“Đeo trọng kiếm trên lưng!”
Băng Thánh sửng sốt thành tiếng, người đầu tiên xuất hiện ở trong đầu bà ta chính là bóng dáng của Cửu Thiên.
Không thể nào!
Sao Cửu Thiên dám một mình giết tới nước Bắc Thần chứ?
Dùng sức một người, đối kháng một nước, dù là cường giả cực hạn cũng phải do dự.
Cho dù bà ta đi tấn công nước Võ Đỉnh, cũng dẫn theo không ít người của Thiên Các và Băng Tuyết Lực Vương.
Còn bây giờ, trong nước Bắc Thần, Băng Tuyết Lực Vương mạnh mẽ cũng sắp không tìm được rồi.
Băng Thánh cưỡng chế khiến mình trấn định, mặc kệ người tới có phải là Cửu Thiên hay không, bà ta đều phải đi xem!
Băng Thánh đanh giọng nói với mọi người: “Các vị, cơ hội tới rồi. Vốn còn định kêu các vị tới nước Võ Đỉnh đi giết Cửu Thiên. Không ngờ tên Cửu Thiên đó tự mình đưa tới tận cửa rồi”
Ngay lập tức, một đám người đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì rì rầm bàn luận.
“Thật là đường sống không đi, cứ đi vào đường chết”
“Tới đúng lúc, tới rất hay. Không cần gia đi tìm cậu ta nữa!”
“Đi, đi, đi, mau lên hư không, tuyệt đối không được để người khác dám chỗ trống. Phải cướp miếng thịt béo bở sắp tới tay!”
Đám người rất phấn khích, một đám người bắt đầu trào ra ngoài.
Chỉ thấy những luồng ánh sáng xuất hiện từ trong Thiên Các, bay về phía bầu trời.
Nhưng vào lúc này, một thanh kiếm đột nhiên từ trên trời giáng xuống.
Trọng kiếm đen xì giống như một tấm bia mộ, cắm thẳng vào trong mặt đất, rơi ở trước chính điện của Thiên Các.
“Không ít người nha. Tất cả đều tới nghênh đón tôi à?”
Sau khi dứt lời, trong bầu trời, một vết nứt xuất hiện. Sau đó, bóng dáng của Cửu Thiên và Thập Tam in vào trong mắt mọi người.
Khóe miệng Cửu Thiên nở nụ cười, hắn đã dùng thời gian nhanh nhất chạy tới nước Bắc Thần.
Ngẩng đầu nhìn, một ánh mắt thì Cửu Thiên đã khóa chặt Băng Thánh.
Rất tốt, quả nhiên đúng như những gì hắn dự liệu, Băng Thánh quay về nước Bắc Thần dưỡng thương!
Băng Thánh nhìn thấy mặt của Cửu Thiên thì cảm thấy tim của mình, đầu của mình có hơi đau.
Nhìn kiểu này, lần trước bà ta đánh nhau với Cửu Thiên, Cửu Thiên đã để lại bóng ma tâm lý cho bà ta.
Nhìn thấy Cửu Thiên xuất hiện, Băng Thánh cũng bất giác lùi lại hai bước.
Những người khác lại xông lên, vây chặt lấy Cửu Thiên.
“Cậu chính là Cửu Thiên sao?”
Hắc Sát Võ Tôn vuốt bộ râu dài màu trắng, cười thành tiếng rồi nói.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Hàng thật!”
Sau đó, Hắc Sát Võ Tôn cảm nhận khí tức trên người Cửu Thiên. Sau đó ông ta quay đầu nhìn sang Băng Thánh, đồng thời cười to.
“Băng Thánh, đây chính là cường giả đã đánh bại bà mà bà nói ư? Chỉ là một võ tôn cỏn con mà thôi!”
Lời của Hắc Sát Võ Tôn lập tức dẫn tới những người khác ghé qua quan sát Cửu Thiên.
Người ở đây, có ai không phải lão giang hồ du ngoạn thiên hạ nhiều năm, gặp qua vô số người.
Một ánh mắt thì nhìn ra, Cửu Thiên chắc chắn chưa tới cực hạn. Ngay cả bước vào Tôn cảnh cũng chắc chắn là chuyện xảy ra không lâu trước đây.
Sau đó, người xung quanh đều cười to.
“Một võ tôn cỏn con cũng dám hống hách như vậy!”
“Băng Thánh, cường giả cực hạn như bà còn không đánh lại một võ tôn. Tôi thấy bà vẫn là đừng tu luyện nữa. Càng tu luyện càng tụt lùi, không phải là bà thấy tên Cửu Thiên này đẹp trai, muốn tìm chúng tôi bắt sống cậu ta, làm ấm giường cho bà đấy chứ!”
“Ha ha, cái này có thể được. Băng Thánh à, nếu muốn kêu chúng tôi bắt sống, vậy phải thêm tiền!”
Một đám người vặn tay.
Lúc đầu nghe thấy lời của Băng Thánh, bọn họ vẫn có chút do dự.
Sợ tu vi của Cửu Thiên thật sự đã vào Hóa Cảnh, tu vi trên cực hạn.
Vậy bọn họ cho dù có nhiều người nữa cũng không có cách nào. Nhưng bây giờ nhìn thấy, Cửu Thiên thật sự cách cực hạn quá xa.
Tu vi như này, theo bọn họ thấy, mấy Võ Tôn có thể chế ngự hắn.
Xem ra số tiền này ngày hôm nay, nếu muốn lấy thì e rằng không phải vấn đề đánh ngã, mà làm sao dùng tốc độ nhanh nhất đánh chết hoặc bắt sống Cửu Thiên.
“Giơ tay chịu trói đi! Nhóc Cửu Thiên. Nể tình cậu tự đưa tới nước Bắc Thần, chúng tôi sẽ chừa cho cậu một thi thể toàn vẹn. Nhưng sau khi chúng tôi đi, Băng Thánh liệu có lột da róc xương cậu không, vậy thì không biết rồi.
Vừa nói xong, cuối cùng cũng có người đầu tiên ra tay với Cửu Thiên.
Một võ tôn đứng ở đằng sau Cửu Thiên đột nhiên ra tay.
Chưởng như điện, thế như gió, canh kình ngưng thực, như có lực lượng bạo tạc!
Một quyền này, nhìn ra được, ông ta nhất định phải xử lý xong.
Còn đánh lén ư?
Hừ, đầu năm nay, thắng làm vua thua làm giặc mới là đạo lý đích thực!
Nhưng ngay sau đó, nắm đấm của ông ta không cứng nổi nữa.
Cửu Thiên không nhúc nhích, để mặc nắm đấm của tên này đấm thẳng vào phần tim sau lưng của hắn.
Quyền kình không yếu, phá núi cũng không thành vấn đề.
Nhưng chạm tới Cửu Thiên, quyền kình mạnh mẽ này giống như trâu đất xuống biển, đấm một quyền Cửu Thiên không có chút phản ứng nào.
Cửu Thiên quay đầu liếc nhìn người này, cười nói: “Sau này đánh lén nhớ dùng kiếm. Cú đấm của ông quá yếu!”
Hắn nói xong, cơ bắp khế cử động, lực phản chấn bỗng bắn ra, Võ Tôn vừa tung quyền trực tiếp bị bắn ra.
Ở trên không quần áo bị nổ, trên người xuất hiện vô số vết thương, máu bắn vào trong hư không.
Những người đứng ở bên cạnh Cửu Thiên lập tức thay đổi sắc mặt.
Giải quyết một võ tôn đơn giản như này, thực lực này không cho phép bọn họ tiếp tục mỉa mai nữa.
Sau đó lại có hai người ra tay.
Một người công trên, trường kiếm chĩa thẳng vào mi tâm của Cửu Thiên, như giao long rời nước.
Người còn lại công kích thân dưới của Cửu Thiên, tay trái kiếm pháp, có hơi quỷ dị, tốc độ cực nhanh, đã khiến Cửu Thiên cũng phải thầm khen ngợi.
Keng!
Trường kiếm công kích tới trước, dừng ở trên mi tâm của Cửu Thiên.
Chỉ đáng tiếc, mi tâm của Cửu Thiên không có chút thay đổi, thậm chí ngay cả một ấn ký máu cũng không có. Ngược lại kiếm của đối phương gãy từng tấc, ngay cả người đàn ông này, trong mắt cũng mang theo sự kinh sợ vô tận, sau đó cả người bắn ra máu, ngã ra đất!
Võ tôn công kích thân dưới của Cửu Thiên, kết cục càng thảm hơn.
Ông ta còn chưa hoàn toàn công kích tới, Cửu Thiên trực tiếp đá một cước.
Động tác của Cửu Thiên không nhanh, có thể nói là dáng vẻ đi đường bình thường thuận tay đá một viên đá.
Nhưng một cước đơn giản như này lại khiến trên người Võ Tôn này vang lên một chuỗi tiếng nổ.
Giống như một cỗ lực lượng mạnh mẽ nổ hoàn toàn trong cơ thể của ông ta, nổ tất cả mọi thứ.
Ba cao thủ rơi xuống đất, Cửu Thiên vẫn yên lặng đứng ở đó.
Mí mắt của Băng Thánh đang giật giật, bà ta thấp thoáng có loại cảm giác, Cửu Thiên dường như mạnh hơn vài phần so với lần trước chiến đấu với bà ta.
Đây rốt cuộc là yêu nghiệt như nào mới có tốc độ tu luyện đáng sợ như này.
“Tránh ra, tất cả tránh ra!”
Băng Thánh lớn giọng hét lên.
Ngay lập tức, mọi người bao vây Cửu Thiên lũ lượt lùi ra.
Cửu Thiên dứt lời lại nhìn sang Thập Tam, nói: “Đi ra bên ngoài đợi tôi, chỗ này rất nhanh sẽ kết thúc”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất