Bầu trời trong xanh, ánh sáng mặt trời rực rỡ, lại là một ngày có thời tiết tốt. 

Trên núi Bích Tiêu, có rất nhiều người, đông đúc chen chúc nhau. Chỉ cần liếc nhìn là thấy trên núi toàn là người. 

Ở dưới chân núi, một bệ trận pháp đã được bày xong. 

Cái đài cao hơn mười trượng, được đúc bằng vàng và đá, sáng lấp lánh, vừa nhìn thôi đã biết đây là tác phẩm của cửu trưởng lão. 

Cây cối ở hai bên đã bị san bằng, trong không trung còn có ghế ngồi, chín vị trưởng lão đã đến đủ. 

Hôm nay, chính là ngày hứa mở cửa ải đầu tiên của Đăng Thiên Cửu Nạn. 

Gần như tất cả các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều đến núi Bích Tiêu, muốn quan sát sự kiện hoành tráng này. 

Đối với rất nhiều đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch mà nói, vốn dĩ bọn họ chỉ nghe nói gần đây có một tên tiểu tử của Cửu Tiêu Nhất Mạch đến núi Thần Hoàng, còn gây ra một số chuyện. 

Nhưng hai ngày nay, đột nhiên có tin tức khơi dậy tinh thần của của bọn họ. 

Tên tiểu tử của Cửu Tiêu Nhất Mạch này lại dám khiêu chiến Đăng Thiên Cửu Nạn. 

Không chỉ như vậy, hắn còn mang theo chiếc nhẫn của tông chủ Cửu Tiêu môn. 

Sự việc này chắc chắn đã khơi dậy sự nhiệt tình của tất cả đệ tử Thần Hoàng nhất mạch. 

“Đăng Thiên Cửu Nạn, sao tên tiểu tử Cửu Thiên của Cửu Tiêu nhất mạch kia vẫn chưa đến. Chín vị trưởng lão đều đến hết rồi, hắn ta đi đâu rồi!” 

“Haha, đừng nói là vào thời khắc quan trọng nhất đã cảm thấy sợ hãi đấy nhá. Chạy đến núi Thần Hoàng nói những lời ngông cuồng, nhưng cuối cùng lại biến mất không chút 

dấu vết. Loại người này còn dám cầm nhẫn tông chủ! Thật là nực cười” “Đi cũng tốt, tôi nghe nói Đăng Thiên Cửu Nạn là thử thách khó nhất của Cửu Tiêu môn chúng ta. Thật sự phải nói là chỉ có đường chết, không có đường sống. Chưa từng nghe nói có ai thật sự vượt qua được tất cả chín cửa ải. Nhiều đời tông chủ, cũng chỉ dựa theo sức mạnh của mình để làm thôi. 

“Hừ, đến Thần Hoàng nhất mạch của chúng ta, đừng mong chỉ dựa theo sức mạnh của mình. Không vượt qua được cửu nạn, tôi sẽ không thừa nhận hắn ta là tông chủ” 

“Này, đừng gay gắt như vậy chứ, thực ra vượt qua được tám cửa ải là được rồi. Tôi khá là rộng lượng!” “Haha, tôi thấy hắn ta sẽ không vượt qua được cửa ải đầu tiên đầu. Thậm chí còn không dám đến!” 

Mọi người bàn tán sôi nổi, nhưng hầu hết đều đang mỉm cười. 

Là đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch, bọn họ vẫn luôn xem thường Cửu Tiêu nhất mạch này. 

Từ khi vào Thần Hoàng nhất mạch, bọn họ nghe nói rất nhiều về Cửu Tiêu nhất mạch. 

Cái gì mà Thần Tiêu Võ Thành vất bảo vật của tông môn, Âu Dương Tông Thánh bị ám sát. Cửu Tiêu nhất mạch suy yếu, những chuyện này ai ai cũng biết. 

Có lẽ mấy vị trưởng lão cố ý lan truyền những chuyện này, để những người khác cảm thấy căm phẫn và xem thường Cửu Tiêu nhất mạch. 

Có lẽ có người muốn giở trò gì đó nên cố tình làm như vậy. 

Dù sao đến bây giờ, Thần Hoàng nhất mạch không hề cảm thấy Cửu Tiêu nhất mạch là đồng môn của bọn họ. 

Sở dĩ bọn họ vẫn còn nhắc đến Cửu Tiêu nhất mạch là vì Cửu Tiêu nhất mạch đang chiếm giữ vị trí tông chủ. 

Mà bây giờ, chiếc nhẫn tông chủ đã trở về tay của Thần Hoàng nhất mạch. Đệ tử của Cửu Tiêu nhất mạch mang nhẫn đến, còn ngu ngốc đến mức muốn khiêu chiến Đăng Thiên Cửu Nạn. 

Dường như tất cả mọi người đều chắc chắn, đây sẽ là con đường cuối cùng của Cửu Tiêu nhất mạch. Thần Hoàng nhất mạch của bọn họ cuối cùng cũng lấy lại được quyền lực. 

Chỉ cần là đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch, ai mà không muốn chứng kiến khoảnh khắc này chứ. 

Vậy nên ngoài những người đang giết thú Hỗn Độn ở bên ngoài, những người đang bế quan, đang tìm cơ hội đột phá, đang vận công trị thương, tất cả đều đến xem cửa ải đầu tiên của ngày hôm nay. 

Lúc bọn họ nhìn thấy chín vị trưởng lão đã đến đủ, thậm chí đại trưởng lão còn ngồi giữa không trung, bọn họ đã biết, lần này là nghiêm túc. 

Trên núi Bích Tiêu, rất đông đúc, nhưng không có ai dám bay ra giữa không trung, cũng không có ai dám đến gần cái đài cao hàng trăm trượng. 

Bọn họ không muốn vì một số sơ suất nhỏ mà khiến Đăng Thiên Cửu Nạn có bất kỳ vấn đề gì. 

Không cần các trưởng lão cảnh cáo, bọn họ cũng tự động tránh xa những vấn đề này. 

Ở giữa không trung, nhị trưởng lão nhìn trái nhìn phải, hỏi: “Cửu Thiên đâu? Sao cậu ta vẫn chưa đến. Thời gian đã đến rồi” 

Cửu trưởng lão bật cười, nói: “Khả năng cao là trốn rồi, có lẽ là chạy trốn rồi. Đại trưởng lão, nếu như cậu ta bỏ chạy, vậy không cần phải trả lại nhẫn cho cậu ta. Chức tông chủ của cậu ta cũng xem như đã bị xóa bỏ!” 

Đại trưởng lão bình tĩnh nói: “Đó là điều đương nhiên. Nhưng các người không cần phải vội. Chuyện đã đến nước này, cậu ta nhất định sẽ đến. Cứ im lặng và chờ đợi, đợi cậu ta đến, các người không được nói linh tinh nữa. Đặc biệt là cửu trưởng lão. Phải biết là có những lúc, lời nói cũng sẽ khiến người ta tức giận, như này không tốt cho việc người ta vượt qua Đăng Thiên Cửu Nạn!” 

Cửu trưởng lão hiểu ý gật đầu, nói: “Tôi hiểu rồi, đại trưởng lão. Tôi sẽ không cho cậu ta cơ hội để tìm lý do. 

Đại trưởng lão khẽ cười, nhìn cửu trưởng lão, không giải thích nhiều. 

Đại trưởng lão khẽ cử động ngón tay, chơi đùa chiếc nhẫn của Cửu Tiêu, ông ta cũng đang cảm thấy rất phấn khích. 

Người ngoài nhìn vào, đại trưởng lão như ông ta chắc chắn đang cảm thấy vui mừng vì sắp đoạt lại được vị trí tông chủ cho Thần Hoàng nhất mạch. 

Nhưng chỉ có bản thân ông ta biết, ông ta đang vui mừng vì thứ khác. 

Cũng không ai phát hiện ra, trong đám người trên núi Bích Tiêu, có một ông lão đang nhắm chặt hai mắt lại, đứng ở trên cây quan sát từ xa. 

Chuyện ngày hôm nay, không chỉ liên quan đến Cửu Tiêu môn! 

“Đến rồi!” 

Đột nhiên, trong lòng đại trưởng lão khẽ động, nhìn về phương xa. 

Ánh mắt giống như xuyên qua từng tầng mây trắng, nhìn thấy hai bóng người đang bay nhanh đến. 

Tất cả những người đang bàn tán đều dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm về hai tia sáng từ trên trời lao nhanh xuống. 

Chỉ trong nháy mắt, tia sáng đã biến thành hai bóng người đáp xuống đài cao. 

Có một người mọi người đều biết, chính là Thư Thánh Đông mập đã lâu không gặp. 

Người còn lại, trên lưng đeo một thanh trọng kiếm, vẻ mặt bình tĩnh, khéo miệng cong lên. 

Đây chính là Cửu Thiên của Cửu Tiêu nhất mạch? Tên tiểu tử mang nhẫn tông chủ đến? 

Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn về phía Cửu Thiên. 

Đông mập mấp máy miệng, cuối cùng ở bên cạnh Cửu Thiên truyền âm nói: “Cửu Thiên, tất cả phải dựa vào bản thân cậu rồi. 

Cửu Thiên khẽ gật đầu, Đông mập bay đi, giao cả cái đài cao cho Cửu Thiên. 

Đại trưởng lão đột nhiên đứng dậy, chín vị trưởng lão cũng đứng dậy theo. 

Đại trưởng lão lớn tiếng nói: “Cử Thiên, đệ tử của Cửu Tiêu nhất mạch của Cửu Tiêu môn, cuối cùng cậu cũng đến rồi. Đã chuẩn bị sẵn sàng tham gia vào thử thách Đăng Thiên Cửu Nạn chưa?” 

eyJpdiI6InhNUUREUENHdUtCTTczU3NDQndzWHc9PSIsInZhbHVlIjoiNU5pUkFQXC9wYzNMbDYwWlBRQUJcL2lnQjBCTVc5ODJjeVFnSFlsTVkxcjV6NWZMUm5MMmFYUGJ6TGF4UXVJaWdpdFc4bFVPZzRIQjkyeHRxUnhMSURpYjU3MEY2SWk3WURGZk9tZk1GUVR1VjdcL0sxSExyNVBlOTZhdnJYUEU2ZU9lSkhOeTl4ZVpKNjNNc3V2WXRXK1RHVGRwWGMzU2FtOUpUZjc2U05DT0ZoNnl0cFpDbXlpdmNLS0laN01MSmxIIiwibWFjIjoiMTQ3NWI1MDNiNzE3ZDVhZTI3M2I3NTJlMDI3YzI2NWZkZDQ4OTI2NzQ5Y2VlMzk5ZjhkNGMyNmRlZGZjNzA1ZSJ9
eyJpdiI6ImFNWmxQd1BtWFRPY05TU2xJWGF5UEE9PSIsInZhbHVlIjoib2pHdGE1eGF0RVgwYVpYbm9VYXNyVEVsQ3JzQkxtVTZ0blwvdWx6a1NVOEtiZ0tMVFI3S0x5STVFWXo0bzU0TCtcLzBcL0J3Szh5bnZpRzZjMzFHMm02ajU5S0pzWERQSzl5d1VJXC9OTlVFN2tVNHJUcWdRN3VIeGhRdnZZZ2JNNXhweDF2YStGSTVLVUlZdzlJZEVDcWptUzM0OER1RUxDWmRQdDFsNkpQRG1sS3RxZW14RmFCXC9hN2tIZ3d1Q0h2XC8xcHZjdUo0ck1yMG9xQ04zbndkSDFReVJocTFzRXJhbGJkY1NGMXhxN2o3bzdub05iVHh3Sjc5OTFpN3lqTEpQU2k1WVlmd0dQZGorc3ZBYlJVSlZZaUZPbTJROGxCNCtRMndVYnc2T28rVlMrSGlHKzh0cVNmMG8zcjFYYXpMR1NrcWFQRXFkOXpseHcxeGRUdmMxSGdjN29WaDI1OUVndUYwU1VQQVZtV0o3bUtUbFFcL09IXC9cL1NiTlwvaTZ4MlRTUUJ4SjdHaGJhdW5Kd1ZDRW9CY3JaVlpwMVMwcmVRNk44aFNhVk5YVklQUk1VUVl3Q2c5UlVxQUozM3NzNGUxUkpLUkpsa1RUZ1wvbXJLcGt5YndyUlBUWHk4dHhMdVcxTnpHaSszTHB0bnRkN1RiRmZMaHVwMWpSTWpWOUZVSEpjNGJuWW1FQTBkK2pkaUNhYWdEeDFUaFwvcHNKdmhLOWE0a0Rqc3RhUDRjcDB3NENKZkx1UFNxa0NlNXVoUGJ3bzQ1RjdwMndXK1Q3ZUdIb2s2eXh2U0VBenYwXC82YWhcLzJvZlh4dVZoVkpEaFNROXRNbDFqQ2Q5eE9ITVhPaXRiOWxYTERKU2NrQjVhTmdqNDc0RWVETmRzXC9SZ3lwVUZONDk5aVwveXIzbjduOGtieXBrNm9pYnBvVWhiQjdKd2QxcXN2QXNcL3piZzlMSEZRczZcL3RYcXdEZDRBME5RUXZyUnA4VVdVNXczbDRTUzZwRGpnODhFeTg2dlA4Q1JHZlE2UlJkZGJkR0FGNmIxYnpzcnZUQnhGV2tHZ2libFl4RHFNb21cL0trRUNEd1wvUWU2SHNuS21TemZjbVQ5dmNcL3A1aEx1cHhOcEY5aUFZWG4xODZWVDBySHB4YkVLY0lkSjNDemQwOVNsckZVZjhQaHhwQjFoekprZ3ZJY1huVHgrcEpOMnA0OXdWcFlmTWYyUnYrZFk1bGYxQzRESUxXMDFpVGc1WktRVWZLbnhrSit5V2FiSlc4ZTQ1RnQxRE9mdHRqcnk0ODV2VHVrWFdZNEhZSVVzUytiRnRcL1Zzbk9qR3FIdW5oMFAwa0NqMDRTbmM9IiwibWFjIjoiNTYyMmFiYTBkZDc1ZDNmZjRkZjAyNjZhNmEyOWVjZTRlM2U4YzQzZTI3NzllMjc1YzEzZTkxNzhiNDRhODlmYiJ9

Cửu Thiên cắn đứt ngón tay, giơ cao lòng bàn tay của mình lên, cười lớn nói: “Cửu Thiên tôi xin thề, vượt qua chín cửa ải, trở thành tông chủ. Các vị trưởng lão, cứ đến đi!”

Ads
';
Advertisement
x