Vẻ mặt của Yêu Dã nghiêm túc hẳn đi, giờ phút này, khí tức toát lên từ trên người Tiểu Luyến Luyến lại khiến anh ta hơi kiêng dè, lông tơ cả người dựng đứng hẳn lên. 

 

 

“Thân… Thân thể chí tôn!” 

 

Rồng Ngốc hít sâu một hơi. 

 

Vì sao cậu ta luôn phải đi theo Tiểu Luyến Luyến? 

 

Bởi vì lúc đầu Lâm Phong đã nói với cậu rằng nếu muốn trở thành rồng thật thì nhất định phải chung sống với thân thể chí tôn, Tiểu Luyến Luyến chính là thân thể chí tôn trong truyền thuyết. 

 

Trong lòng cậu ta luôn nửa tin nửa ngờ về điều này, giờ đây khi nhìn thấy cảnh tượng này, cậu ta không khỏi hơi run rẩy. 

 

Thân thể chí tôn! 

 

Chắc chắn thân thể chí tôn đã bị kích hoạt rồi! 

 

“Tôi muốn anh đền mạng cho mẹ tôi!” 

 

Tiểu Luyến Luyến dường như đã mất hết lý trí, cô bé thét lên một tiếng, nguồn sức mạnh khổng lồ của Thần Đạo ập về phía Yêu Dã như cơn sóng thần. 

 

“Yêu Pháp Lâm Thiên!” 

 

Vẻ mặt của Yêu Dã chợt thay đổi, lập tức thi triển thuật pháp chống đỡ, anh ta chưa từng nghĩ rằng thuật pháp mạnh nhất mà bản thân luôn tự hào lại dễ dàng bị phá hủy, hoàn toàn không thể đánh lại đòn tấn công của Tiểu Luyến Luyến. 

 

“Rầm!” 

 

Nguồn năng lượng cuồn cuộn đánh vào người khiến anh ta cảm thấy như bị sét đánh, trong miệng phun ra một ngụm máu lớn, cả người văng ngược ra ngoài và đập mạnh vào tường. 

 

“Không… Không thể nào!” 

 

Yêu Dã chật vật bò dậy với vẻ mặt tái nhợt, cả người run lẩy bẩy. 

 

Anh ta không thể tưởng tượng nổi sức mạnh đáng gờm của mình lại bị một cô bé Nhân tốc dễ dàng đánh bại, gần như không có sức lực chống trả. 

 

Rốt cuộc cô bé này là ai vậy? 

 

“Đây chính là thân thể chí tôn à?” Rồng Ngốc nghiêm túc thầm nhủ. 

 

“Anh trả lại mẹ cho tôi!” Tiểu Luyến Luyến lạnh lùng đi từng bước về phía Yêu Dã. 

 

Anh ta không ngừng lùi về sau, trong lòng vô cùng hối hận, giờ đây anh ta đã cảm nhận được cái chết đang đến gần. 

 

“Bịch!” 

 

Nhưng ngay vào lúc này, Tiểu Luyến Luyến vừa rồi còn có khí thế đáng sợ đột nhiên loạng choạng ngã xuống và ngất đi. 

 

“Tiểu Luyến Luyến!” 

 

Rồng Ngốc lao tới và vội vàng kiểm tra tình trạng của Tiểu Luyến Luyến, khi biết cô bé chỉ kiệt sức ngất đi mới yên tâm. 

 

“Chết tiệt! Dọa chết tôi rồi! Con bé Nhân tộc khác thường này không thể giữ lại!” 

 

Yêu Dã thở phào nhẹ nhõm, sau đó sát khí lại trỗi dậy, lạnh lùng đi tới định giết chết Tiểu Luyến Luyến. 

 

“Yêu Dã, cậu thật sự nghĩ rằng tôi không dám giết cậu à?” 

 

Rồng Ngốc quay ngoắt đầu lại, từng vì sao trong vũ trụ hiện lên trong đôi mắt cậu ta trông vô cùng sâu thẳng. 

 

Yêu Dã dừng lại, ánh mắt hơi dao động. Trong khoảnh khắc đó, anh ta lại cảm thấy cái chết ập tới lần nữa. 

 

“Yêu Vương Rồng, ngài sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay mấy tên Nhân tộc này thôi.” 

 

Yêu Dã hậm hực một tiếng rồi xoay người bay đi, biến mất tại đường chân trời xa xăm. 

 

Rồng Ngốc thấy vậy bèn thở dài một hơi, trong lòng lập tức tự trách bản thân. Nếu cậu ta không đưa Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến đến đây thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy. 

eyJpdiI6Imc0c0JSb1o4TmxkZlVVUXFFXC9ZTFJRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpqeVhVc1wvQjJpVTRuWVJxbFNnVkkyZUxpUFdaTk1Ka1VkaXdJd1dXVzlkaW53a21acElWdWpWRTI0K1JCdDVQIiwibWFjIjoiNDgxZGZjMzRjYmJkMzBjZmFjOGEwN2Y3YmVkZTE2NzNlOTA0MjlmZTM5MWIzYTkwYzUwMGE4NzVlMjViYTAyMyJ9
eyJpdiI6IjVNZDJVZFRMWWsxdmtKNTdsZFk0YkE9PSIsInZhbHVlIjoiZmI5YlwvdnRNc2VhWTFrWlRvVzlCWjR0YVM0RW1UTmZjeDdFdUUrNTBVWldcLzc1NUNLbU9aOWlvdkRSVkt4TVhUdXc1d1wvdThqNDdaN3BSaHhqNDQ4NE1sVmRUYkVQbEtDUEZ0NXZydUtMZWlpekN1bGZrOE1ZT3VRazlMcW04aXA2ZFF6K0lyRWpZYVZFblwvN21NNUk2eTBaK21iYlwvWGJQaDV5clkwMzRRays5dUZ3TkloZ0thZUQzZzFmWURXY2l3M0V5VXVwXC9YR2llTHMrZ2V0ZWtQc1dac2pyXC9SQUNDY01Dc0sxdXNERklYalNKZFZUODFuUVBJYUlwbWNTUFMxVzVwN2IzejZ6WkxBUjQ4UktqRzYyWExGNWFLeXp6U095Z0o2b3hvcTBDYktDQWxCbGFMRlwvSHp5ZE1oeUcybzVcL2Rqd280c2YyN0pqZHFhRHpwVkVqeXBqTVMwMzEyNW9ZZW1IYllYU2pIb2xKYk1KaEFtbDljYXZSWnRCSGdLUVY0RkVBSVU2aWM3N043TEJjcW5jdVNkRm85RXVHc1NHcW1UZitZdGYxWT0iLCJtYWMiOiI5NDljNDVhN2YzOGUzZmMxYWY4NDlmN2NjYTIyYWY1M2Q0ODE1NWE5MTZiZGVmNDAzOTI1YTEwMmMyYWNmNjgyIn0=

Ads
';
Advertisement
x