Thời gian mười ngày nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, đối với Cửu Thiên mà nói, chẳng qua là quãng thời gian củng cố Đạo Diệt Quyết và tham ngộ vài viên Hỗn Độn Lục Đạo châu thì đã trôi qua.
Ở núi Thanh Tiêu, mọi người tập trung, hôm nay chính là thời gian bắt đầu ải thứ năm trong Đăng Thiên Cửu Nạn đã nói.
Các vị trưởng lão, đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch và Cửu Thiên đều tới từ sớm.
Hôm nay không có đài cao, không có bàn ghế, chỉ có trời xanh mây trắng, nắng ấm gió mát.
Hôm nay mấy vị trưởng lão cũng không định ngồi nữa, đều đứng ở trên không, nhìn xuống Cửu Thiên.
Đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở xung quanh, hôm nay cũng rất phấn khích.
Dựa theo lý mà nói, bọn họ đã từng xem vượt ải của bốn ải trước đó, cảm giác mới mẻ sớm đã qua đi mới đúng.
Nhưng bây giờ bọn họ rõ ràng so với khi xem Cửu Thiên vượt ải thứ nhất thì càng thêm phấn khích.
Nguyên nhân không phải cái gì khác, chỉ là vì một tin tức mà thôi.
Hôm nay Cửu Thiên sẽ vượt liên tiếp năm ải còn lại.
Khiêu chiến cỡ này, Cửu Tiêu môn trước giờ chưa từng có, có thành hay không cũng coi như là không tiền khoáng hậu.
Mọi người đều khen Cửu Thiên có hào khí ngút trời, đồng thời cũng có sự lo lắng đối với con đường phía trước của Cửu Thiên.
Rõ ràng vất vả mới vượt qua bốn ải, mấy lần sống sót trong hiểm cảnh, còn không rút kinh nghiệm, đóng vững đánh chắc, cố gắng vượt qua thêm mấy ải. Cứ muốn chơi loại kích thích này, người bình thường khó thể lý giải, không thể hiểu.
Theo mọi người thấy, đây không phải đang vượt ải khó, mà đang tự tìm cái chết.
Có điều, sau khi mọi người thấy mấy ải trước Cửu Thiên liều mạng chiến đấu, loại lời này cũng không dám tùy tiện nói ra.
Tên này đã sáng tạo mấy lần kỳ tích rồi.
Nói không chừng người ta còn có thể tiếp tục viết tiếp kỳ tích cũng không biết chừng.
Trước khi chưa thật sự nhìn thấy Cửu Thiên chết, hoặc nhận thua hoàn toàn, không ai sẽ nói loại lời để về sau có thể vả mặt mình.
Bao gồm mấy vị trưởng lão cũng không dám nói gắt Cửu Thiên có thể vượt ải được hay không.
Ví dụ như bát trưởng lão, cửu trưởng lão, mấy ngày nay đều rất trầm mặc.
Lời nói mà bọn họ nói mấy ngày trước, thật sự giống như những cái tát, mặt cũng sắp bị tát sưng rồi.
Bây giờ, đương nhiên là tiếc chữ như vàng.
Gió lay động hàng cây, lá cây xào xạc.
Nhị trưởng lão cất bước đi lên, quần áo hơi bay bay, hai tay chắp sau lưng, đứng ra rồi đanh giọng nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, Đăng Thiên Cửu Nạn, cậu đã sắp vượt qua một nửa. Trước khi bắt đầu mấy ải còn lại của ngày hôm nay, có mấy lời muốn nói với cậu”
Cửu Thiên đanh giọng nói: “Mời nhị trưởng lão nói.”
Nhị trưởng lão nở nụ cười, khựng lại một chút thì nói tiếp: “Đầu tiên, tôi phải xin lỗi cậu một tiếng vì Thần Hoàng nhất mạch đã coi thường Cửu Tiêu nhất mạch. Hai mạch Cửu Tiêu, Thần Hoàng cùng tông, vốn là một nhà. Nhưng vì những năm nay, Thần Hoàng nhất mạch và Cửu Tiêu nhất mạch không tiếp xúc quá nhiều và có đủ loại lời đồn dẫn tới, Thần Hoàng nhất mạch khinh bỉ đủ loại với Cửu Tiêu nhất mạch trong những thời gian qua. Thiết nghĩ những điều này, Cửu Thiên cậu cũng biết, nguyên do trong đó thật sự quá nhiều, tôi nhất thời cũng khó giải thích với cậu. Nhưng khoảng thời gian này, Cửu Thiên cậu dùng thực lực của mình chứng minh Cửu Tiêu nhất mạch vẫn rất mạnh, tuy có thể người của Cửu Tiêu nhất mạch ít ỏi nhưng vẫn có thể ngang hàng với Thần Hoàng nhất mạch chúng tôi. Tôi muốn nói với cậu, từ nay về sau, Thần Hoàng nhất mạch sẽ không coi thường Cửu Tiêu nhất mạch nữa. Bất luận cậu có thể vượt qua mấy ải cuối cùng hay không, người của Thần Hoàng nhất mạch đều sẽ không nói lời coi thường với Cửu Tiêu nhất mạch nữa”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, trong lòng hiểu ý trong lời nói của nhị trưởng lão.
Xem ra khoảng thời gian này, biểu hiện của hắn ở núi Thần Hoàng thật sự hoàn toàn đả động những trưởng lão này rồi.
Lúc này bày tỏ thiện chí, muốn hòa giải chuyện trước kia với Cửu Tiêu nhất mạch, chỉ là nịnh hắn mà thôi. Thiết nghĩ những trưởng lão cũng nhìn ra, giết Cửu Thiên hắn không có khả năng.
Mà sau này Cửu Thiên cũng nhất định sẽ trở thành cường giả một phương, vậy thì bây giờ đổi giọng vẫn còn kịp, nhìn các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch xem, e rằng suy nghĩ cũng thống nhất, bọn họ chẳng qua thuận thế mà đẩy thuyền.
Cửu Thiên cũng không nhỏ nhen, bây giờ Cửu Tiêu nhất mạch thật ra chỉ còn một mình hắn thôi. Nói xin lỗi Cửu Tiêu nhất mạch là đang xin lỗi hắn. Cửu Thiên cười nói: “Nhị trưởng lão nặng lời rồi, Cửu Tiêu nhất mạch và Thần Hoàng nhất mạch không phân tôi bạn, đều là đệ tử của Cửu Tiêu môn. Giữa đồng môn với nhau, một chút khúc mắc tính là gì chứ.
Nghe được thái độ của Cửu Thiên, đám người nhị trưởng lão khẽ gật đầu, trong lòng thầm thở phào.
Cửu Thiên rộng lượng hơn bọn họ nghĩ, quả thật là phong phạm của cường giả, khiến bọn họ không thể không cảm khái trong lòng, hậu sinh khả úy.
Đám người Cửu trưởng lão, bát trưởng lão đều cúi đầu, trước đó bọn họ còn nhận định Cửu Thiên không dễ nói chuyện. Bây giờ xem ra bọn họ hình như lại nhìn nhầm Cửu Thiên rồi. Đương nhiên, bản thân bọn họ sẽ không thừa nhận, bản thân lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử.
Nhị trưởng lão tiếp tục nói: "Tốt, Cửu Thiên cậu quả nhiên là thiếu niên anh kiệt, lòng dạ rộng lượng. Vậy thì bây giờ, tôi bắt đầu nói về mấy ải tiếp theo trong Đăng Thiên Cửu Nạn. Cửu Thiên cậu là định vượt luôn một lần mấy ải còn lại đúng không?”
Cửu Thiên lớn giọng đáp: “Phải. Thời gian quý giá, có thể nhanh thì cố nhanh. Nếu còn chậm nữa, tôi sợ có vài chuyện, muộn sẽ sinh biến.”
Nhị trưởng lão gật đầu nói: “Vậy chúng tôi có thể đồng ý với cậu, cho cậu thử cùng lúc vượt bốn ải là ải thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, thứ tám. Nếu cậu có thể vượt qua, vậy thì ải thứ chín, do đại trưởng lão tự ra đề. Tới lúc đó, cậu tới núi Cửu Tiêu là được.
Cửu Thiên hơi nhíu mày, vậy mà chỉ đồng ý với hắn bốn ải. Xem ra đại trưởng lão đó là có dự tính khác!
Cửu Thiên khẽ gật đầu, coi như đồng ý, một lần thử bốn ải tiếp theo cũng coi như tiết kiệm không ít thời gian rồi.
Cửu Thiên đanh giọng nói: “Mời nhị trưởng lão nói!”
Nhị trưởng lão nhẹ nhàng phất tay, lập tức ở trên trời xuất hiện bốn bức màn ánh sáng.
Một bức là tinh không vạn dặm.
Một bức là trận pháp ngập trời.
Một bức là kiếm mộ vô tận.
Một bức là hỗn độn âm dương.
Cửu Thiên nhìn bốn bức màn ánh sáng, đồng tử co rút, sau đó nhìn tình huống trong bức màn ánh sáng, hắn đã biết bốn ải này sợ rằng không tầm thường.
Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch sửng sốt không thôi. Có người nhìn hiểu một cảnh trong đó, có người có thể hai ba cảnh.
Người nhìn hiểu một cảnh, rần rần nói: “Khó, khó, khó”
Người nhìn hiểu hai ba cảnh, trầm mặc không nói, lắc đầu không thôi. Rõ ràng là tuyệt đối không tin có người có thể vượt qua các ải này.
Nhị trưởng lão chỉ vào bốn bức màn ánh sáng, nói: “Cửu Thiên, cậu nhìn cho kỹ. Cảnh sắc trong bốn bức màn ánh sáng này chính là bốn ải tiếp theo. Cậu cần phải tới núi Thanh Tiêu, núi Ngọc Tiêu, núi Hỏa Tiêu, núi Tử Tiêu, bốn núi này lần lượt cho bốn ải. Bốn ải này chúng tôi đặt tên là hái sao, diệt trận, đoạt kiếm, phá hư. Chúng tôi đã chuẩn bị xong tất cả, bắt đầu từ núi Thanh Tiêu này, cậu chỉ cần tới nơi thì biết phải làm gì. Mọi thứ xem bản thân cậu, có thể vượt qua mấy ải, chỉ xem bản lĩnh của bản thân cậu. Tôi chỉ nhắc nhở cậu một câu, Cửu Thiên, đừng có cố chấp!”
Cửu Thiên gật đầu hiểu ý, nghe tên của bốn ải này, hắn đại khái biết phải làm gì rồi.
Nhị trưởng lão thấy Cửu Thiên không có vẻ sợ hãi, khí thế trên người vậy mà càng ngưng thực vài phần, cười thành tiếng, nói: “Xem ra cậu không hề sợ hãi. Muốn thử cũng được. Vậy thì, Cửu Thiên, cậu có thể bắt đầu rồi. Ải thứ năm, chỉ tay hái sao, ở núi sau của núi Thanh Tiêu, sông Tinh Thần quên lãng, cậu đi đi!”
Cửu Thiên ôm quyền, lập tức người hóa thành lưu quang bay đi.
Đại trưởng lão nhìn một màn này, mỉm cười nhìn các vị trưởng lão, nói: “Không ngờ các người vậy mà còn nương tay”
Đại trưởng lão mỉm cười gật đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất