Núi Hỏa Tiêu, cả ngọn núi như mặt trăng lộn ngược, trận pháp dày đặc tựa bàn long.
Từ chân núi, không nơi nào không có trận pháp.
Núi đá cây cối, không đâu mà không phải trận pháp. Ánh sáng lờ mờ của trận pháp ẩn sau màn sương mù mờ mịt. Đúng là một ngọn núi quý giá.
Núi Hỏa Tiêu trong Thần Hoàng nhất mạch cũng được coi là ngọn núi trận pháp nổi tiếng.
Đại trận bao phủ ở núi Hỏa Tiêu, trận pháp nào cũng là đại trận hộ sơn khi Cửu Tiêu môn còn hưng thịnh.
Nhưng sau này Cửu Tiêu môn lụi tàn, những trận pháp tinh diệu đó cũng dần bị tàn phá. Có nhiều trận pháp không có ai giữ gìn, thế nên chẳng ai biết cách sử dụng.
Vì vậy tất cả trận pháp đều được trưởng lão đặt tại núi Hỏa Tiêu.
Những trận pháp này đều được cung cấp cho các đệ tử tìm hiểu nghiên cứu. Rất nhiều đệ tử Thần Hoàng nhất mạch gia nhập núi Hỏa Tiêu, đều vì những trận pháp lớn mạnh cổ xưa này.
Trận pháp khác hẳn với tu vi.
Nó thuộc về sức mạnh bên ngoài, chỉ cần ngươi hiểu thì đều có thể sử dụng.
Hơn nữa, quy định của núi Hỏa Tiêu: Chỉ cần ngươi có thể sửa chữa phục hồi một đại trận bị tàn phá, hơn nữa còn mang được nó đi, thì ngươi có thể dùng.
Vì vậy, đệ tử rời khỏi núi Hỏa Tiêu chưa chắc đã có tu vi mạnh mẽ. Thế nhưng ai cũng là cao thủ trận pháp.
Cửu Thiên đứng ở chân núi Hỏa Tiêu, nhìn vô số trận pháp bao trùm núi Hỏa Tiêu kín mít.
Lúc này, một người nữ đệ tử của núi Hỏa Tiêu, cung kính đứng dưới chân núi.
Cô ta mặc một bộ váy màu đỏ, dài chấm đất. Lông mày như con tằm, mắt phượng dài hẹp, sơm móng tay đỏ, ngón tay thon dài.
Thấy Cửu Thiên đến, cô ta cười nói: “Cửu Thiên sư huynh, tôi là Nhậm Phi Yến. Nhận lệnh của trưởng lão nên đứng đợi đã lâu”
Cửu Thiên quay đầu nhìn ra đằng sau, vừa hay thấy tứ trưởng lão khoan thai tới muộn.
Nhìn thấy Nhậm Phi Yến, tứ trưởng lão gật đầu.
Nhậm Phi Yến mỉm cười nói tiếp: “Cửu Thiên sư huynh có cần tôi giải thích cách vượt qua ải này giúp anh không?”
Cửu Thiên vung tay khiêm tốn nói: “Nhậm sư muội, mời nói!”
Nhậm Phi Yến chỉ vào một đại trận rồi nói: “Chắc Cửu Thiên sư huynh cũng thấy, cả núi Hỏa Tiêu của chúng tôi toàn là trận pháp. Bắt đầu từ đây đến tận đỉnh núi, tất cả đều là đại trận do tiền bối để lại. Trong đó, trận pháp dưới chân núi là yếu nhất. Càng lên cào, trận pháp càng lớn mạnh, càng hoàn chỉnh, cũng rất lợi hại. Nếu lúc bình thường, những trận pháp này đều trở về trạng thái ban đầu, do các trưởng lão điều khiển. Thế nhưng hôm nay, để thiết lập cửa ải cho Cửu Thiên sư huynh, tất cả trận pháp đã được khởi động. Việc Cửu Thiên sư huynh phải làm rất đơn giản, chính là bắt đầu từ đây đi thẳng lên đỉnh núi. Giới hạn trong vòng một canh giờ!”
Cửu Thiên gật đầu: “Nghe cũng không quá khó.
Nhậm Phi Yến cười nói: “Cửu Thiên sư huynh đừng mất cảnh giác. Nghe thì có vẻ không quá khó, tuy nhiên thật ra nhiều năm như vậy, núi Hỏa Tiêu đã sửa chữa rất nhiều đại trận lợi hại. Đặc biệt là những trận pháp mà trưởng lão tự tay sửa chữa, có vài Diệt Thần trận. Những trận pháp đó thật sự có thể cướp đoạt sức mạnh của thiên địa, diệt trừ quỷ thần. Đợi khi sư huynh đến giữa sườn núi, anh sẽ biết mỗi trận pháp tuy không quá mạnh, song đều rất bác đại tinh thâm. Cửu Thiên sư huynh phải cẩn thận bước chân
đó!"
Nói xong, Nhậm Phi Yến phất tay, sương mù bắt đầu bao phủ cả núi Hỏa Tiêu.
Chỉ bằng chiêu thức này cũng có thể nhận ra, tu vi của Nhậm Phi Yến quả thật không hề tầm thường.
Nghe Nhậm Phi Yến nói vậy, tứ trưởng lão hơi không hài lòng, ông ta cất cao giọng nói: “Phi Yến, con nói quá nhiều!”
Nụ cười trên mặt Nhậm Phi Yến không hề giảm bớt, trái lại còn nghịch ngợm nháy mắt với Cửu Thiên.
Thấy cảnh này, đệ tử Thần Hoàng nhất mạch vừa đến đều đổi sắc mặt.
Có vẻ Phi Yến sư tỷ vạn người mê ở Thần Hoàng đã để ý Cửu Thiên đến từ bên ngoài này rồi.
Nhìn cảnh đó, khiến mọi người đều có cảm giác như thấy cải trắng nhà mình bị heo bên ngoài ủi mất.
Một vài người đều nhìn Cửu Thiên với ánh mắt phẫn nộ. Tuy nhiên họ cũng chỉ giận mà không dám nói gì. Thực lực của Cửu Thiên mạnh mẽ như thế, ai cũng thấy rõ,chỉ bằng những người trẻ tuổi này kể cả có thêm người, cũng không phải đối thủ của Cửu Thiên.
“Mời Cửu Thiên sư huynh!”
Nhậm Phi Yến nghiêng người, Cửu Thiên hít sâu một hơi, trong lòng thầm nói với Cửu Long Huyền Cung Tháp: “Lão Cửu. Ải này gần như phải dựa hết vào ngươi rồi. Ta không quá hiểu biết về trận pháp!”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói với Cửu Thiên: “Chủ nhân vĩ đại, yên tâm đi. Tất cả cứ giao cho ta, những trận pháp này đến bao nhiêu ta phá bấy nhiêu. Chủ nhân chỉ cần lo tiến lên phía trước là được, nếu thật sự gặp phải trận pháp ta không phá nổi, vậy chủ nhân chứ dùng cách mạnh nhất để phá trận!”
Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Cách mạnh nhất để phá trận? Sao ta chưa từng nghe nói vậy?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: “Chính là dùng sức mạnh để phá trận đó! Chủ nhân vĩ đại, với sức mạnh của ngài, không nhiều trận pháp có thể cản đường ngài!”
Nghe vậy Cửu Thiên mỉm cười. Hắn cất trọng kiếm Vô Phong, đi lên núi Hỏa Tiêu.
Nhậm Phi Yến nhìn bóng lưng của Cửu Thiên, cười nói: “Đúng là một người đàn ông kiêu căng khó bảo, cực kỳ khí phách!”
Tứ trưởng lão bỗng lên tiếng: “Phi Yến, con lại đây!”
Nghe vậy, Nhậm Phi Yến chậm rãi bay lên, đứng bên cạnh tử trưởng lão.
Tứ trưởng lão trừng mắt nhìn Nhậm Phi Yến: “Con không được để ý thằng nhóc này. Hắn là người của Cửu Tiêu nhất mạch.
Nhậm Phi Yến trợn mắt nói: “Ông nội, nếu hắn làm tông chủ thì sao? Cần gì phải phân rõ Cửu Tiêu nhất mạch, Thần Hoàng nhất mạch?"
Tứ trưởng lão ngẩn người, sau đó nói: “Vậy cũng không được, hắn... hắn...
Tứ trưởng lão suy nghĩ một lúc lâu, cũng không nghĩ ra lý do hợp lý để ngăn cản Nhậm Phi Yến.
Về tu vi, dĩ nhiên Cửu Thiên còn rất trẻ, có một không hai. Về tư chất, một tỷ người mới có một, chắc chắn sau này sẽ thành cường giả đứng đầu. Về xuất thân, hắn giống họ,
đều là người của Cửu Tiêu môn, cực kỳ môn đăng hộ đối. Về dáng vẻ, hắn cũng không hề xấu xí, tuy không phong lưu phóng khoáng, thế nhưng cũng cực kỳ tiêu sái. Đặc biệt là phong thái cường giả của hắn, khiến rất nhiều phụ nữ tương tư.
Nhậm Phi Yến cười nói: “Hắn thì làm sao? Ông cũng chả nói được chỗ không tốt của hắn đâu? Ông nội, đừng nói nữa, ông không quản được con đâu. Có nói cũng vô ích! Tứ trưởng lão tức đến mức sắp giựt đứt râu, đành phải bất đắc dĩ nói: “Ông sẽ để cha con nói chuyện với con.
Nói xong, tứ trưởng lão quay lại, vừa hay thấy con trai bảo bối của mình, cũng là Nhậm Quyền sư thúc núi Hỏa Tiêu, đang nói chuyện phiếm với mấy người đàn ông trung niên: “Ánh mắt của con gái tôi khá đấy, chắc chắn nó có thể mê hoặc Cửu Thiên này dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó, ha ha!”
Mấy người bên cạnh lập tức trả lời: "Có khi sau này cô ta sẽ thành tông chủ phu nhân đó!”
Nhậm Quyền lập tức cười toe toét. Thấy cảnh đó, tứ trưởng lão thật sự tức đến mức sắp cắn rơi cả răng.
Lúc này, Cửu Thiên không biết đã bị người khác để ý, đang đi từng bước lên đỉnh núi Hỏa Tiêu.
Hắn bước rất nhanh, mỗi nơi hắn đi qua đều phải ra tiếng nổ mạnh.
“Mọi người xem, tốc độ của Cửu Thiên nhanh quá. Trời ạ, không ngờ chẳng có bất cứ trận pháp nào có thể ngăn cản hắn nửa bước!”
“Chẳng lẽ hắn là bậc thầy về trận pháp?”
“Hay hắn có thứ gì?”
Mọi người liên tục ồ lên ngạc nhiên, bàn tán không ngớt.
Cửu Thiên vừng vàng bước lên đỉnh núi, có điều trong lòng bàn tay trái của hắn từ từ xuất hiện hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp.
“Trận pháp hay đấy, tuy hơi rách nhưng vẫn có thể sửa chữa. Trận pháp này cũng được, trời ơi, sức mạnh kiểu gì mới có thiển khiến nó thành hình dạng thế này. Cái này không sửa được nữa, bỏ...
Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa lải nhải, vừa nhanh chóng giúp Cửu Thiên phá trận.
Những trận pháp dưới chân núi, ngay cả đệ tử núi Hỏa Tiêu cũng chưa chắc có thể chống đỡ, lại chẳng thể ngăn cản Cửu Thiên!
Cửu Thiên mỉm cười nhìn thẳng về phía trước.
Để hắn xem thử, rốt cuộc đại trận chấn động thiên địa, khiến quỷ thần sợ hãi trông như thế nào!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất