Lý Quân cười khẩy: “Ai đánh ai còn chưa biết đâu.”
Nghe đối phương khiêu khích, Lý Quân chỉ muốn tát chết hắn.
Triệu Đạc không ngờ Lý Quân lại dám nhận lời thách thứ, hắn liếm môi, ánh mắt lộ vẻ khát máu.
“Ranh con, xem ra mày thật sự không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào. Nếu tao ra tay, chỉ ba chiêu là có thể lấy mạng của mày, một con kiến hôi mà cũng dám nói năng ngông cuồng.”
“Triệu Đạc, cút qua một bên.”
Đàn Thai Khinh Vũ giận dữ quát.
Triệu Đạc bất mãn: “Đàn Thai, để tôi dạy cho hắn một bày học, nếu không thì hắn lại không biết trời cao đất dày.”
“Im đi!”
Ánh mắt Đàn Thai Khinh Vũ trở nên vô cùng giận dữ.
Thấy Đàn Thai Khinh Vũ vốn ít bộc lộ cảm xúc nay lại nổi giận, Triệu Đạc trừng mắt nhìn Lý Quân.
Hắn đi đến một bệ đá cách đó trăm mét, ngắm cảnh vật xung quanh.
Nơi này khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
“Lý Quân, bối cảnh của Triệu Đạc không tầm thường. Mặc dù cậu đủ sức để nghiền nát hắn nhưng không nhất thiết phải đắc tội với thế lực sau lưng hắn.”
Đàn Thai Khinh Vũ giải thích.
Cô muốn giới thiệu Lý Quân vào Gia thánh địa, vậy nên không muốn hắn gây thù chuốc oán với nhiều người, dù sao thì căn cơ của hắn cũng quá nông.
“Tôi chưa bao giờ sợ đắc tội với bất cứ thế lực nào, nếu tên Triệu Đạc kia còn khám khiêu khích thì tôi sẽ lấy đầu hắn.”
Thái độ của Lý Quân rất cương quyết, giọng nói chứa đầy sát ý.
Đàm Thai Khinh Vũ thở dài.
Lý Quân này cái gì cũng tốt, chỉ là quá dễ gây thù chuốc oán!
“Lần này tôi tìm cậu là bởi vì nghe tin Minh chủ Thiên Đạo Minh đã xuất hiện ở Di Tích Cấm, ông ta tới đây vì cậu.”
“Minh chủ Thiên Đạo Minh là nửa bước Thần Cảnh, tốt nhất cậu nên tránh đi. Mặc dù thực lực của cậu mạnh nhưng vẫn không phải là đối thủ của ông ta.”
Lý Quân cười: “Ý tốt của cô tôi xin nhận, nhưng mặc kệ ông ta là cảnh giới gì, chọc tới tôi đều phải chết, nếu không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước đây.”
Dứt lời, Lý Quân xoay người định rời đi.
“Đợi đã.”
Lúc này, Đàn Thai Khinh Vũ gọi Lý Quân lại.
“Còn có việc gì nữa à?”
Lý Quân hỏi.
“Ông cụ nhà họ Nhậm – Nhậm Vấn Tiêu đã đột phá nửa bước Thần Cảnh, bây giờ đang ở Gia thánh địa, nghe nói cậu với nhà họ Nhậm có chút quan hệ.”
“Đúng là có quan hệ, kiểu kẻ thù không đội trời chung ấy.”
Lý Quân đáp.
Nói xong liền rời đi, để lại Đàn Thai Khinh Vũ đứng sững.
Minh chủ Thiên Đạo Minh và Nhâm Vấn Tiêu, hai kẻ thù nửa bước Thần Cảnh?
Lý Quân đúng là giỏi gây chuyện.
Quan trọng là kẻ thù của hắn còn mạnh như vậy, Lý Quân sao có thể chống đỡ.
Sau khi Lý Quân rời đi, Triệu Đạc bước tới.
“Cô Đàn Thai, vừa rồi tôi thấy tên kia ngông cuồng, loại người như vậy nên dạy cho một bài học để hắn ta nhớ đời. Nếu không phải cô ngăn cản thì tôi đã dạy dỗ hắn rồi.”
Nghe Triệu Đạc nói vậy, Đàn Thai Khinh Vũ trợn mắt nhìn hắn.
“Dạy dỗ Lý Quân? Sợ anh chưa đủ tư cách.”
“Cái gì?”
Nghe vậy, vẻ mặt Triệu Đạc trở nên khó coi.
“Hình như cô không thường xuyên về Gia thánh địa nên không biết những thành tựu của tôi trong những năm qua.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất