Thời gian thấm thoát trôi, Cửu Thiên đã đến giữa sườn núi. 

Hắn đã phá vỡ không biết bao nhiêu trận pháp! 

Cách phá trận lên núi mạnh bạo như vậy, khiến vô số đệ tử Thần Hoàng nhất mạch đang quan sát chẳng biết nói gì. 

Lần này họ hiểu rõ hơn lúc Cửu Thiên trích tinh trên sông Tinh Thần, vì gần như đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch nào, cũng biết đến trận pháp của núi Hỏa Tiêu. 

Kể cả không phải người của núi Hỏa Tiêu, thế nhưng ít nhất cũng đều đã đi qua núi Hỏa Tiêu. 

Nơi này không giống Vân Nhai thiên cung ở núi Lang Tiêu. Vì người tu luyện trong Vân Nhai thiên cung quá ít. 

Chỉ có vài người, trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch, hoặc là đệ tử mạnh nhất ở núi Lang Tiêu. 

Nhưng đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch từng đi núi Hỏa Tiêu, chỉ có thể nói là nhiều như lông trâu. 

Bao nhiêu người đã từng bị lạc rồi mất sức mạnh trong trận pháp núi Hỏa Tiêu. 

Hoặc bị trận pháp làm cho đầu óc choáng váng, cuối cùng bị thương. 

Dù là đệ tử tu luyện quanh năm trên núi Hỏa Tiêu cũng phải rất cẩn thận khi đi lên núi. Tất cả đều phải đi theo con đường đã được định trước, chỉ cần hơi sơ suất sẽ xảy ra chuyện. 

Càng lên cao càng nguy hiểm. Nào có ai đi như Cửu Thiên, hắn chẳng cần quan sát, quả thật chẳng coi pháp trận núi Hỏa Tiêu ra gì, chỉ đi thẳng về phía trước. 

Mọi người thấy, chỉ có hai loại người có thể làm được giống Cửu Thiên. 

Một loại là hoàn toàn không hiểu trận pháp, tuy nhiên tu vi lại rất đáng sợ. Là cường giả không bị trận pháp làm cho lung lạc tâm trí, đấu đá lung tung, cứ phá trận thẳng. 

Nhưng kể cả thế vẫn không thể nhẹ nhàng như Cửu Thiên, chí ít là cảnh mặt đất xung quanh cũng ngổn ngang, trận pháp sụp đổ. 

Loại thứ hai, đó là người tinh thông trận pháp đến mức khó tin. Người ta đi bừa cũng có thể phá trận, dù làm gì cũng có thể rời khỏi trận pháp. Người này cực kỳ hiểu rõ trận pháp, nên cực kỳ thản nhiên. 

Mỗi nơi hắn đi qua, trận pháp bị lấy mất, hoặc là còn nguyên ở đó, hoàn hảo không hề hư tổn. 

Không một vật gì di chuyển, chẳng có chiếc lá nào rơi, cũng không có hòn đá nào vỡ vụn. Hắn đi về phía trước như đang dạo chơi. 

Trông có vẻ, tình huống bây giờ của Cửu Thiên thuộc về loại thứ hai. 

Ngay lập tức, rất nhiều đệ tử Thần Hoàng nhất mạch không hiểu rõ nguyên cớ, đều coi Cửu Thiên như cường giả trận pháp trăm năm khó gặp. 

Cửu Thiên mới có bao nhiêu tuổi, thế mà hắn đã hiểu rõ trận pháp đến mức này. 

Đây không phải tu luyện nên không thể ăn đan dược, cũng chẳng thể gia tăng sức mạnh, mà chỉ có đi theo con đường tích lũy kinh nghiệm và kiến thức về trận pháp. 

Người này mới hai mươi tuổi, thế mà đã tài giỏi giống như lão yêu quái đã từng gặp vô số trận pháp trên thế gian. 

Đây còn là con người sao? 

Ngoài ra liệu hắn có thứ gì khác không? 

Đệ tử Thần Hoàng nhất mạch hoàn toàn chẳng biết phải nói gì. 

Đặc biệt là những người đến từ núi Hỏa Tiêu. Hầu hết họ đều có hứng thú với trận pháp, thậm chí còn cực kỳ ham mê. Thấy hành động của Cửu Thiên, ánh mắt họ như phun lửa, sắp quỳ bái hắn. 

Có thể tưởng tượng, đợi sau khi Cửu Thiên vượt qua ải này, có bao nhiêu người đến tìm Cửu Thiên bái sư hoặc nhờ chỉ bảo. 

Điều cần nhất khi học trận pháp, đó là có danh sư chỉ điểm. Lúc này họ đều cho rằng, về lĩnh vực tu hành trận pháp, Cửu Thiên còn mạnh hơn tứ trưởng lão. 

Dĩ nhiên không chỉ họ nghĩ vậy, ngay cả chính tứ trưởng lão, cũng sợ ngẩn người. 

Ông ta há hốc miệng, con mắt và lỗ mũi đều phồng lớn. 

Ông ta sắp xếp ải này ở mực độ cực khó. Ông ta nghĩ, dù tu vi của Cửu Thiên sao siêu, thế nhưng chẳng hẳn hắn không rành trận pháp. Chẳng có ai hoàn hảo cả. 

Ở tuổi này mà đã có tu vi như vậy, chắc chắn Cửu Thiên đã dùng tất cả thời gian để tập trung tu luyện. 

Đạo nhỏ như trận pháp, có lẽ hắn không thể tìm hiểu kỹ càng. 

Nhưng bây giờ, sự thật đã chứng minh, Cửu Thiên cũng tu hành trận pháp, hơn nữa cũng rất mạnh. 

Hắn đi một mạch đến giữa sườn núi, thế mà không có bất cứ trận pháp nào có thể cản bước hắn. Ngay cả vài đại trận khó chơi ở giữa sườn núi, được sắp xếp dành riêng cho hắn, cũng bị Cửu Thiên lấy mất. 

Không phải phá hủy, mà lấy luôn. Điều này còn đáng sợ hơn cả phá hủy. Điều nó nói rằng, chắc chắn Cửu Thiên hiểu biết rất rõ trận pháp, vừa nhìn đã biết phải phá thế nào, rồi làm sao để lấy cho bản thân dùng. Kia là cổ trận ông ta tìm thấy trong Hỗn Độn, ngay cả Cửu Tiêu môn cũng không ghi chép lại, cũng là cổ trận đã thất truyền, sao Cửu Thiên lại biết được? 

Dù thế nào Tứ trưởng lão cũng không ngờ, Cửu Thiên lại có Cửu Long Huyền Cung Tháp. Đây không chỉ là pháp khí cường đại, mà nó còn có thể phá trận, giải trận, thu trận. 

Dĩ nhiên Cửu Thiên không thể biết những cổ trận này. Tuy nhiên với Cửu Long Huyền Cung Tháp đã tồn tại từ thời viễn cổ, e rằng những trận pháp này cũng chẳng được coi là cổ trận. 

Càng có thể là cổ trận, Cửu Long Huyền Cung Tháp càng biết rõ phải giải thế nào. Trái lại, những trận pháp tự nghĩ ra hoặc mới sáng tạo, có thể Lão Cửu sẽ bó tay không có cách. Cũng may, mấy năm nay tứ trưởng lão chỉ chăm chú khôi phục cổ trận, nên chưa kịp sắp đặt các trận pháp mới. 

Quãng đường này Cửu Long Huyền Cung Tháp phá trận rất vui vẻ, từ khi lấy trận pháp đến giờ, chưa bao giờ nó vui như hôm nay. Cửu Long Huyền Cung Tháp sung sướng không gì kể hết. 

Cửu Thiên có thể nghe thấy Lão Cửu đang cười không ngừng trong người mình. Có những trận pháp này, Lão Cửu sẽ càng mạnh hơn. 

Thấy Lão Cửu thành thạo như vậy, Cửu Thiên không khỏi bước nhanh hơn. 

Lúc này Cửu Thiên ngẩng đầu, dõi mắt trông về phía xa. Xuyên qua đại trận trùng điệp, hắn đã có thể nhìn thấy đỉnh núi. 

Đến đây rồi, Cửu Thiên bắt đầu có thể cảm thấy áp lực xung quanh đang dần lớn hơn, mặt đất dưới chân cũng dần cứng rắn. 

Rõ ràng đều là giống nhau, thế mà ở đây chúng lại có độ ấm. Dĩ nhiên đó là tác dụng của trận pháp. 

Tiếng cười của Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng nhỏ dần, sau đó lại giúp Cửu Thiên phá vỡ một đại trận. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp bỗng phát ra tiếng ngạc nhiên: “Thất tinh đạp vân, bát đạo hối tinh, cửu phương thập diệt, vạn tượng thiên lâm! Đúng là trận pháp mạnh mẽ!” 

Nghe vậy, Cửu Thiên dừng bước, có thể khiến Cửu Long Huyền Cung Tháp ngạc nhiên như vậy chứng tỏ, từ đây trở đi, những trận pháp này không dễ phá giải như trước. 

Thấy Cửu Thiên dừng lại, sắc mặt tứ trưởng lão hơi thay đổi, tuy nhiên cuối cùng ông ta vẫn thở phào nhẹ nhõm. Rốt cuộc hắn cũng dừng lại rồi, nếu phá liền một mạch lên đỉnh núi không cần dừng lại, vậy mặt mũi của núi Hỏa Tiêu để ở đâu? 

Nếu vậy chẳng phải ông ta không còn chỗ dung thân sao? 

Thấy cảnh đó, Nhậm Phi Yến cười nói: "Có vẻ Cửu Thiên sư huynh cũng nhận ra trận pháp nơi này không hề tầm thường. Để xem hắn sẽ dùng cách gì để phá trận! Chắc chắn sẽ khiến chúng ta phải chấn động. 

Tứ trưởng lão chậm rãi nói: “Con thật sự coi hắn là thần linh sao? Ông thấy hắn phải đau đầu suy nghĩ một lúc!” 

Cửu Thiên phủi tay lấy trọng kiếm Vô Phong, rồi nhìn Cửu Long Huyền Cung Tháp ở tay trái, nói: “Sao rồi?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp trong người hắn trả lời: “Không dễ dàng. Vẫn có thể phá nhưng sẽ cần rất nhiều thời gian. Một canh giờ là không đủ. Đằng sau chắc chắn còn có trận pháp mạnh hơn. 

Cửu Thiên hơi nhíu mày, nói trong lòng: “Vậy ngươi nói điểm yếu của trận pháp này cho ta, giờ ta bắt đầu phá nó bằng bạo lực. Vậy chắc sẽ nhanh hơn!” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: “Chủ nhân vĩ đại. Ngài đúng là quá thông minh. Nếu đã vậy thì ta sẽ giúp chủ nhân một tay, Tiểu Hồng, xuất hiện đi!” 

Vừa nói xong, trong Cửu Long Huyền Cung Tháp bỗng dưng xuất hiện bóng dáng của Viêm Long cao ngút trời. 

Tuy rằng không có cơ thể, thế nhưng trông Viêm Long vẫn rất khí phách. 

“Bước lên ba bước, hội tụ đạo chi lực ở ba tấc phía trên, sau đó đánh xuống!” 

eyJpdiI6InVWNFNKU3BBK2JtcDF4b0NwNW1WTHc9PSIsInZhbHVlIjoiNWlJb0VtaVJsNE5lRVh6b0hza0ZJTlNJNHMwczF5NENuRnl2YUVpTWNXSVFSZW1zRnlnc24yMkdZcVA2MldQdXE2U081cTYraWY2aXdpQnUxR0F4T05XaEV5VXYzR296T1JoOWQrWXpRdTlMV0owNGVGc25pUGVBVnR1M2RYcVlNRW4ySTRlamJOVkdxaU82ZnQ4VGRQSWs1Umw1aTVCaFZjQnlsRFh0SjhITTBFS1NZVjRRVUFsN0ZiMFl6ZkhDIiwibWFjIjoiMjc4NGE0ZGU3YjNlY2Q5MjgxN2ZjY2RiMjExNTM2NjZmYzgwMTM3MmI4MjliYzE1MWE4NzFmMzEwMjQ0ZTYwNSJ9
eyJpdiI6InBJV2ZxYjRVUGcyS0NQYno2MmJrZkE9PSIsInZhbHVlIjoiVXQ0NXU0SmNya0tUb29oclZEdVlTT1V5a2ZsOXNTcGh6Z1cwZ3lqWVMzOU8rdG1jaEE4anhzNUZGMnFhM0VIZHRxS2E0MzBqZFlza0lrMWRNOEducVhVZUdrSyt5ZUMzQitUVndqNFJ5ckhaXC9hb0FESHN5V3NtTmUrNFwvQWVQMDJNOXJHZ0F3M1dUV0lkbEI1clhXZWw3d3c3Ulozb00wb2xnVnF2NnlKQUlmeThXYlhOKytUd1NnWUM0UlIzZDRBSlVHTk5KV1Q4ZDZZNVl1SlpNeDVRPT0iLCJtYWMiOiJkNmRkMDdmMmU4ZjA3MGE0YmQzNGQ1ZmYwM2EyODM5YWJiOWFmYzhiMzE5NjZmMTI4NmQwN2MyMzE4OTU4NDY3In0=

Hư ảnh Viêm Long cũng rít gào, bay về phía đó!

Ads
';
Advertisement
x