“Có khí phách! Rất tốt!” 

Đại trưởng lão khen ngợi Cửu Thiên một câu. Nhưng lại khiến cửu trưởng lão nở một nụ cười giễu cợt. 

Nhưng, ngay sau đó, cửu trưởng lão không cười nữa. Ông ta đã đồng ý với Đại trưởng lão không được nói nhiều, không thể có biểu cảm như thế này. 

Đại trưởng lão giơ tay lên, ném chiếc nhẫn ra, để tất cả mọi người nhìn thấy nhẫn Cửu Tiêu có hình dạng như thế nào. 

Một luồng sức mạnh tác động lên chiếc nhẫn, trong nháy mắt, nhẫn Cửu Thiên đã phóng ra tia sáng chín màu, từ từ bay lên bầu trời. 

Một đám người ca tụng: “Đây chính là nhẫn tông chủ, xem ra rất có khí thế!” 

“Haiz, có một này tôi có thể đeo được chiếc nhẫn này thì tốt biết mấy!” 

“Anh hả, tôi thấy có kiếp sau cũng không được!” 

Đây cũng là lần đầu tiên Cửu Thiên nhìn thấy nhẫn Cửu Thiên còn có ánh sáng như thế này. Từ lúc hắn đeo chiếc nhẫn này, chưa từng thử công dụng của chiếc nhẫn Cửu Tiêu này. 

Chỉ sử dụng nó như một chiếc nhẫn đựng đồ. Bây giờ xem ra, hình như hắn đã xem thường chiếc nhẫn này. 

Cũng đúng, đường đường là nhẫn của tông chủ, sao có thể chỉ là một chiếc nhẫn không gian đựng đồ được. 

Nếu như không có một vài công dụng đặc biệt, sao có thể xứng với thân phận tông chủ của Cửu Tiêu môn. 

Chỉ tiếc, sư phụ Ngô Tân không muốn nói với hắn những điều này. Cửu Thiên cũng không biết phải sử dụng như thế nào. 

Cửu Thiên rất nghi ngờ liệu sư phụ Ngôn Tân có biết công dụng cụ thể của chiếc nhẫn Cửu Tiêu này không. 

Bởi vì nghe Đông mập nói, hình như Ngô Tân sư phụ cũng chưa từng vượt qua Đăng Thiên Cửu Nạn để kế thừa ngôi vị tông chủ. 

Lúc ông có được chiếc nhẫn này là do bên trên đưa cho ông. 

Cũng không biết ông có biết công dụng của chiếc nhẫn này không. 

Tốc độ của chiếc nhẫn ngày càng nhanh, đến khi biến mất trên bầu trời. 

Sau đó, trên trời phóng ra một tia sáng vạn trượng, tiếng sấm vang lên, ánh sáng tràn ngập bầu trời. 

Sau tiếng sấm, là tiên âm lượn lờ, vô số quang ảnh bắt đầu bay lượn trên bầu trời. 

Lúc này, mọi người đột nhiên phát hiện ra, chín vị trưởng lão đã xếp thành một hàng, tay để trước ngực, nhìn về phía những quang ảnh trên bầu trời. 

Đại trưởng lão nghiêm nghị nói: “Trời đất làm chứng, tiên thánh các đời của Cửu Tiêu môn làm chứng. Bắt đầu thử thách người kế thừa vị trí tông chủ mới. Nguyện cho Cửu Tiêu muôn đời vĩnh hằng, chảy dài vô tận!” 

Những vị trưởng lão khác cũng hét lên. 

“Cửu Tiêu thiên vạn thế!” 

Rõ ràng, đây chính là nghi thức kế thừa vị trí tông chủ mới của Cửu Tiêu môn. 

Nếu như Cửu Tiêu môn vẫn còn đang ở thời kỳ hưng thịnh, chắc chắn còn trang nghiêm hơn bây giờ, khí thế hào hùng. 

Nhưng Cửu Tiêu môn bây giờ đã tan rã đến mức này, chỉ có Thần Hoàng nhất mạch là còn giữ lại được địa bàn. Vậy nên có thể làm được như thế này đã tốt lắm rồi. 

Ít nhất, Cửu Thiên có thể nhìn ra trong nhẫn Cửu Tiêu vẫn còn ẩn chứa rất nhiều sức mạnh. 

Quang ảnh khắp bầu trời, trong mắt Cửu Thiên chính là từng luồng chấp niệm không muốn rời đi. 

Giống như Võ Hoàng chấp niệm chiếm giữ trong cơ thể hắn. Chấp niệm của từng đời cường giả Cửu Tiêu môn dường như đều ở trong chiếc nhẫn Cửu Tiêu. Khác với chấp niệm của Võ Hoàng, những chấp niệm này rõ ràng không làm hại Cửu Thiên. Thậm chí ở một mức độ nào đó, còn có thể giúp đỡ Cửu Thiên. 

Lúc này Cửu Thiên có chút nghi ngờ, có phải nhờ sự trợ giúp của nhẫn Cửu Thiên nên ở phương diện tu luyện thần hồn hắn mới tiến bộ nhanh chóng như vậy. 

Khẽ lắc đầu, trên mặt Cửu Thiên tràn đầy ý cười. 

Hắn thầm nói ở trong lòng: “Sự phụ à sư phụ, rốt cuộc người còn bao nhiêu chuyện chưa nói cho con biết. Con làm tông chủ mà cái gì cũng không biết!” 

Hoàn thành xong nghi thức, đại trưởng lão thu tay về, sau đó vẫy tay với cửu trưởng lão. 

Rõ ràng cửu trưởng lão không thể chờ đợi thêm được nữa, ánh mắt ông ta nhìn Cửu Thiên mang đầy sự thù hận. 

Mối thù lần trước Cửu Thiên đánh ông ta bị trọng thương, ông ta đã muốn báo từ lâu rồi. Hôm nay ông ta sẽ mượn cửa ải này để giết chết Cửu Thiên! 

Cửu trưởng lão bay lên đài cao, lấy lá bùa ra, nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, cửa ải đầu tiên của Đăng Thiên Cửu Nạn là do tôi bố trí. Đăng Thiên Cửu Nạn của Cửu Tiêu môn vốn dĩ do người có chín chiếc nhẫn trưởng lão của Cửu Tiêu môn mới có tư cách bố trí. Nhưng cậu cũng biết tình hình của Cửu Tiêu môn bây giờ. Cậu đã muốn Thần Hoàng nhất mạch của chúng tôi thừa nhận cậu là tông chủ, vậy phải vượt qua cửa ải đầu tiên của tôi. Không có vấn đề gì chứ!” 

Cửu Thiên cười nói: “Cửu trưởng lão không cần giải thích nhiều. Đều là những người thông minh, mọi người đều hiểu. Điều tôi khá tò mò là, ông sẽ bố trí cho tôi một cửa ải như thế nào. Có thể giải thích một chút không? Lá bùa này của ông là... 

Trong mắt cửu trưởng lão xuất hiện sát khí, nụ cười trên khuôn mặt lại tươi hơn, lớn tiếng nói: “Đương nhiên có thể 

Cửu trưởng lão giơ cao lá bùa trong tay lên, nói: “Thứ này là một bảo vật tôi tình cờ có được trong khu vực Hỗn Loạn. Nó là của Phù tộc đã biến mất. Được gọi là lá bùa sinh tử. Tôi đã tra sách cổ, lá bùa sinh tử này được Phù tộc dùng để trừng phạt những tội phạm vô cùng tàn ác và mạnh. Nó sẽ mang đưa con người đến sự cô đơn đáng sợ nhất, trong sự tuyệt vọng và bất lực, lấy đi sinh mệnh của đối phương. Cửu Thiên, không ngại nói cho cậu biết, trong lịch sử của Phù tộc, tổng cộng chỉ có hai người may mắn thoát khỏi lá bùa sinh tử. Nhưng một người bị điên, một người tàn phế. Những người còn lại, bao gồm rất nhiều cường giả cực hạn đều chết trong lá bùa sinh tử này, không có ngoại 

lê!" 

Cửu trưởng lão nói đến cuối cùng, giọng nói to dần, dường như muốn dọa Cửu Thiên. 

Mọi người xung quanh, nghe cửu trưỡng lão miêu tả, đều kinh ngạc hét lên. 

Cửu Tiêu môn là giáo phái lâu đời nhất, nên có rất nhiều ghi chép về Phù tộc. Những cuốn sách cổ này có thể đi đến tàn thư các của núi Thần Hoàng để đọc. 

Rất nhiều đệ tử lập tức lên tiếng phụ họa theo, rõ ràng tình hình mà bọn họ đọc được giống hệt như những gì mà cửu trưởng lão nói. 

Những vị trưởng lão khác nghe cửu trưởng lão miêu tả đều bật cười. 

Nhị trưởng lão khẽ nói: “Lần này cửu trưởng lão thật sự rất lo lắng, bảo vật như thế này còn lấy ra để Cửu Thiên khiêu chiến. Độ khó của cửa ải đầu tiên thật sự quá đáng sợ. 

Tam trưởng lão cũng cười nói: “Bùa sinh tử, một khi trúng mục tiêu, cho dù những người như chúng ta tiến vào cũng chỉ có con đường chết. Cửu trưởng lão cũng ác đó, cửa ải này của ông ta ngang với cửa ải thứ chín lúc bình thường. Lần này Cửu Thiên chết là cái chắc, xem ra không đến lượt chúng ta phải ra tay nữa!” 

Những vị trưởng lão khác cũng gật đầu, rõ ràng cảm thấy độ khó của cửa ải đầu tiên vô cùng cao, Cửu Thiên chắc chắn không thể vượt qua được. 

eyJpdiI6InZcLzZENzJ5dEd2NStDTm9pRXMrSkNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjdoMDlkOXBZYjB5c2xBaUU2a21qRW1JeExPbVlzNjZqRytWaUhvYU5EQzNcL0twS1hoWDlOeWNSTVg4OU9DdDNjRjZLbUxHeXZBTDdqVEJJbndjMWtzOW5vSFNaRTVFbll6dWJMMTVMRTE4dndGTjFKR0xDQUdPak5RbnZOaUE5Q1RWdFZJcWx3RzY4N0RqVWdjSU96ZHNBV3JrTXh0QThWT0FmMDJGMGc4aUE1RGFTQjVOelwvXC8yZ1hlXC9YdWdFa1wvT1RpK2Y0cWN5YURmbnNcLzc3cVZDcjhCWVBJMnhuWGxnRW1ra0NGb2JxU21yZ0Rmd2xEdzM4RmlIVGlFTVwvR2tHVVdcL0pGdUQxOTJJbUkyQzV3S3YwMGdWYmdIQ2taRzBzNWk2WVwvUEVyekZCNFZEckRpbDVybm1LanZocHRNYkk0SWh5V1F4TE5TQUtFdWIycHNGOXlaV3NlRm5sMDR6UnJxUG91VmNJKytyYjkxZ0tWaE5tTE5PY2xxeVRiQWxRdnpEYTdhOUMwOXBlRXI4dVR2Nk9LNFRqNXdaVWcrRFF4Y1NVcnRCbnpoWXZ0ZFpFZnhvc1ljZU9WRGd0aFJ1RkVjYlViYWJaRTVURFQwMVh6dXhmWkppWGZuK2FURldWZWFLWktsSFV2RlRHQUZjUHFcL09DV2c3QldVcFpSRDQ4dEZDM3kzVlI3NGhVbHVMaERSTGlJcUdxMnBlblpEQ3FaODVKMXJYSzRYbDF3cFlmUjg2cmFjZndIOVN0T0ErRUFEUHlPVnNOZnQ0MDRGQytWY2lFMVpMYVJXNkdKSTNJU1N6RitUc2RBY3NacEZVTitDaUlEdjZjdmNmMGU0bjEranNNcldcL3RSUVRNYU5UZFwvRmdLayswZStiRWQ3UXdqSmZwV1lYWFM4dnZnPSIsIm1hYyI6IjUwZDUxODM1NDMzYzZiMmMzZDZmZGE1OTE5YjYyOWUxOWNmZjVkNmRhMDUxNzk4OWY1ODAwMTQ5MjBjODBkYWQifQ==
eyJpdiI6InlYVzRuYVVUS0FqbHRGMFU2STk2c2c9PSIsInZhbHVlIjoiY3MyTG5YZzBpM01TNzlWOVJaclwvOTg4bWVyN1ZqZXBkSEVYRmpEYmprZVIyWmRuS29aZWJ3RnBDTFhSWjN0Qlo1V0VHZzhXUW8wcEJwa1wveThOaEtJNXExMkwwWkRNUU5HdDdjMXFLdjRzZ1MzZm1rWlo2R0hpN0s2blNYM3JOMmZEaEJqRnltVVFUYktkZVwvZUZNZ1E3dXV3ZzJvWDdmYmZvb3pDdDJBQzhQR1QyY1wvM3VKXC9wU1ZPVW5MOGNIXC91QlpQaHdHVExscjYzMGRiOU85ZDVoTmJaVHl3aEc5VzZcLzNcL2dQb1NpbWFNY0oyN1lVUlwvVVc2RUxyRGp4TmpWamxvMHdsaEZVMnQ0ODc0NFBudmUwdDhWU3dxWit4RXREWlY1bVdFOGQwVytnTkVvVHVBOTgwRXZ2VXNpOHJ6R2dnd2lSSzBaZjNtK0tMdFY2eVZUOHdBPT0iLCJtYWMiOiIzZjZhMmYyOTRmNWJmMTY3ZjQ5NDRhZTE5MDk4ZDMxNThkZWMxNjYzOTcwNmM5NjJjODNhODQ1YzhiYWU5MTNmIn0=

Đại trưởng lão cười nói: “Đương nhiên là an toàn rút lui, đó là người mà ta hay gọi là Phong Vô Danh! Mọi người có thể đi điều tra!”

Ads
';
Advertisement
x