Ba ngày sau, trên núi Đan Tiêu, dòng người cuồn cuộn tới.
Cửu Thiên sớm đã ở trên đài cao đã bố trí sẵn ở núi Đan Tiêu.
Nơi này là một phiến thác nước, dòng nước từ dưới chân chảy qua, sau đó rơi xuống trong mây, bay về phía xa.
Chuyện xảy ra ở núi Bích Tiêu, dưới sự cố ý áp chế của đại trưởng lão, không có gây ra sóng gió quá lớn.
Chỉ tuyên bố với bên ngoài, mười đệ tử tẩu hỏa nhập ma, sau đó không cẩn thận chết trong đêm.
Mọi thứ chỉ là một sự cố và tự do mình chuốc lấy.
Lời giải thích này, người biết sự tình đương nhiên sẽ không tin. Nhưng do đại trưởng lão nói, vậy nên mọi người cũng nhận.
Dù sao ở trong lòng mọi người, đại trưởng lão là người như thần linh. Nếu ông ta đã nói như vậy, chắc chắn có dụng ý của ông ta.
Mọi người đừng gây sự là được!
Ngay cả các trưởng lão khác cũng không nói gì nhiều, chỉ là ánh mắt nhìn Cửu Thiên đều mang theo vài phần nghi hoặc.
Tối hôm đó bọn họ đều không tìm được Cửu Thiên, mấy ngày nay Cửu Thiên giống như mất tích.
Bọn họ lật tung gần như tất cả các ngọn núi cũng không tìm được.
Nhưng đại trưởng lão vậy mà kiên định đưa ra quyết định bảo vệ Cửu Thiên, hơn nữa chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Chỉ có thể nói, đại trưởng lão chắc chắn đã gặp Cửu Thiên.
Giữa hai người đã nói cái gì, bọn họ không biết. Chỉ có thể suy đoán, Cửu Thiên chắc chắn đã lấy được lòng tin của đại trưởng lão. Hơn nữa tối hôm đó khi đại trưởng lão nhìn
thấy chỗ mà mười đệ tử chết đi, cũng rất kỳ lạ.
Bọn họ nhất định đã biết cái gì đó, nhưng không định nói ra.
Mấy vị trưởng lão thật sự không thoải mái trong lòng. Bọn họ mới là trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch. Nếu có chuyện gì, cũng nên là bọn họ biết, Cửu Thiên không biết mới đúng.
Bây giờ mọi thứ đều ngược lại, bọn họ chỉ cảm thấy sự thay đổi của sự việc có hơi vượt ngoài tầm kiểm soát.
Hơn nữa điều bọn họ sợ nhất là nếu đại trưởng lão thật sự cảm thấy Cửu Thiên không sai, hơn nữa thật sự có ý để Cửu Thiên làm tông chủ của Cửu Tiêu môn, lúc đó sẽ như
nào.
Chiếu theo tình hình này, loại chuyện này không phải không thể xảy ra.
Nghĩ tới đây, đám người Cửu trưởng lão mặt mày ngưng trọng, trong lòng thấp thỏm bất an.
Bọn họ tuyệt đối không thể để loại chuyện này xảy ra!
“Bát trưởng lão, hôm nay xem ông rồi. Nhất định phải khiến tên Cửu Thiên đó kết thúc ở ải đăng thiên thứ hai. Thậm chí có thể không giết chết cậu ta, chỉ cần cậu ta không vượt qua là được!”
Nhị trưởng lão rõ ràng đã nhìn ra một chút đầu mối, vậy nên đè hy vọng xuống không ít.
Bọn họ thông qua ải thứ nhất đã phát hiện, với tu vi và thực lực của Cửu Thiên, muốn thông qua khảo nghiệm để giết chết hắn, dường như có hơi khó.
Sự tồn tại mạnh như lá bùa sinh tử cũng bị Cửu Thiên phát hiện kẽ hở. Chỉ có thể chứng tỏ con người của Cửu Thiên tuyệt đối không phải là tiểu bối trẻ hữu dũng vô mưu mà bọn họ nhận thấy. Mà là một cường giả không làm việc theo lẽ thường, hơn nữa quan sát nhạy bén, tu vi thâm hậu.
Loại người này, trừ phi dùng lực lượng mang tính áp đảo tuyệt đối nhốt hắn lại, sau đó giết chết. Nếu không, muốn lấy mạng của hắn chỉ có thể xem bản thân hắn có tự tìm đường chết hay không.
Nhị trưởng lão đã không ôm hy vọng quá nhiều đối với việc giết chết Cửu Thiên, chỉ cần cầu cho Cửu Thiên không thể vượt qua khảo nghiệm.
Bởi vì nhìn đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ngày hôm nay, đã không có bao nhiêu người lộ ra sự khinh thường và khinh bỉ đối với Cửu Thiên nữa.
Đây là một chuyện rất nguy hiểm, một khi Cửu Thiên tiếp tục qua ải, nhất định sẽ dẫn tới sự thay đổi thái độ của những đệ tử này. Nếu ngay cả bọn họ cũng bắt đầu ủng hộ Cửu Thiên, cho dù chỉ có một bộ phận rất ít, cũng sẽ tuyên cáo sự thất bại của Đăng Thiên Cửu Nạn.
Vì vậy, hôm nay triệt để ‘đánh ngã Cửu Thiên lại là cách tốt nhất của bọn họ, ai biết vượt qua một ải nữa, các đệ tử khác sẽ nhìn nhận Cửu Thiên như nào.
Ngay cả những trưởng lão như bọn họ cũng trong lúc bất tri bất giác cũng có sự thay đổi rất lớn đối với cách nhìn của Cửu Thiên.
Bây giờ, ít nhất bọn họ đã coi Cửu Thiên thành loại cường giả rất khó xử lý.
Bát trưởng lão trịnh trọng đáp: “Các vị trưởng lão yên tâm. Hôm nay nhất định khiến tên Cửu Thiên này thất bại. Cậu ta sẽ trải nghiệm cảm giác gì gọi là tiến thoái lưỡng nan. Tiến sẽ chết, lùi sẽ tàn. Ải đăng thiên thứ hai chính là đường cùng của cậu ta.
Bát trưởng lão rõ ràng rất tự tin, dưới ánh nhìn của các vị trưởng lão, ông ta bay tới trước mặt Cửu Thiên.
Ở xung quanh, tiếng bàn luận của các đệ tử Thần Hoàng nhất mạch im bặt.
Tay bát trưởng lão vuốt bộ râu giống dê núi của mình, ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, đầu tiên chúc mừng cậu vượt qua ải đăng thiên thứ nhất. Tuy là may mắn thắng được, nhưng cũng đáng để người khác kính phục.
Cửu Thiên vừa nghe thì biết bát trưởng lão muốn làm cái gì, hắn đáp lại: “Bát trưởng lão muốn dùng lời nói tác động tâm trạng của tôi à? Thủ đoạn này cũng quá hạ đẳng rồi. Bát trưởng lão, ông vẫn nên giới thiệu ải đăng thiên thứ hai đi, được không?”
Sắc mặt của bát trưởng lão tối sầm xuống, bị một câu của Cửu Thiên vạch trần tâm tư, bát trưởng lão bỗng cảm thấy mất mặt mũi.
Trong mắt mang theo vài phần tức giận, ông ta muốn tác động tới tâm cảnh của Cửu Thiên, không ngờ lại bị một câu nói của Cửu Thiên ảnh hưởng tâm cảnh của mình.
Bát trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói: “Vậy tôi cho cậu hôm nay cậu phải đối mặt với cái gì. Hôm nay, ải đăng thiên thứ hai này, cậu sẽ tiến vào trong Tiểu Huyễn Thiên của núi Đan Tiêu tôi. Tiểu Huyễn Thiên này là chí bảo của Cửu Tiêu môn, tiểu thế giới độc lập do cường giả mỗi đời của Cửu Tiêu môn cùng hoàn thành. thiên địa chi lực ở bên trong gấp ba lần ở Hỗn Độn, đạo chi lực gấp đôi hơn ở Hỗn Độn, còn có đồ tốt mà cường giả mỗi đời để lại.
Cửu Thiên nghe vậy thì hơi nhướn mày lên, nơi tốt như vậy dường như không giống chỗ khảo nghiệm gì.
Chưa đợi hắn hỏi, bát trưởng lão bèn nói tiếp: “Nhưng phàm là vật nghịch thiên sẽ bị trời phạt. Trong Tiểu Huyễn Thiên, không biết từ khi nào, bắt đầu có thêm một số thú Hỗn Độn không giống bình thường. Thực lực mạnh mẽ, tương đương hung thú tuyệt thế ở sâu trong Hỗn Độn. Nhất là càng đi sâu vào trong Tiểu Huyễn Thiên thì càng có thể đụng phải thú Hỗn Độn đáng sợ. Núi Đan Tiêu tôi bảo quản Tiểu Huyễn Thiên mấy trăm năm, trong Tiểu Huyễn Thiên có một thứ mãi không thể lấy được, đó chính là Hỗn Độn Thiên Lan. Cửu Thiên, khảo nghiệm tôi cho cậu chính là ở trong Tiểu Huyễn Thiên tìm được Hỗn Độn Thiên Lan và mang nó ra ngoài.”
Cửu Thiên cười nói: “Chỉ đơn giản vậy sao?”
Bát trưởng lão chắp tay sau lưng, thản nhiên nói: “Yên tâm, nếu cậu đi tìm Hỗn Độn Thiên Lan, chắc chắn có thể tìm được trong một ngày. Nhưng còn cậu có thể mang nó về hay không thì phải xem bản thân cậu!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất