Sau khi Giang Nghĩa rời khỏi nhà họ Khác Thủ bèn đi thẳng tới nhà hàng thuốc, anh đi lên tầng ba rồi đặt hộp xuống.
Anh và Song Ngư cùng nhìn chiếc hộp này, sau đó mở nó ra để đóa hoa bên trong xuất hiện trước mắt họ.
Giang Nghĩa kể lại chuyện giữa đóa hoa này và Trần Lão, lúc này Song Ngư vô cùng kinh ngạc, trong giây lát không thể tiêu hóa toàn bộ câu chuyện.
Song Ngư hỏi: “Xem ra nhà họ Khác Thủ có quan hệ vô cùng sâu sắc với bột Phệ Tâm. Chỉ huy, anh nói có phải nhà họ Khác Thủ đã cung cấp bột Phệ Tâm cho ông cụ, tiếp tay ông cụ Thân khống chế cả thành phố Yến hay không?”
Giang Nghĩa nhíu mày.
“Không chừng là vậy”
Lập trường của nhà họ Khác Thủ là không can thiệp vào bất cứ thế lực nào, cho nên họ tuyệt đối không thể cung cấp bột Phệ Tâm cho ông cụ.
Nhưng nếu nói nhà họ Khác Thủ không có quan hệ với bột Phệ Tâm thì cũng chưa chắc.
Hôm nay những gì Giang Nghĩa thấy được đó là Trần Lão đang nắm giữ kỹ thuật chế tạo “người thực vật”!
Mà “người thực vật” lại là thuốc giải của bột Phệ Tâm.
Cho nên có thể từ đó đoán rằng thật ra nhà họ Khác Thủ đang giữ thuốc giải bột Phệ Tâm hay không, hơn nữa lần nào ông cụ Thân cũng lấy hàng từ nơi đó?
Có thể là vậy nhưng thật ra khả năng không cao lắm.
Nếu đúng như suy đoán, chẳng phải ông cụ Thân sẽ trở thành tay sai của nhà họ Khác Thủ à? Hơn nữa bột Phệ Tâm của ông cụ Thân là chuyện gì?
Tất cả mọi chuyện đều quá mơ hồ, trong nhất thời thật sự không thể đoán ra.
Vả lời không được quên rằng người thống trị thành phố Yến kiếp trước bị ông cụ Thân thay thế cũng xuất hiện tình trạng bị bột Phệ Tâm khống chế.
Rốt cuộc phía sau những manh mối xuất hiện liên tiếp này cất giữ bí mật thế nào, thực sự khó mà nắm bắt.
Giang Nghĩa nhìn hoa trong hộp rồi nói: “Chắc chắn nhà họ Khác Thủ đang cất giấu bí mật không thể cho người khác biết, xem ra tôi phải đi vài chuyến nữa mới được.
Song Ngư lại nói: “Chỉ huy, em luôn cảm thấy nhà họ Khác Thủ cố ý để anh mổ xẻ vấn đề.
Anh bèn gật đầu: “Ừm, tôi cũng cảm nhận được giống vậy.
“Vì sao thế ạ? Chẳng lẽ nhà họ Khác Thủ muốn hợp tác với chỉ huy sao?”
“Không biết nữa, Tưởng Huân không phải là kiểu người dễ dàng hiểu rõ, bây giờ nhìn ngoài mặt dường như mọi chuyện đang có lợi cho tôi, nhưng ông ta và ông cụ đã hợp tác nhiều năm, chẳng lẽ không có chút tình cảm nào sao? Bởi vậy nên cẩn thận vẫn hơn.
“Vâng!”
Giang Nghĩa đóng hộp lại rồi hỏi: “Gần đây bên phía câu lạc bộ Kẻ Báo Thù có gì mới không?”
Song Ngư trả lời: “Bảo Bình vẫn đang trông chừng, sau khi ông cụ Thân ra chiêu không có hiệu quả thì đã không còn động thái nào nữa, gần đây tương đối yên bình. Trước mặt câu lạc bộ vẫn giành chiến thắng, tiến thẳng vào bán kết, tin chắc chẳng mấy chốc sẽ chạm mặt với câu lạc bộ Chí Tôn trong trận chung kết.
Đến lúc đó là lúc kéo câu lạc bộ Chí Tôn xuống ngựa.
Vùng đất đầu tiên của ông cụ Thân sẽ bị dỡ xuống!
Giang Nghĩa nói: “Ông cụ Thân không phải kiểu người bó tay chịu trói, trước mắt càng bình tĩnh thì càng cho thấy ông ta đang chuẩn bị một kế hoạch to lớn. Nên cẩn thận vẫn hơn, ông cụ Thân có thể tấn công bất cứ lúc nào.”
“Đã rõ!”
Song Ngư củng cố bố trí bảo vệ thành viên câu lạc bộ Kẻ Báo Thù, đảm bảo sẽ không xuất hiện bất cứ chuyện bất ngờ gì trước khi chung kết diễn ra.
Rốt cuộc đâu mới là chúa tể của thành phố Yến? Vũng nước lần này thật sự rất đục.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất