Cửu Thiên không nói một lời, yên lặng nhìn những người đứng dậy này đi ra ngoài.
Lê Hi tông chủ cũng hơi mở mắt ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười, người của những nước nhỏ này thật sự là ngây thơ.
Bọn họ cho rằng dựa vào cách khích tướng mỏng manh nhất này thì có thể không tốn bất kỳ cái giá nào, có được tin tức mình muốn từ trong miệng của Cửu Thiên.
Loại thủ đoạn nhỏ này đối phó những người trẻ tuổi chưa trải sự đời, nhiệt huyết tới ngu muội thì được.
Nhưng đối mặt với loại người từng thấy cảnh tượng lớn như Cửu Thiên, bất luận tu vi hay tâm trí, đều là người trên người.
Những thủ đoạn này, nhìn trông rất nực cười.
Lê Hi tông chủ cũng suýt nữa cười thành tiếng.
Ông lão dẫn mọi người đi thẳng tới cửa, lại phát hiện Cửu Thiên căn bản không có ý gọi bọn họ quay lại.
Sau đó, Cửu Thiên phất tay ngưng gió thành lỵ, khua tay nước rơi vào trong ly, từ từ xoay vòng.
Cửu Thiên bỏ thêm một ít lá trà của ước Phượng Vân vào trong, một ly trà không tệ được chuẩn bị xong.
Nhập ngụm trà nhỏ, Cửu Thiên cười híp mắt nhìn bọn họ.
Hắn muốn xem xem, những người này có phải thật sự định đi như vậy không.
Thiết nghĩ chỉ cần không phải đồ ngốc, đều không thể vì mấy câu nói thì khiến mình chạy uổng công một chuyến.
Những sứ giả này không dễ gì tới một chuyến, không lấy được cái gì cả.
Minh ước cũng chưa thành lập, tin tức cơ bản mình muốn, Cửu Thiên cũng không cho.
Nếu bọn họ quay về như vậy, không bị quốc chủ của bọn họ mắng chết thì mới lạ.
Ông lão dừng lại ở cửa, ông ta tuyệt đối không ngờ Cửu Thiên thật sự căn bản không gọi bọn họ lại.
Loại tình huống này, ông lão vẫn là gặp lần đầu.
Kế khích tướng mất đi tác dụng, hiện nay Cửu Thiên nhìn trông đâu còn là một thằng nhóc non choẹt hai mươi mấy tuổi nữa.
Rõ ràng là một tiểu hồ ly sau này chắc chắn sẽ biến thành lão hồ ly.
Thấy đám người ông lão dừng ở cửa một lúc, biểu cảm trên mặt lại thay đổi, dường như khi cả gương mặt sắp biến thành màu đen, Cửu Thiên cuối cùng cũng lên tiếng.
“Quậy à? Quậy xong rồi, có thể nói chuyện chính rồi nhỉ. Các vị, ngồi về chỗ đi, các người đứng ở cửa, chúng ta không thể bàn chuyện!”
Đám người ông lão mặt đầy khí đen, nhưng vẫn quay lại ngồi.
Ông lão đanh giọng nói: “Cửu Thiên, cậu vừa rồi đã đắc tội với rất nhiều nước, đây không phải là một chuyện tốt!”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Tôi biết. Vậy nên bây giờ tôi định nói rõ chút với các vị. Nếu các vị không gia nhập liên minh, chúng tôi sẽ không chia sẻ tin tức của chúng tôi. Thứ dính dáng bên trong nhiều hơn các người tưởng tượng”
Ở bên cạnh, một sứ giả để râu quai nón, nhìn trông có hơi mập, nói: “Cửu võ tôn. Bây giờ chúng ta là lần đầu tiếp xúc, hai bên đều thiếu sự tin tưởng nhất định. Chúng tôi có thể hiểu cách làm của ngài, nhưng ngài cũng phải lấy ra tí gì đó để chúng tôi ít nhất có thể có sự tin tưởng đối với ngài. Còn cả Lê tông chủ, ngài không định nói gì sao?”
Lê tông chủ chỉ vào Cửu Thiên, nói: “Chuyện lần này đều do cậu ta toàn quyền phụ trách. Tôi chỉ ở bên cạnh xem thôi. Có điều các vị sứ giả, tôi có thể nói một câu với các người. Tôi tin tưởng Cửu Thiên 100%. Không biết tin tức này của tôi có tác dụng với các người không?” Lời của Lê tông chủ lập tức khiến mấy vị sứ giả như có suy tư.
Vùng đất Bắc Cương, danh tiếng của Lê Hi tông chủ ở mức độ nào đó còn hơn cả tam thánh.
Dù sao đại bản doanh của Ngự Thú trai nằm ở Bắc Cương, phàm là quốc chủ của các nước, không ai không biết Lê Hi tông chủ của Ngự Thú trai.
Ngay cả Lê tông chủ cũng tin lời của Cửu Thiên như vậy, vậy chắc chắn Cửu Thiên có độ đáng tin nhất định.
Chỉ có vài người nghe xong thì luôn nhíu chặt mày.
Trong đó có ông lão râu trắng vừa rồi.
Ông lão đanh giọng nói: “Lê tông chủ. Ngài thật sự tin Cửu Thiên ư? Sao tôi cảm thấy đây chỉ là một cái bẫy? Lê tông chủ, ngài chắc không phải là tùy ý tìm một người, bịa ra một câu chuyện, ngụy tạo vài thứ thì định dùng chúng tôi làm đội ngũ tiên phong để sử dụng chứ? Các vị sứ giả, buổi sáng khi tôi tới có nghe nói, trong nước Long Võ, Bát
Phương Tiền Thánh, Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng đang phân phát thiệp mời cho tất cả các nước ở Bắc Cương, chuẩn bị xây dựng liên minh. Tôi thấy bên đó đáng tin hơn một chút!”
Lời của ông lão dẫn tới một trận xôn xáo.
Ngay lập tức, tất cả các sứ giả ở đây đều có chút dao động.
Lê Hi tông chủ ở bên cạnh Cửu Thiên, khẽ cười nói: "Quả nhiên, Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh đã làm như vậy. Động tác của bọn họ vậy mà nhanh hơn dự liệu của tôi một chút”
Lê Hi tông chủ nói xong thì âm thầm ánh mắt với Cửu Thiên.
Cửu Thiên gật đầu hiểu ý.
Lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao Lê Hi tông chủ lại gửi những thiệp mời này. Thì ra mục đích chính là tranh đoạt nhân thủ với Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh.
Đội ngũ của bọn họ không có danh tiếng bằng bên Bát Phương Tiền Thánh, cũng không có sức hiệu triệu như đám Bát Phương Tiền Thánh. Vậy thì đương nhiên, điều duy nhất Lê Hi tông chủ có thể làm chính là sớm tạo ra danh hiệu của Cửu Thiên, xem có thể kiếm được một ít chi viện không.
Nhưng bây giờ, tình hình dường như không lạc quan lắm.
Cửu Thiên nhìn mọi người vẫn đang nghị luận, đanh giọng nói: “Các vị, nếu các người tới chỗ Bát Phương Tiền Thánh, sợ rằng mới là đội ngũ tiên phong thật sự. Về cơ bản đồng nghĩa đứng ở hàng đầu tiên đợi chết. Với kinh nghiệm của tôi nói cho tôi biết, Bát Phương Tiền Thánh sẽ ép các người, cầu xin đối với ma tu.
Ông lão nói: “Vậy sao? Cửu võ tôn, tôi thật sự rất muốn tin lời của ngài. Nhưng tôi lại không biết nên tin ngài như nào. Như vậy đi, đầu tiên bắt đầu từ cái đơn giản nhất. Cửu võ tôn, ngài không phải là tu khí – võ song tu trong truyền thuyết hay sao. Thể hiện một lượt công pháp khí – võ song tu cho chúng tôi xem. Cái này chắc không có vấn đề rồi chứ! Chỗ tôi còn có một thứ có thể kiểm tra cường giả cực hạn bình thường. Nếu cậu thật sự không lừa chúng tôi, vậy thì thử cái này được không?”
Ông lão lấy ra một thứ rất tinh sảo.
Giống như đúc từ đá đen, vô cùng đen, giống như trụ đá đen xì một mặt, đón gió thì phình ra, rất nhanh đã cao bằng một người.
“Cái này tên là trụ Đạo Uẩn, là thần khí của nước Hoa Diệu chúng tôi. Cửu võ tôn, ngài thử ở trước mặt mọi người đi. Ngài không phải nói ngài giết Long Đồ ma vương hay sao?
Vậy thực lực chắc chắn không có vấn đề gì, làm cho chúng tôi xem đi!”
Ông lão nói xong còn tự vỗ tay.
Lê tông chủ nhìn một màn này, đã cười tới mức bắt đầu lắc đầu.
Cửu Thiên nhìn sâu vào ông lão này, trong mắt lại có thêm chút gì khác khác.
Sau đó, Cửu Thiên gật đầu nói: “Được. Vậy thì cho các người thấy, các người quả thật cần tin tôi.
Nói xong, Cửu Thiên đi tới trước mặt trụ đá, bày sẵn tư thế, hai mắt dần dần trở nên sắc bén.
Ông lão đứng ở bên cạnh, khóe miệng lại nhếch lên nở nụ cười quỷ dị.
Trong lòng Cửu Thiên bắt đầu thầm nghi ngờ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất