Soạt soạt~ 

 

 

Vô số ánh mắt lập tức đổ dồn về phía xa! 

 

Giữa màn tuyết rơi, một người đàn ông đầu đội mũ quan, mặc bạch y còn trắng hơn cả tuyết, dáng người cao lớn, hiên ngang. Nơi hắn đi qua, vạn vật chìm vào tĩnh lặng, dường như tất cả đều đang phủ phục, cúi đầu khấu lạy! 

 

Tất cả mọi người đều chết sững! 

 

Đây rốt cuộc là nhân vật thế nào? Chỉ liếc mắt một cái thôi cũng đủ khiến tâm hồn chấn động, hơi thở cũng chậm lại vài nhịp… 

 

Giây phút này! Dường như đã trở thành vĩnh hằng! 

 

Không một ai có thể giữ được vẻ thản nhiên, không một ai có thể giữ được bình tĩnh. 

 

Lại một cường giả cái thế nữa giáng lâm! 

 

Hắn mặc kệ uy áp của Vương Đằng, phớt lờ mọi đạo quả giữa đất trời, cứ thế bình thản bước tới, mang theo bá khí bẩm sinh, coi vạn vật trong trời đất như lũ kiến hôi! 

 

“Quan… quan tài đồng mở rồi!” 

 

Đột nhiên, có người run rẩy thốt lên. 

 

Vút~ 

 

Vài luồng thần niệm lập tức dò xét… 

 

Quả nhiên! Sâu dưới lòng đất vạn trượng, cỗ quan tài đồng vốn đóng chặt và tỏa ra hồng quang yêu dị nay đã bật mở. 

 

Bên trong quan tài bài trí rất đơn sơ, chỉ có một tấm nệm lót màu đỏ… 

 

Nhưng trên đó lại chi chít những ấn ký phù văn đáng sợ, lấp lánh tỏa sáng, khiến người ta không tài nào tưởng tượng nổi một nhân vật thế nào mới có thể nằm ở đây! 

 

“Đại nhân!” 

 

“Đại nhân!” 

 

Vô số sinh linh của Băng Tuyết Tộc đều run rẩy, nước mắt lưng tròng, lệ đã nhòe đi. Họ đồng loạt quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt kích động, nghẹn ngào nức nở! 

 

Giây phút này cuối cùng cũng đến! 

 

Cuối cùng họ cũng chờ được đại nhân tỉnh lại, bốn vị lão tế ti cũng có thể yên lòng nhắm mắt! 

 

“Thân như lò luyện, không thể dò xét!” 

 

Lâm Phong vận dụng Tử Kim Đồng Thuật, muốn nhìn thấu hư thực của người đàn ông kia, nhưng lại chẳng nhìn ra được manh mối nào, thần niệm của hắn đã bị một lớp rào cản vô hình chặn lại! 

 

Người đàn ông trong quan tài đồng này quá đáng sợ! 

 

Cảm giác người đang đi tới không phải một con người, mà là một loại ‘Đạo’… 

 

Bịch! 

 

Bịch! 

 

Lúc này, rất nhiều tu giả vây xem cũng không kìm được mà đồng loạt quỳ xuống. 

 

Họ run lẩy bẩy, hành động hoàn toàn theo bản năng, như thể đang đối diện với một bậc Đế Hoàng, buộc phải quỳ xuống để tỏ lòng thành kính, nếu không sẽ gánh lấy đại nhân quả! 

 

Cường giả nổi giận, thây trôi vạn dặm, Đế Hoàng giáng lâm, vạn người quỳ bái! 

 

“Ngươi là ai? Chẳng lẽ muốn xen vào chuyện của người khác?” 

 

Trong mắt Vương Đằng bắn ra hai luồng hàn quang, xuyên thẳng vào hư không, khiến không gian xung quanh méo mó, biến dạng! 

 

Gương mặt vốn luôn ngạo nghễ của ông ta lộ rõ vẻ kinh ngạc. 

 

Người đàn ông áo trắng này trông rất quen, mang lại một cảm giác quen thuộc đến lạ, hẳn là hắn và ông ta từng gặp nhau. Nhưng khi cố nhớ lại, ông ta chẳng tìm thấy chút dấu vết nào! 

 

Chuyện này rất không bình thường. Với cảnh giới của ông ta, bất kỳ ai từng lọt vào mắt ông ta đều sẽ để lại dấu ấn, dù bao lâu trôi qua cũng không thể nào quên được! 

 

Người đàn ông áo trắng không trả lời. 

 

Đôi mắt sâu thẳm của hắn quét nhìn bốn phía, gương mặt mang vẻ phức tạp, hoài niệm, và cả một chút phiền muộn. 

 

“Ta nhớ năm xưa, nơi này từng có một ngọn núi! Ta đã cùng người luyện chế Tháp Thiên Ma luận đạo ở đây, tiếc là ngọn núi ấy giờ đã bị san phẳng.” 

eyJpdiI6IkFSVWNpSE5IbnUyTTFBVG0yaFJWRlE9PSIsInZhbHVlIjoiXC8xMXR2eEY3Z2pqM3dkSDBhN1pxYVZiZDFWdG5rUlpLd1dpcFwvWEFISE03VDU0MGxHU0JrcmxOZnY1K01UVWlaIiwibWFjIjoiZjNlYzkwNWNiYjgzMGIyZDE2MDNmM2E0ZGUzOWMzNmVlMmRjN2M0NmFhMTc3ZDQ2NzU0MTIwZTVkZmE2NGNmNiJ9
eyJpdiI6InJ5cEtPQ0VOQlZZb2RaeFByZXN3XC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IncrdXN2WHVtWkxHeUpzV0djTDRVcDEwUGN4dzAxZ3R3b01nTUROeGFmZU9Md3VjVlVndnNhc1NVYkptR0RHaXJESGxwYmNsMzhhRkQxRmxrdmF3V1JTc0ZBbEV4aERpUGRSQVVGbUxjdVJxYmo5TVJWaDVIOUhPaGRIejNSOFwvWFdzZTIydmErVzVpUlQ4Ym1KZFM1T2FsV2ZiOW5OaVJKZHpiSXU1cHRTZm9SNE10dlc3NkdoSXRzckVtU0grZWk5R0xlSVZkbk1SelJhTFBKQ1I0WFpKWlk1dE1HdCtqZ21wQlZ0UjR3dnhyN2E0MVJ3TmRXWTgyU1FOMDFvN3RIIiwibWFjIjoiZGU2YzhhMDQwMmQ2ZDM0MjVmOGNhNDM3YTExYzY2ZGM0ZDNiNGRjZDczMmVmMGUyMWI1NzZiMDdlZDBkZjdmMCJ9

Ads
';
Advertisement
x