Bát trưởng lão nói rất đường hoàng, Cửu Thiên cảm thấy chắc không có lừa hắn.
Một nơi có thể tìm được trong một ngày, nhiều năm trôi qua, vậy mà không ai có thể mang nó ra ngoài, điều này thật sự có hơi kì lạ.
Cho dù phái người đi trộm, cũng nên mang đồ này về chứ nhỉ.
Hỗn Độn Thiên Lan, thứ này Cửu Thiên chưa từng nghe nói.
Có điều sau đó bát trưởng lão hạ một đạo phù ấn ở trên người Cửu Thiên.
Nhìn hình dáng của phù ấn là một cây dược liệu.
Ba lá hình bàn tay, hoa của nó có hình dạng như đĩa âm dương. Loại dược liệu này chắc khá dễ nhận biết. Chỉ cần nhìn thấy, quá nửa sẽ không nhận nhầm.
Đợi tới khi bát trưởng lão nói hết tất cả chuyện này, các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch mới bắt đầu bàn luận.
“Hỗn Độn Thiên Lan, tôi từng nghe nói về thứ này. Không phải là thần dược mà năm vị trưởng lão thử đi lấy cũng không mang về được hay sao?”
“Phải, thứ mà ngay cả năm vị trưởng lão cũng không mang về được. Kêu Cửu Thiên đi, có phải làm khó hắn quá không. Khảo nghiệm này có hơi quá đáng rồi nhỉ!”
“Quá đáng gì chứ, nếu đã là khảo nghiệm, vậy thì nên đưa ra ải khó một chút mới đúng. Ai biết tình hình hiện nay của Hỗn Độn Thiên Lan như nào, nói không chừng sau lần năm vị trưởng lão đi xuống thì đã càn quét quá nửa vật cản trở rồi thì sao?”
“Nói cũng đúng, quả thật có loại khả năng này. Nhưng tôi vẫn không đánh giá cao Cửu Thiên có thể vượt qua ải này. Lần này không thể có thể vượt qua dễ dàng. “Hỗn Độn Thiên Lan rốt cuộc có tác dụng gì?”
Cửu Thiên cũng nghe thấy bàn luận của những người này.
Nhất là năm vị trưởng lão cũng không mang được đồ về, khiến Cửu Thiên thầm nhíu mày.
Trong lòng hắn vẫn có tính toán về thực lực của những trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch này hắn.
Bắt đầu từ cửu trưởng lão thì càng lên trên càng mạnh. Nhất là nhị trưởng lão đó, tu vi chắc chắn là cường giả cực hạn.
Nếu ngay cả ông ta cũng tham gia, vậy lần tìm kiếm Hỗn Độn Thiên Lan này có hơi phiền phức rồi.
Cửu Thiên chưa từng cho rằng mình là tồn tại vô địch, một khi sự việc vượt quá phạm vi hắn có thể làm được. Hắn cũng chỉ có thể gắng sức liều.
Hạ phù ấn cho Cửu Thiên xong, bát trưởng lão bèn khẽ vung tay về phía dưới thác nước.
Sau đó, mọi người nhìn thấy trong mây mù hơi nước, một phủ đệ được bao trùm trong ánh sáng xuất hiện.
Khác với phủ đệ khác, tuy chỉ có một cửa, nhưng nhìn trông nguy nga hoành tráng như cung điện.
So về mức độ lấp lánh thì không kém điện Kim Châu của cửu trưởng lão.
Cửu Thiên thậm chí nghi ngờ điện Kim Châu của cửu trưởng lão có phải xây theo Tiểu Huyễn Thiên này không.
Phủ đệ từ từ dâng tới trước mặt mọi người, Cửu Thiên lại không nghe thấy tiếng sửng sốt của bao nhiêu người.
Điều này chỉ có thể chứng tỏ, đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch thấy Tiểu Huyễn Thiên này chắc chắn không chỉ một lần. Bọn họ sớm đã quen rồi.
Dần dần cánh cửa màu vàng mở ra, lộ ra ánh sáng trắng trong suốt ở bên trong.
Chỉ liếc nhìn, Cửu Thiên bèn có thể cảm nhận được lực lượng trong ánh sáng trắng, bác đại tinh thâm, đạo pháp vô biên. Dường như là lực lượng của vô số cường giả ngưng
tụ với nhau mới hình thành lực lượng đáng sợ này. Tất cả đạo chi lực và thiên địa chi lực quấn với nhau, ngay cả đệ tử bình thường của Thần Hoàng nhất mạch quá nửa cũng có thể nhìn thấy đạo chi lực đáng sợ ở bên trong.
Càng là người có tu cao thâm thì càng có thể cảm nhận được rõ sự khác biệt của Tiểu Huyễn Thiên.
Đây chính nội tình của Cửu Tiêu môn ư?
Sợ rằng chỉ một thứ như này thì có thể bảo đảm Cửu Tiêu môn đi càng xa hơn.
Cửu Tiêu môn có thể bị hủy diệt như này, chỉ có thể chứng tỏ bản thân Cửu Tiêu môn xảy ra vấn đề.
"Moi!"
Bát trưởng lão đưa tay về phía Cửu Thiên, ông ta dường như đã rất nóng lòng muốn xem biểu hiện của Cửu Thiên ở trong Tiểu Huyễn Thiên.
Người nở nụ cười tươi giống như bát trưởng lão, còn có đại trưởng lão.
Đối với khảo nghiệm này, đại trưởng lão khá hài lòng. So với lá bùa sinh tử không đáng tin gì kia, thật sự mạnh hơn nhiều. Có thể nhìn ra thực lực tổng hợp của Cửu Thiên rất cuộc như nào.
Thiết nghĩ lần này, nếu Cửu Thiên không dùng hết thủ đoạn, chắc chắn không thể sống sót.
Đại trưởng lão cũng biết tình hình bên trong Tiểu Huyễn Thiên, chỉ là ông ta lười hành động, chưa từng tới đó đi dạo.
Cửu Thiên đi tới trước cánh cửa của Tiểu Huyễn Thiên, hít thở sâu một hơi.
Cửu trưởng lão cười nói: “Cậu ta có hơi căng thẳng rồi. Ha ha, vẫn là thủ đoạn của bát trưởng lão cao minh. Trong Tiểu Huyễn Thiên, sát cơ vô số. Kêu cậu ta lấy đồ là muốn mạng của cậu ta. Hỗn Độn Thiên Lan, loại thần dược này ngay cả chúng ta cũng không lấy được, Cửu Thiên làm sao có thể
Ở bên cạnh, ngũ trưởng lão nhìn gương mặt của Cửu Thiên thì khẽ lắc đầu. Bởi vì sau khi ông ta nhìn thấy Cửu Thiên hít thở sâu, không phải là vẻ mặt nghiêm trọng, mà nở nụ
cười.
Sự phấn khích trong mắt đó, thật sự không cần nói cũng biết.
Sau đó, ngũ trưởng lão nói: “Cậu ta không phải căng thẳng, mà là chiến ý sôi sục. Thằng nhóc này e rằng không biết chữ sợ viết như nào!”
Sau lời nói của ngũ trưởng lão, Cửu Thiên cất bước đi vào trong Tiểu Huyễn Thiên.
Trong nháy mắt, thiên địa nhanh chóng biến hóa.
Cửu Thiên bỗng cảm nhận được Sinh Linh Đại Đạo của mình chịu áp chế cực độ, ngay cả thế giới chi lực trong cơ thể của hắn cũng bị đè không thể cử động được.
Đợi khi mọi thứ bình tĩnh lại, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn.
Trời đất mênh mông.
Thú Hỗn Độn trải dài về phía xa, xung quanh là chỗn hoang dã, khắp nơi là những cái hố.
Trên bầu trời, không thấy mặt trăng mặt trời, là khí Hỗn Độn đang lưu động.
Trên mặt đất không mọc cây, chỉ có các loại đá chưa từng nhìn thấy.
Nơi như này giống như khu ngoại ô ít người trong nước Võ Đỉnh. Ngoài bầu trời khác ra, dường như cũng không có gì khác nữa.
Thú Hỗn Độn ở xung quanh, quá nửa ở hình dáng thể khí.
Dựa theo cách phân biệt mà Đông mập từng nói với hắn, loại thú Hỗn Độn này, thực lực đều rất bình thường, chắc không có uy hiếp gì đối với hắn. Nhưng sau đó, Cửu Thiên động nhẹ thì cảm thấy có chút không đúng.
Đáng chết, thiên địa chi lực và đạo chi lực ở đây quá nồng đậm, vậy mà khiến cơ thể của hắn rất khó cử động.
Loại tình huống này rất giống khi vừa tới Hỗn Độn buộc phải thích ứng. Bát trưởng lão vậy mà dùng phương thức này trực tiếp chơi hắn một vố
Cơ thể của Cửu Thiên khẽ cử động, sau đó vẻ mặt bèn thay đổi.
"Ha ha!"
Cửu trưởng lão cười to. Ông ta hận không thể vỗ tay nói hay.
Bát trưởng lão biết chơi, một chiêu như này khiến Cửu Thiên rơi vào trong nguy cơ.
Đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở xung quanh đều nhìn bức màn ánh sáng khổng lồ ở trên đài cao mà lắc đầu liên tục.
“Xong rồi, Cửu Thiên chết chắc rồi. Hắn lần đầu đi vào Tiểu Huyễn Thiên, ít nhất cần mấy ngày để thích ứng, chắc chắn không có thời gian đi tìm Hỗn Độn Thiên Lan.
“Ài, vốn tôi còn định xem Cửu Thiên có thủ đoạn gì nữa. Không ngờ vừa đi vào thì như này, bát trưởng lão tính kế rất sâu. Cửu Thiên xong đời rồi!”
“Chiêu số như này, không hay lắm nhỉ. Thời gian ba ngày quá ít. Như này chắc chắn là hành vi cố ý”
“Không hay lắm thì như nào, anh thật sự muốn để người của Cửu Tiêu nhất mạch làm tông chủ à? Khiến hắn thất bại một một cách đơn giản như này đã nể mặt rồi”
Mọi người đều nhận định Cửu Thiên nhất định sẽ thua, nhưng trong đám người lại có hai người nở nụ cười.
Phong Tuấn Kiệt cũng cười nói: “Dùng chiêu tệ như vậy để đối phó Cửu Thiên, lần này bọn họ tính sai hoàn toàn rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất