Có điều, thấy họ chỉ có thể ngồi ở một góc, nhiều người bèn lộ vẻ khinh khỉnh.
Dù sao chỉ những thế lực của khu 2 mới ngồi ở rìa như vậy;
Các thế lực đến từ khu 1 đều chiếm vị trí trung tâm.
"Không biết người anh em này tên là gì?”
Một người đàn ông trung niên ngồi ngay cạnh Lý Quân, chủ động bắt chuyện.
Dù sao những dịp như thế này cũng là cơ hội tốt để kết giao.
Lý Quân vừa định mở miệng, thì một bóng người đã đi thẳng về phía anh và Hoàng Phủ Hồng Thường.
"Hồng Thường, đúng là cô rồi."
Chỉ thấy một cô gái xinh đẹp chừng hơn hai mươi, y phục lấp lánh châu ngọc.
Cổ áo chữ V, chính giữa đính một viên đá quý lớn sáng rực, nhìn là biết rất đắt tiền.
Lúc này cô ta nhìn Hoàng Phủ Hồng Thường với vẻ vui mừng, hiển nhiên hai người quen biết nhau.
Cũng khiến Lý Quân không khỏi liếc cô ta đôi ba lần.
"Tử Huyên, là cô à, trùng hợp thật."
Hoàng Phủ Hồng Thường vui vẻ đáp lại.
"Bao năm không gặp, Tử Huyên, cô vẫn thích châu báu như thế. Từ khi gia tộc cô dời sang khu 2, chúng ta đã gần mười năm không gặp rồi."
"Ừm."
Tử Huyên gật đầu.
"Hồng Thường, cô cũng đến dự tiệc của hội trưởng Chu, xem ra mấy năm nay gia tộc Hoàng Phủ của cô phát triển rất tốt. Có phải cũng sắp dời sang khu 2 rồi không?"
"Nào có…”
Hoàng Phủ Hồng Thường hơi mất tự nhiên.
Gia tộc Hoàng Phủ đã bị một sát tinh nào đó diệt tộc từ lâu.
Nhưng cô sẽ không nói ra chuyện này.
Tử Huyên thấy vẻ mặt của Hoàng Phủ Hồng Thường thì cũng đoán được đôi phần, không tiếp tục chủ đề ấy nữa.
"Vị này là?"
Tử Huyên thấy Lý Quân ngồi cạnh Hoàng Phủ Hồng Thường, hơi lấy làm lạ.
Hoàng Phủ Hồng Thường vội giới thiệu: "Tử Huyên, đây là Lý Quân, bạn của tôi."
Lý Quân cũng lịch sự đứng dậy, chủ động duỗi tay: "Chào cô, rất vui được làm quen."
Tử Huyên chỉ chạm nhẹ tay Lý Quân rồi rút về, đồng thời đảo mắt đánh giá anh từ đầu đến chân.
Cô ta là một người khá thực dụng, luôn coi việc gia tộc của mình chuyển đến khu 2 là một niềm tự hào, cho nên rất để ý xuất thân của người khác.
Thấy Lý Quân ngồi trong góc buổi tiệc, nhìn là biết đến từ khu 2, chắc hẳn thuộc một thế lực nhỏ nhoi không đáng chú ý mới phải ngồi rìa như vậy, vì vậy cô ta không có hứng thú làm quen.
Nàng quay sang Hoàng Phủ Hồng Thường.
“Hồng Thường, đây là người yêu của cô hả? Tôi nói này, phụ nữ chọn được một tấm chồng tốt là chuyện rất hệ trọng. Với nhan sắc của cô, hoàn toàn có thể chọn các công tử gia tộc lớn ở khu 2, thậm chí khu 1 cũng không phải không thể. Tuyệt đối đừng tùy tiện chọn một kẻ tầm thường, sẽ hủy hoại cả đời mình đấy.”
Tử Huyên nói thẳng trước mặt Lý Quân.
Bị nói vậy, má Hoàng Phủ Hồng Thường ửng đỏ.
Cô tức tối đáp: "Tử Huyên, cô nói cái gì vậy? Lý Quân không phải bạn trai của tôi."
Nghe thế, Tử Huyên mới yên tâm gật gù.
“Không phải thì tốt. Cô nhất định phải giữ mình cho tỉnh táo. Giống như tôi, vài công tử thế gia theo đuổi, nhưng tôi đều từ chối hết. Tôi phải gả cho một người đến từ khu 1, một bước bay lên làm phượng hoàng…”
“Tử Huyên, cô nói vớ vẩn gì vậy?”
Hoàng Phủ Hồng Thường nghe không lọt tai nên cắt ngang lời cô ta.
Tử Huyên bĩu môi, lầm bầm: “Tôi chỉ nói thật thôi mà. Hồng Thường, cô quá kiêu ngạo, không vướng bụi trần. Đợi sau này trải nhiều hơn thì cô sẽ hiểu việc chọn được một tấm chồng tốt quan trọng đến thế nào.”
Hoàng Phủ Hồng Thường bực mình: "Tử Huyên, cô quá trong danh lợi. Người yêu thì phải chọn người mà mình yêu, chứ không phải người có quyền thế.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất