“Cái gì?”
Bát Phương Tiền Thánh sửng sốt một tiếng, trên mặt đã mang theo vài phần sát khí.
Cửu Thiên có tài có đức gì, vậy mà có thể gửi thiệp mời cho các nước trong thiên hạ giống bọn họ.
Hoàn Vũ Thiên Thánh, Bát Phương Tiền Thánh rất rõ, bọn họ mất rất lâu mới có sức ảnh hưởng lớn như này ở trong thiên hạ.
Nhưng bây giờ, một thằng ranh con chỉ mới ngoài 20 tuổi cũng học theo bọn họ, mời cường giả trong thiên hạ tương trợ, còn tạo ra danh hiệu của bản thân cậu ta. Như này không phải giỡn mặt à?
Nhưng Bát Phương Tiền Thánh không cười nổi, Hoàn Vũ Thiên Thánh càng không cười nổi.
Bởi vì tiếp theo, võ giả tới báo cáo này đã lấy ra một tấm thiệp đưa cho Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh.
Hai người sau khi đọc nội dung trong thiệp mời, thật sự tức điên.
Cái gì gọi là “tam thánh không được, hiện rõ sự yếu ớt trước trận thế của ma tông!”
Thằng oắt thối tha này, cậu gửi thiệp mời thì gửi tử tế. Cố tình giẫm bọn họ một phát, như này ai có thể nhịn?
Vốn dĩ Hoàn Vũ Thiên Thánh và Bát Phương Tiền Thánh đánh chủ ý giết chết Cửu Thiên, bây giờ sau khi đọc thiệp mời này.
Hai người càng chắc chắn với chủ ý trong lòng, phải xé tan xác Cửu Thiên ra!
Trong lòng lửa giận vô biên, Bát Phương Tiền Thánh vẫn đè nén không phát tác.
Bát Phương Tiền Thánh hừ lạnh một tiếng, ông ta vung tay ném thiệp mời này sang một bên.
Ông ta đanh giọng nói: “Tiểu bối cuồng vọng. Nghĩ mình giành được hạng nhất trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc thì có thể trong mắt không có ai, kiêu ngạo nhìn quần hùng trong thiên hạ rồi à. Không biết trời cao cỡ nào, đất dày cỡ nào. Thiệp mời này của cậu ta, tôi thấy sẽ không có ai đi cả!”
Nói xong thì Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng khẽ cười.
Các quốc chủ khác cũng cố cười. Suy nghĩ của bọn họ dường như khác với suy nghĩ của Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh.
Tuy lời nói trong thiệp mời này có hơi ngông cuồng.
Nhưng lời nói bên trong, về cơ bản đều là thật.
Cửu Thiên quả thật dành được hạng nhất trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, đúng thật là người có khí – võ song tu.
Hắn thật sự không sợ Phong Thiên, cũng hình như thật sự giết chết Long Đồ ma vương.
Khi tam thánh đối đầu với ma tông, thật sự có hơi yếu.
Tất cả chuyện này nghe thì như đang nói phét, nhưng trừ câu cuối cùng ra, hiện nay thì thấy đều là thật.
Hơn nữa không ai có thể bảo đảm, câu cuối cùng đó nhất định là giả?
Bát Phương Tiền Thánh chỉ vào võ giả tới báo cáo, nói: “Cậu nói thử xem, các quốc chủ nhận được thiệp mời có mấy người phái người đi tìm đám người Cửu Thiên? Có mấy người nguyện ý kết liên minh gì đó với bọn họ? Có ai không?”
Hoàn Vũ Thiên Thánh lại hơi nhíu mày, cũng đợi đáp án của võ giả.
Mặt mày võ giả kỳ lạ, sau khi ấp úng một lúc, hắn ta nhỏ giọng trả lời: “Thưa hai vị Võ Thánh. Theo như tiểu nhân biết, trong Bắc Cương bây giờ, hơn hai mươi nước cách phía Đông Nam khá gần đều phái người đi rồi”
Gương mặt của Bát Phương Tiền Thánh vặn vẹo một trận.
Cú vả mặt này thật sự là vang bôm bốp!
Môi của Hoàn Vũ Thiên Thánh không động, truyền âm nói: “Không ngờ cố ý hãm hại bọn họ không chết, còn để bọn họ sau khi giết được Long Đồ ma vương, uy danh hiển hách. Chúng ta có cần thử lần nữa không?”
Bát Phương Tiền Thánh không trả lời, chỉ là trong hai mắt từ từ dấy lên sát khí.
Nước Phượng Vân.
Đám người Hàn Liên sư huynh cầm thiệp mời lấy từ trong tay người của Ngự Thú trai thì cười như được mùa.
Huyễn Tầm, Diệp Nam Thiên, Tả Tử Sâm, Hoàng Phủ Tường cũng ở bên cạnh cười điên cuồng.
Hết cách, thiệp mời này thật sự quá giỏi bịp.
Hàn Liên sư huynh vỗ vai của Cửu Thiên, nói: “Cửu Thiên sư đệ. Đệ từ khi nào trở thành chúa cứu thế thế? Sao đệ không nói đệ biết kiếp trước, rõ kiếp sau, giỏi khuyên người thoát khỏi nỗi trầm mê. Chặt đứt ấm dương, giải phong thủy, bấm tay tính được thiên cơ!”
Cửu Thiên trợn ngược mắt, nói: “Đây là do Lê tông chủ viết, không phải đệ viết. Bây giờ đệ rất nghi ngờ Lê tông chủ đang dùng đệ ra để đùa giỡn.
Cửu Thiên nói xong thì liếc nhìn Huyễn Tâm.
Huyễn Tâm che miệng khẽ cười nói: “Tông chủ sẽ không làm chuyện vô dụng đâu. Nếu ngài ấy viết như thế thì nhất định có đạo lý của ngài ấy. Cửu Thiên, cậu không phải thật sự là chúa cứu thế, khí thế bá vương của cậu đâu?”
Huyễn Tầm vừa nói xong, đám người Hàn Liên sư huynh sắp cười rớt khỏi ghế rồi.
“Aiya, cười chết ta rồi. Cửu Thiên sư đệ, đệ sau này tới chỗ nào, mở ra khí thế bá vương thì khiến các ma tu thần phục dưới chân đệ là được. Chúa cứu thế thì nên như vậy!”
Đại sư huynh cũng liên tục gật đầu, nói: “Cái này đáng tin. Cửu Thiên sư đệ, hay là đệ thử đi!”
Cửu Thiên cạn lời nhìn đám người này.
Một tấm thiệp mời mà thôi, đám người này đã cười mấy ngày rồi, thật không biết khi nào mới có thể kết thúc.
Cửu Thiên thật sự rất muốn lý luận chuyện này với Lê tông chủ.
Nhưng Lê tông chủ dường như cũng biết Cửu Thiên sẽ không vui, hai ngày này vậy mà trốn mất dạng.
Ở đất nước bé tí như này, Lê tông chủ cũng có thể chơi trò biến mất, thật là có bản lĩnh.
Hai ngày nay da mặt của Cửu Thiên coi như đã dày hơn một ít. Hắn ta cười mặc hắn ta cười, cười chết cũng đáng đời!
Cửu Thiên vừa lắc đầu vừa nhấp ngụm trà.
Trà của nước Phượng Vân thật sự có hương vị khác.
Suy cho cùng là đồ của một đất nước sản xuất, mùi vị khi uống vẫn khác với nơi khác.
Hắn đang uống trà, bỗng bóng dáng của Lê Nhân Long xuất hiện ở trước mặt Cửu Thiên.
Nhìn thấy Lê Nhân Long, mắt của Cửu Thiên hơi híp lại.
Hai ngày nay Lê tông chủ biến mất cùng với Lê Nhân Long. Hắn ta quay về rồi, chứng minh Lê tông chủ cũng quay về rồi.
“Cửu Thiên huynh, mời qua bên này. Các sứ giả của các nước khác đã tới, tông chủ mời anh qua đó!”
Cửu Thiên nghe thấy lời của Lê Nhân Long, bỗng có vẻ mặt ngỡ ngàng.
Nụ cười của đám người Hàn Liên sư huynh cũng tắt.
Sau đó, Hàn Liên sửng sốt nói: “Thật sự có người bị lừa tới rồi. Như vậy cũng được ư?"
Cửu Thiên cũng kinh ngạc nói: “Sứ giả của các nước khác ở Bắc Cương ư? Sao bọn họ có thể tới nhanh như vậy.
Lê Nhân Long nói: “Có sự giúp đỡ của sóc chuột không gian của tông chủ, bọn họ đương nhiên tới rất nhanh. Cửu Thiên huynh, đừng băn khoăn nữa. Người ta tới đều là để xem chúa cứu thế là anh
Lê Nhân Long nói xong cũng cười tà.
Cửu Thiên đứng dậy vừa đi vừa nói: “Biết sớm lúc đầu nên đánh anh mạnh một chút. Đương nhiên, sau này vẫn còn cơ hội.
Cơ mặt của Lê Nhân Long bỗng giật giật, với thực lực hiện nay của Cửu Thiên thật sự là nói đánh hắn ta thì đánh hắn ta, không hề hàm hồ.
Lê Nhân Long ngại ngùng họ hai tiếng, nói: “Cửu Thiên huynh, như vậy thì không hay. Ba chữ chúa cứu thế đó cũng không phải do tôi viết đúng không? Hơn nữa, anh không cảm thấy nếu viết như vậy mới có người tin ư? Huống chi, sao anh biết anh không phải chúa cứu thế.
Cửu Thiên cười đáp: “Bởi vì tôi không có khí thế bá vương”
Lê Nhân Long lắc đầu cười khổ nói: “Xem ra sau này mình thật sự sẽ bị đánh rồi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất