Cửu Thiên dễ tìm không? Đáp án chắc chắn là không. 

Nếu Cửu Thiên thật sự muốn trốn, chỉ dựa vào những người này của Thần Hoàng nhất mạch, muốn tìm được hắn thật sự có hơi khó. 

Nhưng Cửu Thiên căn bản không định trốn, sau khi rời khỏi núi Bích Tiêu, Cửu Thiên bay thẳng về phía núi Cửu Tiêu. 

Trên đường đi, Cửu Thiên cố ý đi vòng một vòng, tránh ánh mắt của người khác. 

Sau đó thì dừng lại ở núi sau của núi Cửu Tiêu. Hắn muốn ở đây tìm đại trưởng lão. 

Kết quả không ngờ hắn tới, đại trưởng lão lại không thấy đâu. Ánh mắt quét xung quanh, Cửu Thiên dùng thần hồn dò xét cả núi sau, cũng không tìm thấy tung tích của đại trưởng lão. 

Cửu Thiên suy nghĩ một lát, khẽ mỉm cười, xem ra đại trưởng lão cũng ra ngoài rồi. 

Nói không chừng là tới núi Bích Tiêu tìm hắn cũng biết đâu được. 

Cửu Thiên dứt khoát ngồi ở đây. 

Ấm trà ly trà có đủ, Cửu Thiên tự bắt đầu thưởng trà. 

Không để Cửu Thiên đợi bao lâu, núi Cửu Tiêu bắt đầu có động tĩnh. 

Một luồng ánh sáng từ đằng xa bay tới, tốc độ rất nhanh, đáp xuống núi sau. 

Cửu Thiên không cần nhìn cũng biết là ai. 

Khí tức vô cùng mạnh mẽ và huyền ảo của đối phương trực tiếp nói với Cửu Thiên, người tới chính là đại trưởng lão. 

Thân ảnh mang theo ánh sáng, từ trên trời đáp xuống, đại trưởng lão mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: “Tôi còn đang tìm cậu, không ngờ cậu tự mình tới trước. Tôi nên nói cậu thông minh hay nên nói cậu không biết sống chết?” 

Cửu Thiên mỉm cười đáp: “Vậy thì phải xem thái độ của đại trưởng lão rồi. Nếu ông là ma tu, vậy tôi tự mình đưa tới tận cửa, đương nhiên là không biết sống chết. Nhưng nếu ông không phải, vậy tôi tự tới thì rất bình thường. 

Đại trưởng lão xòe hai tay ra, khẽ vỗ tay, nói: “Nói rất hay. Có dũng có mưu, không hổ là nhân vật dám một mình xông vào Hỗn Độn. Cửu Thiên, vậy cậu nói xem tôi rốt cuộc có phải ma tu hay không?” 

Cửu Thiên cười tươi, còn rạng rỡ hơn vừa rồi, nói: “Trước khi tới, tôi cho rằng vào khoảng 30:70. Khả năng đại trưởng lão ông là ma tu tôi thấy vào khoảng ba mươi phần trăm. Bởi vì nếu đại trưởng lão là ma tu, sẽ không đợi tới bây giờ mới ra tay với tôi, nên từ sớm mới đúng. Vừa lên thì bắt tôi lại, sau đó giết chết, đây mới là chính đạo. Bây giờ ấy à, đại trưởng lão đứng ở trước mặt tôi, khí tức thông thoáng, sát khí không có, còn có tâm tư nói chuyện với tôi, rõ ràng không thể lắm. 

Đại trưởng lão nở nụ cười, ngồi xuống ở đối diện Cửu Thiên, nói: “Nói không sai. Nếu tôi thật sự muốn giết cậu thì cậu sớm đã chết rồi. Cho dù một thân tu vi này của cậu bất phàm, cho dù nhục thân của cậu đã bước vào cảnh giới thánh thể. Nhưng tóm lại, lực lượng của cậu chắc chắn vẫn quá yếu. Ít nhất ở trước mặt tôi là như vậy. Cậu nên cố gắng tham ngộ một chút đại đạo, sớm ngày bước vào cực hạn mới là vương đạo” 

Cửu Thiên mỉm cười nói: “Lĩnh giáo rồi, đại trưởng lão bây giờ tôi có mấy câu hỏi muốn hỏi ông” 

Đại trưởng lão nói: “Cứ hỏi đi! 

Cửu Thiên nói: “Trong Thần Hoàng nhất mạch rốt cuộc có bao nhiêu ma tu? Đại trưởng lão có biết không?" 

Đại trưởng lão lắc đầu nói: “Không biết. Con người của tôi khá lười, trừ phi xảy ra chuyện quan trọng, ví dụ như lần này một lần chết mười đệ tử, nếu không tôi lười xuống núi. Thần Hoàng nhất mạch ở trong Hỗn Độn đã trải qua mấy trăm năm rồi. Sớm đã không phải phong bế như lúc đầu. Mỗi năm chúng tôi đều sẽ phái ra một số đệ tử trẻ tuổi có tài ra ngoài tu hành. Bọn họ không thể dùng danh hiệu của Thần Hoàng nhất mạch trong Cửu Tiêu môn, nhưng có thể đi khắp thiên hạ, gia tăng kiến thức và tu vi. Thiết nghĩ các ma tu là dựa vào lỗ hổng này, lẩn vào trong núi Thần Hoàng. Người của ma tu, tôi nghĩ chắc chắn sẽ không quá nhiều. 

Cửu Thiên tiếp tục hỏi: “Có nhiều hay không không quan trọng, điều tôi sợ là những người này đã có địa vị cao trong Thần Hoàng nhất mạch, ví dụ như trưởng lão!” 

Cửu Thiên không hề khách sáo, trực tiếp hỏi câu hỏi nhạy cảm như này. 

Đại trưởng lão vậy mà cũng không thay đổi thần sắc, suy nghĩ một lát, nói: “Thần Hoàng nhất mạch, hiện nay chia ra chín ngọn núi, chính là chín vị trưởng lão mà cậu nhìn thấy. Cường giả thế hệ già khác của Thần Hoàng nhất mạch về cơ bản không ở nơi tránh nạn nữa. Bọn họ hoặc tu hành ở đâu đó trong Hỗn Độn, hoặc tuổi thọ đã hết, cưỡi hạc về trời. Điều tôi có thể nói với cậu là mấy vị trưởng lão cậu nhìn thấy chắc chắn không có ai là ma tu. Bao gồm cả Cửu trưởng lão luôn có thành kiến rất lớn đối với cậu, cũng không phải ma tu. Điểm này tôi vẫn có thể khẳng định. Tin tôi, tôi hiểu ma tu, hiểu hơn cậu nhiều, hơn nữa hiểu càng rõ hơn cậu. 

Cửu Thiên khẽ thở phào một hơi, như vậy tình hình không có tệ như trong tưởng tượng. 

Chỉ cần bên trên Thần Hoàng nhất mạch không loạn, vậy thì chỉ dựa vào những đệ tử do các ma tu ngụy trang không gây nên sóng gió gì được cả. 

Cửu Thiên yên tâm không ít, đại trưởng lão lại mang theo vài phần nghi hoặc mà nói: “Cửu Thiên, tôi rất tò mò, những ma tu đó nếu đã mai phục sẵn sàng ở trong Thần Hoàng nhất mạch của tôi như vậy, vậy thì bọn họ có thể ẩn náu tiếp. Tại sao cậu vừa tới, bọn họ đã vội lộ ra? Nhìn trông các ma tu dường như hận cậu thấu xương!” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Không sai, những ma tu đó có vài phần thù hận với tôi. Bọn họ chỉ cần có cơ hội, chắc chắn sẽ loại bỏ tôi. 

Đại trưởng lão dường như có hứng thú, hỏi: “Tại sao? Cậu đã giết người nào của bọn họ, bọn họ mới hận cậu như vậy? Cậu sẽ không nói với tôi, cậu đã giết tông chủ của ma tu rồi nha. 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Tôi không có mạnh như vậy, chỉ là suýt nữa phá hỏng một kế hoạch lớn của ma tu, hơn nữa còn giết một ma vương mà thôi. Chủ yếu vẫn là vì khí – võ song tu trên người tôi, các ma tu muốn, tông chủ của bọn họ muốn biến tôi thành lô đỉnh” 

Đại trưởng lão cười nói: “Khí – võ song tu, nói thật, tôi thật sự không quá tin có người có thể làm được. Cửu Thiên, tôi không phải coi thường công pháp của cậu. Chỉ là người trong thiên hạ tu luyện khí – võ song tu này quá nhiều. Nhưng người thật sự có thể tu được khí – võ song tu, thật sự không có. Tôi cũng từng gặp Ngô Tân. Khí – võ song tu do ông ta sáng tạo, nói trắng ra, tôi không thấy quá tốt” 

Cửu Thiên không vì sự nghi ngờ của đại trưởng lão mà tức giận, ngược lại trên mặt nở nụ cười, không giải thích. 

Cảm giác tự tin đó ngược lại khiến vẻ mặt của đại trưởng lão thay đổi. 

Có điều ông ta cũng không băn khoăn quá nhiều trong vấn đề này, nói tiếp: “Nếu cậu thật sự vượt qua Đăng Thiên Cửu Nạn, cậu định dẫn người của Thần Hoàng nhất mạch đi đối phó ma tu đúng không?” 

eyJpdiI6ImZYTVFcL1NkMmwxRnh5M0xXY3d4Z0RBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVZcEVwQStpcFBcL2Z1aTNGN1VLNlBVZEc1YU5ZWWlUWFFldVhOWlAzWVVacTJvZkk1T3YyMjV4YU83N0w4bGFrR0pwR2FSU3Vqd2VqNFo4TDlOXC9FdjlDWjVVbGNPclVrcmZDTWZ2ZDR5WmpURlFQT1FcL2tIam0xdWlldzhTcFFrNjVQdzMzMjFlaW44U3lmS3J4Q0tcL25LQjdOWnk0UkhmVVwvd0NLZjlTWFRxZExYODBjeldTQWI3Z3drZ2pXYmpMSDhBcVYyMm43TzhrM3hjQzB3ZXBhUkg0d0E5a0JSSUJ1dzJ5UVZIckk2RURNQmZIck5aQkdCNFA3V1wvcW45VmNzY3o2eHArait3S2lUXC9uQ2xiMUJNV0V0TDYwK3F3d2grZFNMYW1BM3dMQ1I4bGY2dldWakJFTkNKeW1taGh1SnZIZXBpR0tGYnAwUFR5dXljRWpQcTliamVIWVFhK3VMS0JqbWpubjhMS2Q1OCtSaFk0dFZvaGgrN2ZzYlV6RVJSQmNrWWZ5Y0ZOdFwvT3hkbndNczJLYlBGRUVBT2FkSUVzQWZtSUdPa0d4KzE2VWpBaU1DOERwYkNcL1lTdU9heHNGeHNpUGdOckFuNW5Mb3ZwUmRuaG5NXC9sNElRekhtK1lyVE9wSTBVNE4wakYzSXVud3NYa3oyaHl4WGJHMjRqMW5BdDFLXC9lVWJQczBTTDJnNmFtTUdWKzVkaElnT2JvaE9VMTBSY0pBeXdqdFZWWDVjZ3BvMGVRRUVySUJoUGpaVjRackVoeE9rajl4YWNOSXN6K0ZJcGRQYzVkME16cmlTOXp3blFBUlB0Y0pvQk5oa3BEeGQ1Mk0xTjRWNEdDVkV2ZldaYUdpK2NHQnlaaG5VRGFUMXc9PSIsIm1hYyI6IjYxYTlkMzE3ODI3NzdjN2FhM2MyYWFhNmY3ODRmZWE2MjI3MWUxMTdjNzQ5YWIwMjk1NjZjMWQ5M2ZjZGMxZDYifQ==
eyJpdiI6IkZXUTNHTDdlM2pzTlVtbUpQRVFtU1E9PSIsInZhbHVlIjoiZEdMQnhKTkZwdjFPQWwreDhzVHo5VStKMUhjRFBlSkp4ajE3bFFUeUtmRk5RSGNoeDlOTlk3dWFcL0V2dDcrRXRmNHpXbnp1T1RUelNRRm1xSnRZREI2b2VEQkJydlwvNjQ2b0lWK2RnUFpBdFwvclRjZWNxRFBIUnpkYWdZYkFtenZ2bG1aWnI2UUxpa1NpVUpGZXNCTW9GMXFGQzNPRWZMZFJKTlpuUUVITVlPMEVGYXYySTJTTVhRT1lWQnl3b21yK2xOUVlMWmRoc2lZRUV2NGFWR3dzbm9XNmM2UTVMR0U5cWFSMFVudllCTndLNllmWnF1aFh1cUtpekc5WDNmbktBcUZucnFJa3pyV2tOeFFzeVc0OWk3Q1BPZUdWdlgxQTBGOTBVYkI1WVlzQmZhV0Fhcmt2RFlKQjJLc1k3SkZTWWFpRVhNSFRmQkwyaXNINjd0Vm5heDUwYlFNUGRIUTFGOFJEVkJpSTM1VDlKWXE0OStIUCtjRTBVMEo3QmUxVmR5Um5zR1BSQ0lxYkp5Q2F2K1pVOTZ0M2gxNDlPdlUxXC9SUTk4aW16b1VQcE0rXC9weVF6Umg4MzdxMjhEcUsxdUVqbmxnb0RCM1REQzhlTnp5QlwvWWF6K2hyTVFFN0xuV1docXlIajQzUlliaTZLcE85cExZdERVaEQxNVFXRzk1WGg2U212MWNMMTBtZXFSNnB5eFZ5amR2VmdXVTJRQ3VxblFNTTd2WU5ZaXlic1I0TzJxRldpdWxSTEcrampiYlwvNnFmVUxlMGtXVCtnR1EwWE15UjBjM1h3NWZZK3JYQXJZZ0YxWGN4ejg9IiwibWFjIjoiOTU0ZmM1OGIyNjI4NTQwZWQ3NGM1ODFhYmYyZDI2Nzg1MWVkY2M4ODdkZmI1ZTQyZTFlMDFjNzM4OGNmNzgxYyJ9

Cửu Thiên cũng cầm ly trà lên, cười nói với đại trưởng lão: “Xem ra chúng ta đã đạt được sự thống nhất. Có điều tôi nhất định sẽ thành công, Đăng Thiên Cửu Nạn, không làm khó được tôi”

Ads
';
Advertisement
x