Trong Tiểu Huyễn Thiên, Cửu Thiên bắt đầu hô hấp dần dần, điều chỉnh trạng thái của mình.
Khóe miệng hơi nở nụ cười, cơ bắp toàn thân của Cửu Thiên bắt đầu phập phồng một cách có quy luật.
Trên núi Đan Tiêu, gần như tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy sự thay đổi của nhục thân của Cửu Thiên.
Ngay lập tức, mấy vị trưởng lão vốn đang cười vui vẻ đã không cười được nữa.
Bởi vì người có thể ở dưới áp lực của Tiểu Huyễn Thiên, còn có thể thay đổi nhục thân, ít nhất chứng tỏ hắn còn có năng lực khống chế cơ thể của mình.
So với bọn họ tưởng tượng, hoàn toàn bị đè không thể cử động, căn bản là hai chuyện khác nhau.
Sau đó, Cửu Thiên thử bước mộ bước về phía trước.
Động tác rất chậm, bởi vì Cửu Thiên muốn vừa đi vừa tiếp tục điều chỉnh trạng thái cơ thể của mình.
Tay trái hơi cử động, Cửu Thiên thử dẫn động thiên địa chi lực và đạo chi lực ở xung quanh.
Bàn chân vững vàng hạ xuống đất, lúc này Cửu Thiên đã dần thích ứng với sự áp chế từ đạo chi lực trong Tiểu Huyễn Thiên.
Có vài chuyện, một khi từng làm một lần, lần thứ hai sẽ trở nên rất đơn giản.
Sau khi đi vào Hỗn Độn, Cửu Thiên có kinh nghiệm điều chỉnh cơ thể.
Tiếp tục đối mặt với Tiểu Huyễn Thiên này thì cảm thấy không phải khó như lúc đầu. Chẳng qua là khiến nhục thân của mình duy trì một trạng thái rắn chắn như nham thạch.
Còn về canh khí của hắn thì thích ứng còn nhanh hơn nhục thể của hắn.
Loại thủ đoạn nhỏ này đối với Cửu Thiên mà nói thật sự không tính là khảo nghiệm gì cả.
Sau khi bước một bước, Cửu Thiên nhanh chóng bước bước thứ hai. Sau đó, bước sau nhanh hơn bước trước, rảo bước đi về phía trước. “Cái này..”
Bát trưởng lão suýt nữa giật cả bộ râu của mình xuống. Khả năng thích ứng của Cửu Thiên thật sự khiến ông ta muốn rớt cằm.
Không chỉ có ông ta, các vị trưởng lão khác cũng vô cùng sửng sốt.
Bọn họ đều có thể nhìn ra Cửu Thiên là người dùng cách gì để thích ứng.
Tên nhóc này vậy mà có thể khống chế hoàn toàn cơ thể của mình. Hơn nữa nhục thân mạnh mẽ thật sự khó thể tưởng tượng.
Cửu trưởng lão mặt mày u ám, không nói ra được câu nào.
Ông ta là người từng giao thủ với Cửu Thiên, biết tu vi ở trên người Cửu Thiên không tầm thường. Nhưng ai có thể ngờ, vậy mà mạnh tới mức độ này.
Cửu trưởng lão không khỏi nghĩ tới, với nhục thân mạnh như này của Cửu Thiên, nếu tu luyện Võ Tàng Quyển của Cửu Tiêu môn, vậy chẳng phải sẽ vô địch thiên hạ hay sao?
Vẫn may Võ Tàng Quyển đã mất từ lâu, Cửu Thiên cũng không có cơ hội tu luyện công pháp Thần Uy trong đó.
Nếu không Cửu Thiên thật sự có khả năng trở thành nhân vật thứ hai như Thần Tiêu Võ Thánh. Ai dám cản hắn, một quyền đánh tan, vậy bọn họ thật sự hết cách.
Cửu trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đang quan sát đều sững sờ.
“Hắn cử động rồi! Lực lượng áp chế trong Tiểu Huyễn Thiên không có tác dụng với hắn rồi?”
“Người này có phải từng tới Tiểu Huyễn Thiên không? Sao hắn về cơ bản không bị ảnh hưởng gì?”
“Ai có thể nói cho tôi biết, công pháp mà vừa rồi hắn khiến gân cốt cơ thể của mình thay đổi tên gì không? Nhìn trông rất mạnh.
Tiếng sửng sốt vang lên, thủ đoạn này của Cửu Thiên thật sự đã khiến đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch sốc.
Trận trước khi Cửu Thiên đối mặt với lá bùa sinh tử, nguy hiểm và giao phong trong đó, bọn họ không phải quá hiểu. Nhưng lần này, áp chế của Tiểu Huyễn Thiên, chỉ cần là người từng đi, về cơ bản đều biết. Bọn họ thật sự nhớ rất rõ cảm giác lần đầu tới Tiểu Huyễn Thiên. Chỉ cần từng trải nghiệm một lần, cả đời này đều sẽ không quên.
Nhưng Cửu Thiên lại làm ra chuyện không phù hợp với lẽ thường. Chỉ dừng lại một chút, sau đó thì không có chuyện gì nữa.
Bọn họ cũng không dám tin Cửu Thiên thật sự đi vào Tiểu Huyễn Thiên lần đầu. Nhưng là một đệ tử của Cửu Tiêu nhất mạch, sao hắn có thể từng tới Tiểu Huyễn Thiên chứ.
Nhất thời không ít đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều kêu lên.
Chỉ có Đông mập và Phong Tuấn Kiệt cười vui vẻ. Sự kinh ngạc và cảm nhận của bọn họ lúc đầu, nên tới lượt những người khác thử trải qua.
Phong Tuấn Kiệt nói: “Nếu bát trưởng lão cho rằng chút thủ đoạn này thì có thể làm khó được Cửu Thiên. Vậy ải thứ hai ngày hôm nay không cần xem nữa. Chắc chắn qua ải dễ dàng!”
Đông mập nghe vậy thì cười nói: “Không đơn giản như vậy. Khảo nghiệm mới vừa bắt đầu. Khảo nghiệm mà bát trưởng lão chọn phải nói rất tàn độc. Nguy hiểm trong đó, lát nữa con có thể nhìn thấy! Đương nhiên, điều kiện là Cửu Thiên phải cơ trí một lần nữa mới được!”
Phong Tuấn Kiệt nhíu mày: “Cơ trí ư?”
Suy nghĩ một lát, Phong Tuấn Kiệt lên tiếng: “Lẽ nào ý mà người nói là...
Ngay lập tức, sắc mặt của Phong Tuấn Kiệt trở nên cổ quái, lắc đầu nói: “Bát trưởng lão thật là đủ ác. Như vậy thì cho dù thắng, cũng có thể nói là thắng không vẻ vang”
Đông mập cười nói: “Đăng Thiên Cửu Nạn vốn là các loại khảo nghiệm cổ quái, năm đó như vậy, bây giờ cũng như vậy. Bát trưởng lão làm như vậy, tuy nhìn trông có chút không ổn lắm, nhưng cũng thật sự không làm trái quy tắc, bây giờ thì xem Cửu Thiên có thể hiểu được không!”
Bàn luận của hai người, Cửu Thiên ở trong Tiểu Huyễn Thiên đương nhiên không nghe thấy.
Bây giờ hắn đang rảo bước tìm kiếm bóng dáng của Hỗn Độn Thiên Lan.
Dựa theo cách nói của bát trưởng lão, Hỗn Độn Thiên Lan nằm ở nơi hắn có thể tới trong một ngày.
Nhưng cụ thể là hướng nào?
Hơn nữa điều mấu chốt nhất là Cửu Thiên nhìn kiểu gì, xung quanh đều là nơi hoang dã mênh mông, không có chỗ nào đặc biệt!
Cửu Thiên nhăn mày, bắt đầu tăng tốc tìm kiếm. Cơ thể hóa ánh sáng, lúc này cũng không thể để ý sự tiêu hao của canh khí, mọi chuyện vẫn là tìm được Hỗn Độn Thiên Lan trước rồi tính.
Chỉ là Cửu Thiên bay liên tục mấy canh giờ lại phát hiện vẫn ở trong nơi hoang dã mênh mông, đẳng trước không có đường, đằng sau không thay đổi.
Ở bên ngoài, một đám đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch lại cười lên.
Lúc này bọn họ cuối cùng cũng phát hiện cái bẫy mà bát trưởng lão cố ý thiết lập.
Lần này Cửu Thiên lại gặp phải rắc rối rồi!
“Cứ tiếp tục như này, Cửu Thiên căn bản không tìm được Hỗn Độn Thiên Lan”
“Bát trưởng lão chơi không đẹp rồi, một kế không thành lại dùng kế khác, đây là muốn cố ý hố chết Cửu Thiên!”
“Hắn không phải khá trâu bò hay sao? Để hắn tìm, tôi thấy ba ngày này hắn phải chạy lung tung khắp nơi!”
Trong đám người, có người lắc đầu, có người thở dài, có người lại nở nụ cười.
Phong Tuấn Kiệt là người biết tình hình, hơi siết nắm đấm lại, nói: “Cửu Thiên, anh tuyệt đối đừng bị làm khó như vậy!”
Đông mập nói: “Bây giờ thì xem sự thông minh của Cửu Thiên như nào, ta nghĩ người có thể đi theo Lê tông chủ lăn lộn thời gian dài như vậy, chắc chắn sẽ không tệ!”
Ánh mắt Đông mập nóng rực nhìn Cửu Thiên trong bức màn ánh sáng, hai tay khoanh trước ngực.
Lúc này, Cửu Thiên cuối cùng cũng dừng lại, hắn đã phát hiện sự việc có chút không đúng lắm.
Cho dù cứ bay tiếp như này, e là cũng không tìm được cái bóng của Hỗn Độn Thiên Lan.
“Không đúng, mình chắc chắn bỏ sót cái gì ở đâu đó, trong một ngày nhất định có thể tìm được Hỗn Độn Thiên Lan, tại sao bát trưởng lão đó lại khẳng định như vậy?”
Cửu Thiên lẩm bẩm thành tiếng.
Ngay lập tức, thần sắc của đám người bát trưởng lão thay đổi, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều đồng loạt thốt lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất