“Anh Lâm, hay là... để tôi đi trộm hoa Thiên Ma giúp anh nhé!” Ma Lị bỗng nhiên nói.  

 

 

“Chuyện này… có được không?”  

 

Lâm Phong hơi chần chừ.  

 

“Không sao đâu! Cha tôi rất thương tôi… Giờ thì cứ ăn gà trước đã, anh cứ chờ tin tốt từ tôi!”  

 

Ma Lị cười tươi rói nói.  

 

Lâm Phong nghe vậy cũng gật đầu, không từ chối.  

 

Trong suy nghĩ của anh, Ma Lị dù sao cũng là con gái của Ma Chủ, chỉ trộm một đóa hoa Thiên Ma, dù bị phát hiện chắc cũng không phải vấn đề lớn.  

 

……  

 

Rất nhanh, Lâm Phong đã nướng xong con gà ăn mày!  

 

Ma Lị xé một chiếc đùi gà, ăn ngấu nghiến, miệng đầy dầu mỡ, vui vẻ nói: “Chính là hương vị này! Ngon quá trời luôn…”  

 

“Ngon thì ăn nhiều một chút! Những thứ khác tôi không dám nói, chứ tay nghề nướng gà thì tôi tự tin là đỉnh cao.”  

 

Lâm Phong mỉm cười.  

 

Không hiểu vì sao, khi ở cạnh Ma Lị, Lâm Phong cảm thấy rất thoải mái.  

 

Cảm giác đó không phải là ham muốn nam nữ, mà là sự ấm áp, yên bình…  

 

Ngay lúc đó.  

 

“Vù!”  

 

Một luồng năng lượng đáng sợ bất ngờ bộc phát từ người Ma Lị, mái tóc tím tung bay, đôi mắt tím nhạt lóe sáng, lạnh lùng nhìn về phía cửa!  

 

Lâm Phong cau mày, cũng nhìn theo ánh mắt cô ấy, chỉ thấy một thanh niên áo đen từ bên ngoài từ từ bước vào, vừa đi vừa trêu chọc: “Em gái, khá đấy. Giữa đêm khuya cùng một người đàn ông ăn gà ở đây? Không phải em không thích ăn gà sao?”  

 

“Cút!”  

 

Ma Lị phun ra một chữ đầy sát khí!  

 

“Con gà này nhìn cũng được đấy.”  

 

Thanh niên đi tới gần, tự nhiên xé một miếng thịt gà ăn ngon lành.  

 

“Tôi kêu anh cút, anh không nghe thấy à!?”  

 

Tóc Ma Lị dựng đứng, rõ ràng rất ghét thanh niên áo đen này, ngay lập tức vung tay tát tới.  

 

Nhưng cái tát đó bị thanh niên kia dễ dàng chặn lại!  

 

“Hợp Thể hậu kỳ!”  

 

Lâm Phong lập tức nhận ra tu vi của đối phương, ánh mắt không khỏi lóe sáng.  

 

Người này gọi Ma Lị là em gái, chắc chắn cũng là nhân vật quan trọng trong Ma Thần Tộc,mà những người như vậy thường là thiên tài tuyệt thế, chiến lực vượt cấp không phải chuyện lạ!  

 

“Đúng là vô lễ, giữa đêm khuya thấy anh trai mà không chào hỏi, còn dám ra tay?”  

 

Thanh niên áo đen cười lạnh, bất ngờ đẩy mạnh Ma Lị ra.  

 

Người Ma Lị loạng choạng mấy bước, cuối cùng ngã vào lòng Lâm Phong.  

 

Thấy vậy, thanh niên áo đen lập tức dời ánh mắt về phía Lâm Phong, lạnh nhạt hỏi: “Mày chính là cái tên được đồn rằng có tư chất thành tiên, Bạch Phi Vũ?”  

 

“Không sai.”  

 

Lâm Phong gật đầu trả lời.  

 

“Không lâu trước đây, người chém chết Trương Bách Luân, lớn tiếng tuyên bố vô địch trong thế hệ thanh niên, cũng là mày, đúng không?”  

 

Thanh niên áo đen tiếp tục hỏi.  

 

“Thì sao?” Lâm Phong hỏi lại.  

 

“Thì sao à?”  

 

Thanh niên áo đen liếc Lâm Phong với vẻ giễu cợt, ngay sau đó sắc mặt trở nên lạnh băng, quát lớn:“Không biết điều? Còn không mau cút ra ngoài cho tao!”  

 

Vừa nghe đến đó, Ma Lị lập tức níu chặt lấy áo Lâm Phong, như thể rất sợ anh sẽ rời đi…  

 

“Cút cái đầu nhà mày!”  

 

Lâm Phong nhếch môi cười lạnh, bất ngờ vung tay tát mạnh về phía thanh niên áo đen.  

eyJpdiI6IjFRYlRPMlNTS0ErRHpZRGNJUGV1dkE9PSIsInZhbHVlIjoiRkI2M29cL2dpVmgwK2ZZYmY2eW80R25xXC83M2lZZDhMZWZWM0lXTTI2aGFwbmF4VGIyd0xYdkQ2U2FsSzVpQnhxIiwibWFjIjoiNGY0YmI0NTIyYmM3MmYzYzJiMjE5ZmQ4MTAwNTA3YzQzZWRlNWJiMDNmMGRlZmZjYTM0Yjk1OGMzMjQxZjk5MSJ9
eyJpdiI6ImdGemdTT2xNcmsrWXk3amFLNUFqVVE9PSIsInZhbHVlIjoiblkyT0tXV3RzaFJ2d2FFd0dDSFVZbGxVUnpJVXN3azFKZWU1MVUwWDZGR3htN1JrZHRTWTE1NDdzRDMycHNLVXN0T3IycmlGeGVZb3hUTEhUazdjdElGRDNKd0o4NFRKWDdIY3dTdzBGNVRjNnppRmdzclwvckJYaWt3REhpOEtiTktvbmxIVTJBWFpPUXY5eGRZaUNtQ0gwaWxqdW1WVFJkT1hlM1laOEppSHQ0Mk51NzBqcWNNK2g1VmdYNXU2WWFFZzhBeUZFVFNJb3BUMGJTS0QyaDNXOUlRdFFwOGRcL0hYbEJkcklXc3FlcU9EWUJlSmt1MjgyNVpyNytCM0xlaENHMEM5Q1N2VzdLMmdUT24weFFqMnRqTVZJc3FYb2lPdjVmWDlDb2ZUWHB5dHp4MVcxXC9NVUFLdzMxTUJkM3kiLCJtYWMiOiI4YTkwZDRiZDIyNzNlNzJhOWY3MmZjNGNkZjJjY2FjZTZiZTU5Mzg3OTY2ODYxNTVmNjA2ZTY1YjE1YTdmZWI3In0=

Ads
';
Advertisement
x