Khóe miệng của Băng Thánh giật giật vài cái, nhưng không thể phát tác. 

Ông lão nói chuyện với bà ta, lai lịch cũng không nhỏ. Ông ta là người thống trị của nước Nguyệt Ám ở Đông Giới. 

Mệnh danh là sát thủ mạnh nhất của cả Đông Giới, lúc trẻ từng là cường giả trong top 10 của cuộc thi đấu vạn phương chư quốc! 

Tuy bây giờ tuổi đã cao, tay chân không còn linh hoạt như trước. 

Nhưng kinh nghiệm, tu vi đều không phải mạnh bình thường. 

Chỉ còn thiếu một chút nữa là đạt tới cường giả cực hạn. Nếu tính cả năng lực ám sát xuất quỷ nhập thần của ông ta. 

Ngay cả cường giả cực hạn như Băng Thánh cũng phải kiêng kỵ vài phần. 

Băng Thánh nói: “Hắc Sát Võ Tôn, tôi không phải bị bệnh. Là kêu các người yên lặng một chút, nếu các người không nghe tôi nói, làm sao biết tình hình hiện nay của nước Bắc Thần?” 

Băng Thánh cố ý nói giọng rất lớn. 

Lúc này, giọng nói của những người khác cuối cùng cũng nhỏ lại. 

Băng Thánh khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Các vị, tôi biết mọi người đều là có địa vị cao ở đất nước của mình, hoặc muốn mưu cầu phát triển, muốn một trận đại chiến tận tâm tận lực để chứng minh người của mình. Tôi nói cho các vị, cơ hội này tới rồi. Cửu Thiên mà lần này các người phải đối đầu chính là một cường giả có thể chiến thắng tôi. Nước Võ Đỉnh chỉ cần có người này ở đó, sớm muộn sẽ bò lên đầu của chúng ta. Đây là điều mọi người hy vọng nhìn thấy ư?" 

Lời của Băng Thánh còn chưa nói hết, một người đàn ông lớn giọng nói: “Nói nhiều điều vô dụng như này làm gì chứ? Chúng tôi tới đây chỉ là muốn tiền thôi. Nước Bắc Thần các người nguyện ý bỏ tiền mời chúng tôi, chúng tôi mới tới giúp. Nếu không, ai nguyện ý tới nghe bà lải nhải” 

Lời của người đàn ông khiến mọi người cười to. 

Nhưng không cần nghi ngờ, điều hắn ta nói là đúng, cũng là sự thật. 

Băng Thánh nhìn ra điểm này, lập tức cả người đều sững ra. 

Bà ta chưa từng nói sẽ trả tiền mời những người này tới. 

Nhìn dáng vẻ của những người này, đều là những kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn. Tu vi cao thấp không nói, chỉ dựa vào tính cách này, Băng Thánh càng hận tới nghiến răng nghiến lợi, vậy mà không có chút tôn trọng nào với bà ta. 

Hừ, đợi tới khi chuyện này kết thúc, khi quay về từ từ đối phó bọn họ! 

Trong lòng Băng Thánh không biết có bao nhiêu lần muốn giết chết những người này. 

Nếu không phải bà ta nói bỏ tiền mời những người này, vậy thì chỉ có một khả năng. 

Đó chính là ma tu mặc áo choàng đen kia! 

Băng Thánh thật sự sắp tức nổ phổi. Cô ta ngoảnh đầu liếc nhìn về chỗ mà ma tu mặc đồ đen thích đứng. 

Lại phát hiện ma tu mặc đồ đen đó sớm đã biến mất. 

Băng Thánh hít thở sâu một hơi, bình ổn lại tâm trạng của mình. Sau đó bà ta nói với mọi người: “Nếu mọi người đều là vì tiền mà tới, vậy có phải nên tích cực hơn không. Đợi tới khi các vị giết chết Cửu Thiên, tiêu diệt nước Võ Đỉnh. Muốn bao nhiêu đồ tốt, chỉ cần nước Bắc Thần có, sẽ cho các vị mang đi hết!” 

Miếng bánh ngon này của Băng Thánh quả thật vẽ rất hay. Lập tức, mắt của không ít người đều sáng lên. 

Mặc kệ nói thế nào, nước Bắc Thần ở trong Đông Giới cũng là nước lớn có số má. Đồ tốt chắc chắn là có. Hơn nữa đều người đi ra từ những nước nhỏ, nghĩ cũng không dám nghĩ. 

Giống như Cửu Thiên năm đó tới nước Đan Thánh một chuyến. Tùy tiện ở trong ngũ đại gia tộc làm vài thứ, sau khi quay về thì có thể khiến cả Cửu gia gia tăng nhanh chóng như vậy. 

Đây chính là sự chênh lệch giữa đất nước và đất nước! 

Băng Thánh đương nhiên không có tâm tư thật sự ban thưởng cho bọn họ. Trong mắt lập lòe ánh sáng. Thật ra lúc này Băng Thánh đã chuẩn bị sẵn cảnh giết gà dọa khỉ. 

Những kẻ ngu xuẩn này dường như căn bản không để nước Võ Đỉnh, nước Bắc Thần vào trong mắt. 

Chỉ nghe bọn họ lớn giọng hét: “Bây giờ nước Bắc Thần càng ngày càng không được rồi. Tôi nhớ thánh nữ đời trước của nước Bắc Thần, nghe nói chết ở bên ngoài. Thực lực không đủ, còn thích chạy lung tung ở bên ngoài, chết rất thê thảm! Còn không bằng cho tôi sướng cái rồi chết!” 

“Nói không sai. nước Bắc Thần như này còn nói là nước lớn số một số hai ở Đông Giới. Ngay cả một thằng oắt của nước Võ Đỉnh cỏn con cũng không đánh lại. Còn ở đây nghe lời đe dọa. Thực lực của cường giả cực hạn gì chứ, tôi tra rồi, Cửu Thiên đánh bị thương bà chỉ mới hơn 20 tuổi. Tí tuổi này có thể gây lên sóng gió gì chứ, tôi thấy, chúng ta chỉ cần đứng qua đó, cả nước Võ Đỉnh e rằng đều sẽ đầu hàng trước chúng ta!” 

“Sau đó lấy được không đồ tốt của nước Bắc Thần, vụ này lời rồi!” 

Những lời bọn họ nói gần như lọt vào trong tai của Băng Thánh không sót chữ nào. 

Nắm đấm của Băng Thánh cũng siết lại, nếu không phải bà ta cần những người này giúp bà ta loại bỏ Cửu Thiên thì bây giờ bà ta thật sự muốn vài chiêu giết kẻ ngu ngốc vừa ra tay. 

Băng Thánh thấy vẫn cảnh ríu ra ríu rít ở trong đại điện. Thật sự lửa giận bùng lên trong lòng, nhưng Băng Thánh cuối cùng cũng nhịn được. 

Đập một cái vào bàn, lập tức sương gió mang theo tiếng gầm rú của sấm sét. 

Sấm ầm ầm, sát khí ngút trời. 

Tay Băng Thánh cầm bím tóc dài đi ra bên ngoài cửa, nói: “Nếu ai còn không nghe tôi nói, tôi thật sự không khách sáo nữa. 

Người của các nước khác đều nhíu chặt mày. 

Băng Thánh vừa nói xong, thật sự có mấy người không nói hai lời đi ra phía ngoài. Nhìn biểu cảm trên mặt bọn họ, dường như rất khinh thường đối với một trận chiến đấu này, tràn ngập khinh bỉ đối với Băng Thánh. 

Băng Thánh nghiến răng, bỗng vỗ tay. 

Ngay lập tức, xung quanh đại điện vụt ra một phiến người mặc đồ đen. Người mặc đồ đen vừa xuất hiện bỗng ra tay với những người muốn rời đi. 

Ánh sáng huyết sắc, ma khí rõ ràng đều dừng trong mắt của mọi người. Sau đó, những người đó còn chưa kịp phản ứng, trực tiếp bị người mặc đồ đen xách cổ rời đi. 

Nhìn dáng vẻ thèm nhỏ dãi của những ma tu này đường như thật sự có ý hầm những người này lên ăn. 

Lập tức, tất cả mọi người không dám nói thêm một câu, tất cả nhìn về phía Băng Thánh. 

Băng Thánh lớn giọng nói: “Hôm nay, chỉ cần là người đã tới thì đừng hòng nghĩ sẽ quay về sớm. Mọi người cùng hợp tác giết chết Cửu Thiên, tiêu diệt đất nước của cậu ta, tiêu diệt gia tộc của cậu ta thì nhiệm vụ hoàn thành! Các người không phải cảm thấy nước Bắc Thần tôi nhiều đồ tốt hay sao? Tới lúc đó, thích cái gì lấy cái đó là được” 

Lời này vừa dứt, mọi người mới cảm thấy có lợi. 

Có điều còn có một đám người kinh ngạc nhìn Băng Thánh, trong đó ông lão vừa lên tiếng đã nói: “Thì ra bà là một ma tu!” 

Băng Thánh dường như sớm đã đoán được sẽ có người hỏi câu hỏi này, bà ta đanh giọng đáp: “Tôi không phải ma tu, tôi là người khiến ma tu làm việc cho tôi. 

Nói thì hào sảng, nhưng tại sao giọng nói có hơi run rẩy. 

Băng Thánh cuối cùng liếc nhìn mọi người, nói: “Bây giờ mọi người có thể lập lời thề. Nếu làm tốt chuyện này, mọi người không cảm thấy, dù là nước Đan Thánh cũng không thể ngăn cản chúng ta hay sao?” 

Trong mắt một đám người phóng ra thần quang, đang muốn nói chuyện, bên ngoài bỗng truyền tới tiếng bước chân gấp gáp. “Các chủ, các chủ!” 

eyJpdiI6ImllK3VEV3VRM3F3YzRpZ3cyMXpQeUE9PSIsInZhbHVlIjoiTkp5cmcyRXVBZUI1WFJsM3llMGRUbXd2TGdaXC9ZTE9nczRIYVBQd0RPNjJGK0swcHRcL1RxR0xVdjJzUHpydWhYQ2NjVGJnZFRYdUdGaE54U2ZFaUZKVk1MRW4wR2dDTjBOYmtkR0RpbjNzejkyMlhMTW9hdDJrNVcrdzBPZXpJbW5oN3lOemhNc2lZck1GY01vbDJMYXU1ZlwvNk83aE1tXC9jNFp6MWRpcFwvTGJOZ0xKcW1udkowV2VxK3lXMXFJZjVIaWt5OFU3b08rRWN4SDFoSVUydmR3PT0iLCJtYWMiOiJlODA4OWE1MWM5MGY3OWUxYjMwYjNkYWRhNjQ0NWU1ZDNhNmIyYzBlN2FjNDUxZTdkNDQwMzg0ZWE2NTMzOTUzIn0=
eyJpdiI6IkNLNXVCK0h0NlBHQlFpdmJFXC9xTVR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlljcUgrWTVNODZteERHV0EyNWl5T1ZPdVh5R3duQm0xXC9DTE1BVVl1Y0c3Yk8zc04xNkFPeW5MZ3MrU1REbmJhdTRGRE5zWXBxUGxZbkM5V3F2cXh5TlM2eHVWY0tBYUJGSCtMZXBOVml3S2xEMGxrS0NBYVRvT1wvME9zWTZLNVwvTlBKVkVvdVlxUUE0UFJNXC9QMng4c3JDWlNIaHRjSEJoV2NwZGhWXC9vZG1vPSIsIm1hYyI6IjVhNWQ4NjE0Nzc3ZWIzNTA2ZGY3N2JkOGMzMDEwZGYwODUxMWVhODU4MGNiNWI1NjdhMDczNzAwMjlkYzYzNzgifQ==

Thằng nhóc thở dốc, chỉ lên trời, nói: “Tới rồi, có người bên ngoài tới rồi! Một người đeo trọng kiếm trên lưng!”

Ads
';
Advertisement
x