“Các vị, mở đạo vực!”
Băng Thánh thấy không đúng, quát lớn một tiếng.
Nhưng sau khi hét xong, bản thân bà ta lại lùi lại.
Lần trước sau khi đánh một trận với Cửu Thiên, cho tới bây giờ thần hồn của bà ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Bà ta thật sự không có can đảm đánh trực diện với Cửu Thiên, cho dù hôm nay có nhiều trợ thủ ở đây như vậy.
Nghe thấy tiếng hét của Băng Thánh, những cường giả tới từ các nước khác lũ lượt kích hoạt đạo vực.
Trong nháy mắt, cả núi tuyết phương viên nghìn dặm bắt đầu ngưng tụ mưa gió sấm sét, các loại ánh sáng rực rỡ che đậy dãy núi. Nhìn từ xa, giống như đám mây ngập trời rơi xuống, như hoa nở, xoay vòng vô hạn.
Các loại đạo vực đều phân tách thiên địa một cách rõ ràng. Giống như những chiếc bàn tròn màu sắc khuếch tán ra ngoài. Nơi tất cả lực lượng tập trung chính là chỗ Cửu Thiên đứng.
Cửu Thiên liếc nhìn những người này, cảm nhận lực lượng của đạo cuồn cuộn ở bên người.
Giống như sông dâng trào, cuồn cuồn ập tới.
Nhưng Cửu Thiên lại không sợ, bởi vì lực lượng ẩn chứa trong những đạo vực này không có cái nào có thể khiến hắn cảm thấy uy hiếp.
Dù là lão già nhìn trông có hơi hung mãnh đó, một thân đạo vực đen xì, rất thần bí, rất thâm sâu, Cửu Thiên cũng vẫn không để vào trong mắt.
Ánh sáng dưới thân sáng lên, Cửu Thiên cũng phóng ra đạo vực của mình.
Đạo vực của hắn khác với đạo vực của người khác, bên trong không có bất cứ khí tức gì của đại đạo, chỉ có lực lượng trông như hư vô lại vô cùng chắc chắn.
Thì ra Cửu Thiên trước khi chưa vào Tôn Cảnh, dùng đạo vực này là vì lúc đó hắn không có cách truyền lực lượng của đạo của mình vào trong, tới mức đạo vực của hắn chỉ là một bán thành phẩm.
Nhưng bây giờ Cửu Thiên sớm đã có năng lực ngưng tụ đại đạo.
Bất luận hắn ngưng hỏa chi đạo hay Sinh Linh Đại Đạo, thật ra đều có được.
Nhưng Cửu Thiên lại không làm như vậy, lý do có hai cái.
Thứ nhất là Cửu Thiên cảm thấy đại đạo mà mình có thể nắm giữ thật sự không ít.
Ngũ Hành Chi Đạo, Sinh Linh Đại Đạo, Tử Linh Đạo thậm chí Thiên Mệnh Đạo của Thần Tiêu Võ Thánh, hắn đều đang thử tu luyện.
Nếu đạo vực của hắn chỉ ngưng một loại trong đó, Cửu Thiên cảm thấy quá lỗ. Vậy nên hắn mãi không có triệt để ngưng đạo vực của mình.
Thứ hai là Cửu Thiên cũng không cảm thấy đạo vực của mình yếu.
Hắn không phải luyện khí sĩ đơn thuần, cần hoàn toàn dùng đạo vực để công kích.
So sánh ra thì Cửu Thiên càng thích lao tới trước mặt người khác, đánh mặt của người khác.
Hắn cũng không phải võ giả đơn thuần, đạo vực không cần sở hữu năng lực triệt để giam cầm đối phương.
Cửu Thiên nắm công pháp Chưởng Thiên, thật sự không phải là rất sợ những kẻ đứng xa.
Xa cũng có thể đánh!
Vậy nên, Cửu Thiên cảm thấy đạo vực của mình có thể kháng là được.
Ở phương diện này, Cửu Thiên đang ra sức gia tăng cường độ của đạo vực của mình. Tới bây giờ, đạo vực của Cửu Thiên thật sự giống như rảnh trời, chặn áp chế đạo vực của
tất cả mọi người.
Những cái như độ mạnh của canh khí, độ mạnh của nhục thân, khả năng khống chế của Cửu Thiên đối với lực lượng của đạo, quyết định độ mạnh của đạo vực của hắn.
Mà những thứ này, hiện nay Cửu Thiên đã gia tăng không biết bao nhiêu lần so với lúc ở nước Kình Thiên.
Triển khai đạo vực, ánh sáng dưới chân Cửu Thiên giống như mặt trời xua tan bóng tối, vậy mà đẩy lùi đạo vực của nhiều cường giả Tôn Cảnh như này.
“Chuyện này sao có thể chứ!”
“Cậu ta rốt cuộc là người hay là quỷ”
“Chống đỡ, tuyệt đối không thể buông lỏng!”
Một đám người sợ hãi kêu lên. Sự biểu hiện của Cửu Thiên đã vượt cực hạn mà bọn họ có thể tưởng tượng.
Rõ ràng không phải là cường giả cực hạn đã tu thành đại đạo, rõ ràng giống như bọn họ, đều là người có tu vi Tôn Cảnh.
Nhưng tại sao chênh lệch giữa bọn họ và Cửu Thiên lại lớn như vậy?
Thật sự chỉ có thể dùng cụm từ một trên trời một dưới đất để hình dung!
Băng Thánh cũng đơ ra, Cửu Thiên trấn định tự tại, đạo vực mạnh mẽ dưới chân như những thanh kiếm lập lòe hàn quang đâm xuống, khiến bà ta cảm thấy sợ hãi, cảm thấy tay của mình cũng đang run rẩy.
Nếu để người khác biết, Cửu Thiên có thể dọa một cường giả cực hạn thành như này, đám người này chắc chắn sẽ quay đầu bỏ chạy, đâu dám ở đây đấu với Cửu Thiên như này!
“Các người, quá yếu!”
Cửu Thiên thản nhiên nói.
Những người khác đều đang liều tới mức mặt đỏ bừng, Cửu Thiên còn có thể nói lời thản nhiên tự tại, chênh lệch trong này thật sự nhìn một cái rõ ngay.
Đột nhiên, Cửu Thiên giơ tay lên, chỉ về phía mọi người.
Trong nháy mắt, mấy võ tôn cảm thấy đạo vực của mình sắp bị Cửu Thiên đẩy ra hoàn toàn, bọn họ dứt khoát trực tiếp rút binh khí, công kích về phía Cửu Thiên.
Người còn lại cũng đang liều mạng ngưng tụ lực lượng của đạo, ánh sáng lại phóng ra.
Nhưng vào lúc này, giọng nói của Cửu Thiên vang lên.
“Chấp Chưởng Thiên Hạ!”
Cái gì là khống chế trời, thiên địa đều ở trong tay, mặc cho ta định đoạt sống chết.
Lật tay là mây lật tay là mưa, siết tay thì giết, phóng tay là đi.
Bàn tay Cửu Thiên bỗng cử động, lập tức mấy võ tôn lao tới trên cùng trực tiếp nổ thành huyết vụ ngập trời.
Lực lượng mà bọn họ liều mạng để ngưng tụ, trong nháy mắt dường như bị một bàn tay to siết chặt, lực lượng không phóng ra được, nổ trong cơ thể. Mấy võ tôn bị lực lượng của mình trực tiếp nổ cho trọng thương, rơi xuống đất.
Những người ở xung quanh cũng lũ lượt phun ra máu, đạo vực vỡ tan, liên tục lùi lại.
Ba cuốn thiên thư của Cửu Tiêu môn, bá đạo vậy đấy.
Chỉ cần lực lượng không hơn Cửu Thiên quá nhiều, Cửu Thiên có thể dùng công pháp Chưởng Thiên, tạo thành sức sát thương vô cùng đáng sợ đối với người khác.
Những cường giả Tôn Cảnh ngã ở trước mặt Cửu Thiên, bọn họ thậm chí ngay cả cơ hội tung đại chiêu của mình cũng không có.
Chiến đấu sinh tử không phải tỉ thí lôi đài, không ai sẽ để bạn tung hết chiêu thức, rồi mới kết thúc chiến đấu.
Cao thủ đánh nhau, trong nháy mắt có thể phân thắng thua.
Như bây giờ, những cường giả Tôn Cảnh này sụp đổ giống như pháo hoa huyết sắc, không ngừng phát ra tiếng nổ.
Một bóng người xuất hiện ở đằng sau Cửu Thiên, chính là Hắc Sát Võ Tôn nổi tiếng ở Đông Giới.
Ông ta tới đằng sau Cửu Thiên, lập tức ra tay.
Nhưng Cửu Thiên chỉ khẽ quay đầu liếc nhìn ông ta, lập tức động tác công kích của ông ta dừng lại,
Trong mắt lập lòe ánh sáng, Cửu Thiên liếc nhìn ông ta, bèn thu hồi ánh mắt.
Nhưng lực lượng trên người vị Hắc Sát Võ Tôn này lại trực tiếp vỡ tan.
“Yêu nghiệt! Yêu nghiệt!”
Hắc Sát Võ Tôn vừa phun ra máu vừa giống như bị điên mà hét lên.
Tu vi của ông ta không tệ, nhưng xa đọa nhiều năm, sớm đã ăn mòn thần hồn của ông ta, tới mức bây giờ ông ta ngay cả một ánh mắt của Cửu Thiên cũng không chống đỡ được.
Dưới pháp quyết Đoạt Hồn, thần hồn của Hắc Sát Võ Tôn đã bị đánh tan ít nhất một nửa.
Cho dù lần này ông ta có thể sống, cũng sẽ bị trọng thương gần chết.
“Hây!”
Cửu Thiên quát khẽ một tiếng, âm thanh quét cuồng phong, quét sạch tất cả lực lượng.
Cửu Thiên bước về phía Băng Thánh.
Sau đó, Băng Thánh đột nhiên bay về phía sau, bà ta vậy mà hoàn toàn không có can đảm chiến đấu với Cửu Thiên nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất