Xoay người rời đi, Băng Thánh chạy trốn rất quả quyết.
Băng Thánh mang trong mình Không Gian Chi Đạo có tự tin tuyệt đối không để Cửu Thiên bắt được.
Điều Cửu Thiên đau đầu nhất cũng là điểm này.
Nhìn Băng Thánh bay đi xa, khóe miệng của Cửu Thiên lại nở nụ cười.
Chạy ư?
Đã ở nước Bắc Thần rồi, còn muốn chạy ư?
Cửu Thiên ngược lại muốn xem Băng Thánh này có thể chạy đi đâu.
Cửu Thiên xoay người nhìn về phía đám người ở đằng sau, đanh giọng nói: “Còn muốn đánh không?”
Một đám người không nói gì, bọn họ ở trước mặt Cửu Thiên căn bản không nhìn thấy hy vọng chiến thắng.
Cửu Thiên giống như một ngọn núi sừng sững bất động, mà bọn họ chính là sâu bọ muốn đẩy núi ra.
Những người này cũng bắt đầu lùi lại sau, bọn họ đã bắt đầu hối hận tại sao lại dây vào vũng nước đục này.
Người mà ngay cả Băng Thánh cũng bó tay, còn phải tìm người tới giúp đỡ, sao bọn họ có thể là đối thủ.
Đạo lý đơn giản như vậy, lúc này bọn họ mới bắt đầu dần dần hiểu rõ.
Chỉ là không biết, bây giờ hiểu rồi còn có tác dụng không!
Khóe miệng của Cửu Thiên bỗng nở nụ cười, nhìn đám người này, nói: “Hôm nay các người rất may. Tôi không muốn giết các người. Nhưng các người phải giúp tôi một
chuyện, tôi mới có thể thả các người đi!”
Lập tức có một người đàn ông lớn giọng nói: “Cửu Thiên, chúng tôi thừa nhận cậu rất mạnh. Nhưng cậu nếu nói muốn giết chúng tôi, cũng quá tự đại rồi!”
Cửu Thiên khẽ cười nói: “Tự đại ư? Nếu ông cảm thấy tôi tự đại, có thể đứng ra thử. Tôi không để bụng, giết gà dọa khỉ đâu.
Người đàn ông lập tức câm nín, các cường giả ở xung quanh cũng không nói gì.
Sau đó, một người phụ nữ nói: “Cậu muốn kêu chúng tôi làm gì?”
Cửu Thiên đanh giọng nói: “Tìm ra Băng Thánh, nói với bà ta, tôi không đi đâu hết, chỉ ở Thiên Các của nước Bắc Thần đợi bà ta, nếu bà ta không quay về quyết chiến sinh tử với tôi, tôi sẽ khiến Thiên Các của bà ta mãi mãi biến mất.”
Mọi người sững người, bọn họ không ngờ Cửu Thiên lại cho bọn họ nhiệm vụ đơn giản như vậy.
Người đàn ông vừa rồi lên tiếng đó kinh ngạc nói: “Chỉ như vậy ư? Nếu chúng tôi trực tiếp chạy thì sao?”
Ông ta vừa nói xong, những người khác lập tức tức giận nhìn ông ta.
Đầu óc của tên này có vấn đề à!
Cửu Thiên khẽ cười nói: “Không sợ. Bởi vì tôi sẽ nhớ các người, tôi sẽ tra ra các người, còn sẽ tìm được các người, các người không dám chạy luôn đâu.
Cửu Thiên nói xong thì đi vào bên trong Thiên Các.
Ở đằng sau chỉ để lại một đám cường giả của các nước khác nhìn nhau.
Ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, cuối cùng cũng cường giả này im lặng rời đi.
Bọn họ không thể không thừa nhận điều Cửu Thiên nói là sự thật. Người có tu vi như Cửu Thiên, chỉ cần tra ra thân phận của bọn họ, tìm được bọn họ không phải là vấn đề gì
cả.
Nói gắt hơn một chút, cho dù không tìm được bọn họ, lẽ nào Cửu Thiên không thể tới quê nhà của bọn họ bắt con tin để đòi người sao?
Trong cả Đông Giới, trừ Đan Thánh quốc chủ, bọn họ thật sự không tìm được ai có thể đối phó tên Cửu Thiên này.
Hôm nay, thực lực mà Cửu Thiên thể hiện thật sự khiến cả Đông Giới run rẩy.
“Chủ nhân vĩ đại, thật sự thả bọn họ đi như vậy sao? Quá hời cho bọn họ rồi, nói thế nào đi nữa, cũng phải giết hai người để làm gương!”
Trong cơ thể, Cửu Long Huyền Cung Tháp lại chui ra, nó đã đợi sau khi Cửu Thiên giết người xong, nó đi quét đồ tốt.
Hiếm khi gặp được một đám người giao đồ tới, hơn nữa còn là cường giả Tôn Cảnh. Đồ tốt trên người chắc chắn không ít.
Nhưng Cửu Thiên thả bọn họ đi đơn giản như vậy, Cửu Long Huyền Cung Tháp ít nhiều có hơi thất vọng.
Cửu Thiên nói: “Nếu đổi lại lúc bình thường, ta nhất định giết hết bọn họ. Bởi vì giữ lại những người này đối với nước Võ Đỉnh, đối với Cửu gia mà nói, đều là tai họa. Nhưng bây giờ ta không thể làm như vậy.
“Tại sao?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp có chút không hiểu.
“Nếu đã là tai họa, tại sao không loại bỏ, giết toàn bộ, bớt nhiều chuyện!”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Bọn họ cũng coi như là cường giả trong Đông Giới. Hiện nay thiên hạ đại loạn, ma tu hoành hành. Trong tứ giới, vốn Đông Giới chúng ta có thực lực yếu nhất, nếu còn giết nữa, đợi tới khi ma tu công đánh tới Đông Giới, ta sợ không tìm ra cường giả nào đi ngăn cản ma tu ngập trời đó.
Cửu Long Huyền Cung Tháp bỗng ngộ ra, nói: “Chủ nhân vĩ đại, người thật sự nghĩ cho thiên hạ, lòng ôm tứ giới. Sự độ lượng của người thật sự như mặt trời chói lọi, chiếu sáng mặt đất. Vậy Băng Thánh này thì sao? Tới lúc đó cũng đánh một trận rồi tha ư? Bà ta cũng tính là người trong tốp người mạnh nhất của Đông Giới, giết rồi quả thật có chút đáng tiếc.”
Trong mắt Cửu Thiên xẹt qua lệ quang: “Hừ, có mạnh nữa cũng phải giết”
Cửu Long Huyền Cung Tháp kinh ngạc nói: “Không phải là muốn giữ lại lực lượng cho Đông Giới hay sao?” Cửu Thiên nói: “Bà ta suýt nữa hại chết người nhà của ta, điều này không thể tha thứ được.
Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức cạn lời.
Một lát sau, Cửu Long Huyền Cung Tháp nặn ra một câu: “Chủ nhân vĩ đại, người thật là ân oán phân minh.
Cất bước đi về phía trước, con cháu ở hai bên của Thiên Các lũ lượt lùi lại, càng đi vào trong Thiên Các thì càng có thể nhìn thấy càng nhiều người của Thiên Các tập trung lại.
“Đứng lại, nơi này không phải là nơi anh có thể đi vào”
Mắt thấy Cửu Thiên sắp đi vào trong tháp Tiếp Thiên quan trọng nhất của Thiên Các, một người của Thiên Các lớn giọng nói.
Tuy chân của hắn ta cũng đang run rẩy.
Cửu Thiên liếc nhìn hắn ta, lại nhìn mấy người của Thiên Các ở xung quanh định đi lên chiến đấu với hắn, hắn khẽ cười một tiếng.
Hất tay, Tiểu Hắc luôn bất động ở trên vai Cửu Thiên bị Cửu Thiên quăng ra.
Ngay lập tức, Tiểu Hắc lập tức biến to, cơ thể gặp gió phình to, trong nháy mắt hóa thành một con rồng khổng lồ nghìn trượng.
Thân mang hắc viêm, cánh rồng che trời.
Tiểu Hắc gầm một tiếng, tất cả mọi người của Thiên Các bị sốc tới mức lùi lại.
Cửu Thiên tiếp tục đi về phía trước, người của Thiên Các canh ở bên ngoài tháp Tiếp Thiên, còn chưa lại gần đã bị khí thế chưa thu liễm trên người Cửu Thiên dọa cho mềm nhũn ra đất.
Cửu Thiên không có làm bọn họ bị thương, không phải không thể, chỉ là khinh thường mà thôi.
Đi lên bậc thang, cấm chế, trận pháp gì đó ở trước mặt Cửu Thiên giống như tờ giấy, căn bản không có tác dụng gì.
Tháp Tiếp Thiên tổng cộng có 99 tầng, Cửu Thiên đi từng bước đi lên.
Ở giữa đường, mấy trưởng lão của Thiên Các còn muốn cản hắn, nhưng kết quả là một lát sau, những trưởng lão này đều bị Cửu Thiên quăng ra từ trong tháp Tiếp Thiên giống như vứt rác, đập mạnh vào mặt đất.
Thiên Các rộng lớn, không ai có thể cản Cửu Thiên nửa bước.
Đi một mạch 99 tầng, nhìn thạch môn băng tinh khổng lồ trước mắt, Cửu Thiên một quyền đánh tan nó.
“Xích Viêm Long Hồng Quyền!”
Ầm một tiếng, ngay cả đỉnh tháp của tháp Tiếp Thiên cũng bị đánh tan.
Trong tầng 99 thờ một bức tượng băng tuyết khổng lồ, nếu đoán không sai, đây chắc là vị thánh nữ đầu tiên của nước Bắc Thần, cũng là các chủ đời thứ nhất của Thiên Các.
Cửu Thiên chắp tay sau lưng, lẩm bẩm nói: “Băng Thánh, tôi muốn xem bà có quay về không!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất