Cùng lúc đó, trong phòng chủ tịch ở tập đoàn Hoa Thượng.
Cửa được mở ra, con gái ông cụ - Thân Khả Hân bước vào, biểu cảm khá lo lắng, cô ta nói: “Ba, có ba con tin sắp đến thời gian, cần thuốc giải ngay bây giờ. Ông cụ Thân dùng bột Phệ Tâm để khống chế các thế lực khắp thành phố Yến, mỗi khi họ gần đến thời gian phát tác, ông ta đều sẽ sai người phát thuốc giải cho họ.
Trước mắt có ba người sắp đến giờ phát tác.
Ông cụ Thân đáp: “Ba đã gọi điện thoại cho Nhiếp Thiên Kỳ, con cứ tìm cậu ta lấy thuốc giải là được”
Thân Khả Hân nghe vậy thì không đi ngay, cô ta đứng đó, trông không được vui cho lắm.
“Con sao vậy?” Ông cụ Thân hỏi.
Cô ta cắn môi, đáp: “Ba à, Nhiếp Thiên Kỳ đó ngày càng không biết điều, trước kia lần nào anh ta cũng chuẩn bị thuốc giải cho chúng ta trước một tuần, nhưng bây giờ tất cả chỉ toàn nước đến chân mới nhảy! Chúng ta không gây sức ép thì anh ta sẽ không làm”
“Với cả ba có biết không, giờ Nhiếp Thiên Kỳ ngày càng quá đáng, tháng này anh ta đã lấy hơn mười cô gái! Nếu cứ tiếp tục như vậy, con gái trong thành phố Yến đều sẽ cảm thấy không an toàn mất.
“Chúng ta không được dễ dàng tha thứ cho những hành động láo toét đó của anh ta nữa, nhất định phải dạy dỗ để anh ta khiêm tốn lại!”
Tất nhiên ông cụ Thân hiểu đạo lý này.
Nhưng mà...
Bây giờ họ có thể đối đầu với Nhiếp Thiên Kỳ ư? Phải biết, Giang Nghĩa đã thề phải giải quyết ông cụ Thân mới chịu thôi!
Nếu họ đối đầu với Nhiếp Thiên Kỳ ngay lúc này, nhỡ đâu tên quái đản đó nhoáng cái chạy đến bên Giang Nghĩa thì phải làm sao?
Ông cụ Thân cảm thấy lạnh cả người.
Ông cụ Thân dựa vào bột Phệ Tâm mới khống chế được cả thành phố Yến, mà chỉ có Nhiếp Thiên Kỳ có thể chế tạo thuốc giải của bột Phệ Tâm.
Chẳng khác nào Nhiếp Thiên Kỳ đang khống chế ông cụ Thân trong tay.
Thế ông cụ Thân còn không nghe lời người ta được sao?
Đã từng ấy năm trôi qua, Nhiếp Thiên Kỳ muốn làm gì thì làm đó, ngang ngược nhất ở thành phố Yến, anh ta còn không thèm để ông cụ Thân vào mắt.
Rất nhiều lần ông ta đều muốn trút giận nhưng cuối cùng cũng nhịn được.
Không phải ông ta không tức giận mà là tức giận không được.
Vì muốn “cướp” Nhiếp Thiên Kỳ từ tay Trần Lão, ông cụ Thân đã tốn rất nhiều sức, trong cả thành phố Yến, ngoài Trần Lão có thể chế ra thuốc giải bột Phệ Tâm thì chỉ còn mỗi anh ta.
Nhiếp Thiên Kỳ là học trò duy nhất của Trần Lão, đã học được gần hết y thuật của ông ta, còn được xưng là Thánh Thủ Vô Thường.
Thánh Thủ có nghĩa là Nhiếp Thiên Kỳ có y thuật đỉnh cao.
Vô Thường nghĩa là người đàn ông này sáng nắng chiều mưa, thay đổi thất thường, là một người rất khó hiểu rõ.
Nhiếp Thiên Kỳ là người vô cùng ích kỷ và cũng không biết sợ ai.
Kết giao với kiểu người này là chuyện vô cùng mệt mỏi.
Cho dù là ông cụ Thân cũng rất khó giải quyết một kẻ không sợ bất cứ điều gì và không có chút lễ nghĩa liêm sỉ nào.
"Haiz..."
Ông cụ Thân thở dài: “Đây chính là cảnh giới tối cao của quyền lực và địa vị tuyệt đối nhỉ, có điều trên đời này không có việc gì là hoàn mỹ cả. Chúng ta không thể đánh mất Nhiếp Thiên Kỳ, vì vậy chỉ có thể gắng sức thỏa mãn cậu ta.
“Khả Hân, con đi lấy thuốc giải trước, ba sẽ nghĩ cách giải quyết những chuyện khác.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất