“Băng Tuyết Chi Tâm có thể giúp mình tạm thời bỏ qua quy tắc của Tháp Thiên Ma, chắc chắn nó cũng có thể giúp mình bỏ qua quy tắc ở nơi này!”
Lâm Phong một lần nữa thử thi triển Huyết Dẫn Chiêu Hồn Trận.
Đúng lúc này, một giọng nói bất chợt truyền đến tai anh:
“Cậu làm vậy cũng không cứu được hắn đâu!”
Lâm Phong lập tức đưa mắt nhìn sang.
Chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần đang thong thả bước tới từ trong cơn bão tuyết ở phía xa.
Người phụ nữ mặc một chiếc áo khoác lông chồn màu trắng, bên dưới là chiếc quần bó màu đen, tôn lên vóc dáng cao ráo, quyến rũ. Làn da cô ta trắng như tuyết, đôi mắt tựa sao trời, khí chất tao nhã thoát tục. Rõ ràng là ăn mặc theo phong cách hiện đại, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác mộng ảo của một nữ tử thời xưa…
“Người đâu mà đẹp dữ vậy!”
Trong lòng Lâm Phong lập tức chấn động!
Dung mạo và khí chất cỡ này quả thực hiếm thấy trên đời, thậm chí còn làm say đắm lòng người hơn cả Tô Vũ Tình, người sở hữu Mị Thể trời sinh mà anh đã gặp trước đây!
Nhưng rất nhanh sau đó, Lâm Phong lại trở nên cảnh giác.
Anh phát hiện, dù mắt thường của anh có thể nhìn thấy người phụ nữ này, nhưng khi dùng thần niệm quét qua, anh lại không thể nắm bắt được bóng dáng của cô ta
Chỉ có hai nguyên nhân dẫn đến tình huống này.
Thứ nhất, thực lực của đối phương vượt xa anh.
Thứ hai, trên người đối phương có một pháp bảo siêu cấp nào đó che giấu khí tức, khiến thần niệm của anh không thể dò ra…
“Cô là ai?”
Lâm Phong trầm giọng hỏi.
“Dao Quang.”
Người phụ nữ nhẹ nhàng thốt ra hai chữ.
“Dao Quang?”
Lâm Phong nhíu mày.
Hai chữ này đối với anh mà nói, không thể nghi ngờ là vô cùng xa lạ!
“Tinh khí bản nguyên của con giao long này đã tổn thất nghiêm trọng, không có đủ năng lượng để tự mình ngưng tụ thần hồn, cho nên mới dẫn đến cảnh tượng này!”
Người phụ nữ tên Dao Quang vừa đi vừa giải thích.
Cô ta trông vô cùng nổi bật.
Một mình bước đi giữa trời tuyết trắng xóa, mang đến một vẻ đẹp rực rỡ, khiến người ta phải kinh tâm động phách…
Vẻ đẹp này không pha lẫn chút son phấn nào, mà là sự tự tin tột độ cùng với khí chất cao quý bẩm sinh…
Giờ phút này, ngay cả Tiểu Luyến Luyến vừa rồi còn đang đau lòng khóc lóc cũng có chút ngẩn ngơ!
Đây là lần đầu tiên cô bé nhìn thấy một chị gái xinh đẹp đến như vậy…
Còn đẹp hơn mấy ngôi sao hạng A trên TV cả ngàn, cả vạn lần…
“Cô có cách?”
Lâm Phong lên tiếng hỏi.
“Nếu ta đã xuất hiện, thì đương nhiên là có!”
Dao Quang gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, cô ta đã đi đến gần, đôi mắt tựa sao trời không nhìn Rồng ngốc mà chỉ lặng lẽ dán chặt vào Lâm Phong.
Lúc này, Lâm Phong mới phát hiện ra người phụ nữ trước mặt không hề mang giày.
Đôi chân ngọc nhỏ nhắn, trắng nõn cứ thế lộ ra giữa tiết trời lạnh giá, lòng bàn chân cách mặt đất khoảng mười centimet, rõ ràng là đang lơ lửng…
Đây không phải là ma quỷ.
Mà là biểu hiện của thực lực!
Không nhiễm bụi trần thế gian, thanh cao thoát tục…
Lâm Phong lại một lần nữa chấn động!
“Ta có thể giúp cậu cứu hắn, nhưng cậu cũng phải đồng ý với điều kiện của ta…”
Giọng nói của Dao Quang toát lên vẻ lạnh lùng, xa cách.
“Cô nói đi!”
Lâm Phong đáp lời.
“Đưa viên châu màu trắng trong tay cậu cho ta!”
Dao Quang nhìn về phía Băng Tuyết Chi Tâm trong tay Lâm Phong.
Nghe vậy, sắc mặt Lâm Phong khẽ biến, lập tức rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!
Băng Tuyết Chi Tâm là thánh vật của Băng Tuyết Tộc, cũng là lời trăn trối của Nunu trước khi chết…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất