm có. Bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội mở rộng thực lực của mình. Bọn họ nhất định sẽ nghĩ mọi cách, ít nhất phải nắm được thực lực của nước Long Võ và nước Vạn Tôn, thậm chí còn có thể giết người. Sau đó lấy quê hương của Hoàn Vũ Thiên Thánh-nước Hoàn Vũ làm
nền móng, khai chiến với đám ma tu. Đám ma tu thôn tính cả khu vực biên giới phía bắc, tất nhiên phải kéo dài mặt trận của mình, không thể tiếp tục để tất cả cao thủ tập trung ở một chiến trường. Với tài lực của Bát Phương Tiền Thánh, tập hợp tất cả cao thủ của khu vực phía Nam và khu vực phía Tây, cộng với ba nước lớn khác trong khu vực phía Tây để triển khai một đợt phản kích, chưa hẳn không có cơ hội chiến thắng”
Cửu Thiên nói: “Nghe có vẻ khá ổn. Đầu tiên đưa lực lượng đến phía Nam-một nơi tương đối an toàn, sau đó, lại lấy khu vực phía Tây làm chiến trường để phản kích khu vực biên giới phía Bắc, đám ma tu cũng không dễ chịu đâu!”
Lê tông chủ lắc đầu nói: “Sai rồi, vô cùng sai. Cửu Thiên à, cậu vẫn quá xem thường Phong Thiên, cũng xem thường cả Đạo Tâm Ma Tông. Với tính cách của Phong Thiên, thủ đoạn của hắn ta chắc chắn không thể để tình huống 50/50 này xảy ra. Hắn ta nhất định vẫn còn kế hoạch phía sau, khiến đám Bát Phương Tiền Thánh không thể triển khai một đợt tấn công có hiệu quả. Hơn nữa, cậu cũng biết thủ đoạn của đám ma tu. Một khi bọn chúng mở rộng địa bàn, cậu có biết bọn chúng có thể làm ra bao nhiêu con rối đáng sợ, bao nhiêu cao thủ có tính tự sát trong một khoảng thời gian ngắn không? Chỉ cần bọn chúng chiếm được khu vực phía Bắc, khu vực phía Tây chắc chắn sẽ bị thôn tính, khu vực phía Nam lại rơi vào nguy hiểm. Chỉ cần một nửa thiên hạ rơi vào tay ma tu, chúng ta có thể sẽ phải giơ hai tay đầu hàng.
Lê tông chủ giơ hay tay ra, làm động tác đầu hàng.
Cửu Thiên nghe xong, âm thần gật đầu. Hắn nghĩ đến lúc ở nước Võ Đỉnh, Đạo Tâm Ma Tông bắt đầu giao nhiệm vụ cho các ma tu ma tông ở địa phương, yêu cầu bọn họ phải làm suy yếu sức mạnh của nước Võ Đỉnh càng nhiều càng tốt. Điều này suýt nữa gây ra chiến tranh giữa nhà họ Hàn và nhà họ Thiên. Ví dụ chuyện này xảy ra ở các nước khác, tình hình quả thật không được lạc quan cho lắm.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Vậy chúng ta phải đi đến khu vực phía Tây sao? Bây giờ đám ma tu vẫn chưa hoàn toàn chiếm được khu vực biên giới phía Bắc, đi đến phía Tây ổn định trước, sau đó làm loạn kế hoạch của đám ma tu, tìm cơ hội cho bọn chúng một đao.
Lê tông chủ lắc đầu nói: “Không cần làm như vậy. Chuyện này có lẽ nên để đám Bát Phương Tiền Thánh làm. Chúng ta phải đi đến quê hương của cậu.
Cửu Thiên cười, nói: “Ông nói đến khu vực phía Đông?”
Lê tông chủ gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là khu vực phía Đông. Nhân lúc đám ma tu vẫn chưa chú ý đến khu vực phía Đông, nhanh chúng tăng cường lực lượng. Đến khi chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, chúng ta có thể cho đám ma tu biết mặt. Hơn nữa, phía Đông cũng khá gần!”
Cửu Thiên thực sự có chút không hiểu, hỏi: “Tại sao? Phía Đông gần như vậy, không phải là nơi rất nguy hiểm sao?”
Lê tông chủ lắc đầu: “Sai, bây giờ khu vực phía Đông có thể còn an toàn hơn khu vực phía Nam. Trước khi vẫn chưa đánh đến khu vực phía Tây, có lẽ đám ma tu sẽ không quan tâm đến khu vực phía Đông, chúng ta có thể yên tâm phát triển một khoảng thời gian. Nói không chừng đến khi cậu thành thánh, đám ma tu mới phản ứng lại. Haha.
Cửu Thiên há miệng, nói: “Hóa ra là như vậy, trong tứ giới phía Đông là yếu nhất. Xem ra yếu cũng có chỗ tốt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất