Lâm Phong ở nơi khác dĩ nhiên không biết chuyện đã xảy ra với vợ con mình, lúc này anh đang chậm rãi bay trên không trung, thần thức lướt qua không bỏ sót bất cứ ngóc ngách nào của Băng Xuyên Tuyết Nguyên để tìm kiếm bóng dáng của Ma Lị. 

 

“Vùng Băng Xuyên Tuyết Nguyên này có gì đó không ổn, đây hẳn là một khoảng không gian do người khác tạo ra, diện tích thực tế có thể tương đương bằng mười mấy nước Đại Hạ…” 

 

Lâm Phong khẽ nhíu mày, anh đã bay với tốc độ hiện tại lâu như vậy, thậm chí đủ để xuyên qua cả nước Đại Hạ rồi, nhưng bây giờ lại hoàn toàn không thấy phần rìa của Băng Xuyên Tuyết Nguyên. 

 

Nơi này như thế một vùng đất vô tận vậy. 

 

“Cứ tìm như vậy chẳng khác gì mò kim đáy biển!” 

 

“Xem ra phải tìm vài tu giả hỏi thử rồi, nếu Ma Lị đã vào đó thì chắc hẳn đã đến Đồng Quan dưới lòng đất rồi, chỉ cần mình đến nơi của cỗ quan tài kia là được.” 

 

Lâm Phong suy nghĩ trong chốc lát rồi dùng thần thức địa vực trong vòng trăm dặm. Nhưng ngay vào lúc này, một chiến trường đẫm máu đã thu hút sự chú ý của anh. 

 

“Là cô ta!” 

 

Lâm Phong khẽ nheo mắt, lập tức bay về phía chiến trường kia. 

 

… 

 

Cùng lúc đó, trong địa vực cách đó vài chục dặm đang xảy ra một trận chiến đấu kịch liệt. Mười mấy cường giả của Ma Thần Tộc đang vây đánh ba tu giả Nhân Tộc, trận đấu không biết đã diễn ra bao lâu mà đã có bảy tám cỗ thi thể nằm la liệt dưới đất, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ lớp tuyết trông vô cùng kinh khủng. 

 

Ba tu giả Nhân Tộc kia gồm một nữ hai nam. 

 

Cô gái mặc trang phục bó sát màu đen để lộ vóc dáng hoàn hảo với những đường cong tuyệt đẹp, gương mặt tinh xảo được trang điểm nhẹ nhàng, làn da trắng như tuyết, trong vẻ đẹp lạnh lùng quyến rũ lại có thêm vài nét thuần khiết. 

 

Nhưng giờ đây, một cô gái như vậy lại trông rất chật vật, quần áo trên người rách rưới nhiều chỗ để lộ làn da trắng ngần, khóe miệng lại chảy ra máu tươi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ. 

 

Cô gái này chính là thiên chi kiêu tử của gia tộc Hiên Viên ở tiên đảo Bồng Lai của Đông Hải – một trong bốn thế lực tiên đạo lớn của Đại Hạ - Hiên Viên Chỉ Nhược. 

 

Hai người đàn ông còn lại cũng không phải dạng tầm thường, một người áo trắng, một người áo xanh, đều có ngoại hình tuấn tú, khí chất hơn người trông vô cùng cao quý. 

 

“Anh họ Long Hạo, chúng ta phải mau nghĩ cách thôi, cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta chắc chắn sẽ chết đấy!” 

 

Hiên Viên Chỉ Nhược dùng hết sức đánh lùi đối thủ trước mắt, sau đó tựa lưng vào người đàn ông áo trắng, thở hổn hển nói. 

 

“Đám Ma Thần Tộc chết tiệt này!” Long Hạo nói với vẻ mặt tái mét. 

 

Anh ta còn có cách gì chứ? 

 

Một đội vốn có hơn mười người như bọn họ bị mười mấy cường giả Ma Thần Tộc vây đánh giờ đây chỉ còn ba người bọn họ đang cố gắng chống đỡ, bị đánh bại chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. 

 

Hơn nữa… 

 

Long Hạo liếc mắt nhìn về phía người thanh niên áo đen cách đó không xa, vẻ mặt không ngừng thay đổi. Kể từ lúc trận chiến bắt đầu đến bây giờ, tên này chỉ lạnh lùng đứng nhìn chứ không hề có ý định ra tay. 

 

Nhưng anh ta biết thanh niên áo đen này mới là người đáng sợ nhất! 

 

Một khi người này ra tay, có lẽ bọn họ sẽ lập tức bị đánh bại, cả thể xác lẫn linh hồn đều không còn. 

 

“Người này có hơn mười cường giả Ma Thần Tộc làm thuộc hạ, chắc chắn có địa vị cực kỳ cao trong Ma Thần Tộc. Theo thông tin thì lần này Ma Thần Tộc có tổng cộng bốn thiên kiêu đến đây, lần lượt là Ma Lâm, Ma Chuẩn, Ma Tú, Ma Khung…” 

 

Trong lòng Long Hạo không ngừng suy nghĩ, anh ta nhìn người em họ đang căng thẳng và nhỏ tiếng nói: “Em họ nhất định phải kiên trì! Anh đã thông báo cho cường giả của gia tộc Thủ Lăng của núi Hoàng đến đây rồi, chỉ cần bọn họ có mặt thì chúng ta có thể chuyển bại thành thắng, rửa sạch mối nhục này.” 

 

“Nhung… Nhưng mà…” Hiên Viên Chỉ Nhược tái nhợt nói. 

 

Sau trận chiến kịch liệt vừa rồi, tình trạng của cô ta gần như đã đến giới hạn rồi, hoàn toàn không kiên trì được nữa. 

 

“A!!!” 

 

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, chàng trai áo xanh trong số ba người bọn họ không cẩn thận bị đối thủ đánh trúng, thuật pháp lớn mạnh xuyên thẳng trái tim của đối phương và đánh nát thần hồn của anh ta. 

 

“Anh Hóa Đằng!” 

eyJpdiI6Im5IT1BqNHdvZlFuWHpoVFZpNnV3UHc9PSIsInZhbHVlIjoiWWJxREtGRDhWY0NmeThHZTBHMFZ2SnkxME9ZblhORzJuWlJFOGtpMjJKNnRvd3htcG9sUE1WY1pcLzI2YThLeEYiLCJtYWMiOiI4YTZiMTcwZmE5NmZmNWQyNzc3Yzc3ZWNhMGQyYzNjNTIzNGFmNDExNzdiMDJhMmZhMWZhMTE5YTkwM2MxOGY5In0=
eyJpdiI6Im1CNHFudGk4RFhGcE16Wjc4SVVaZlE9PSIsInZhbHVlIjoiN0hFVjY1Z2pcL0NKUzl1Q0ZVcnVpZ0pRWTdhWmZaSXF2QXk2S3VEUXdzcmNjbHNJeUJFVXZvc2JFcjk3djJFTGkwR1pNU0swVFppYWtcL29JRTFCNVp4bFhjXC9nRWxIbzlhQ09TZWRxVWhMXC9lSGl6SGhcL0ZoM3ZIRSsweG9jV1BTMnFoTlcycDkzQzdhNWZER3RiK0pkZHRaeVRHRjJnYkxwdUFzYXJtYlhcL1JUc2h4YWZMajZETDArRUZpbmRBYzZac254QmdLMHhhdHl3VWM1clR2QldPYjhwUmlEeE91QTVlU2V5WEQwT3RCaSttV2NaMU84c1RGdFI1ck9UOFJUdE53XC9QZDQxOWxuNmNEMzNET2c0Q2dBOUFMZXBPdGlpTm10UEw1NERNSFpnUTVpR2FOUWJSeFlSVTNERmNaWTJDZTV6a21CdDZoN3h4dFFPN203dTM1aVd5YXdPazhJdGhVcnRqMDZpZE9ZME9oRFVTa0g5bGlqNlc5MG1PMTJwYUViN1hZZ1B0RWZYZG1NakZsQ2xrTTZSb3Zta1wvME9vNVQwVkozREZIS2pGU3JOQU1zZ0dyZkpjY2VERTNQQnF4YnpjWWVWelk4R1A2MHFLSmFyV2I3YTQ3NWl5cFh4VW5RSzBqeGMwU3BaVVQ0YWRTNWhJXC9Jckw4OWl4T1NxNXAiLCJtYWMiOiI3MjdjZWNhMmZmNTM0MDhmYjJkYjFlNmMyYmFiODEwMmM2MGM0MWZmODE3ZjAyODRkNjc2N2FlMzg1NWU3MGUwIn0=

Trong chuyến rèn luyện tại Băng Xuyên Tuyết Nguyên lần này, cả thế hệ thanh niên của Nhân Tộc Đại Hạ đã cùng nhau đến đây, vậy mà giờ đây cả nhóm bọn họ chỉ còn lại cô ta và anh ta…

Ads
';
Advertisement
x