Ầm ầm ầm!
Chấn động mãnh liệt đến hơn ba canh giờ, mới khó khăn dừng lại.
Trác Uyên ở trong mật thất, tuy không nhìn thấy được dị tượng bên ngoài, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ sửng sốt, có điều hắn vẫn nhìn chằm chằm quả cầu đen kia không buông, không dám làm gì, sợ sẽ xảy ra sự cố!
Bỗng nhiên vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến. Nghe âm thanh hí hí hí không ngừng vang lên, khối cầu màu đen kia vậy mà dần dần rút lại, cuối cùng đợi đến khi rút đến nửa thước vuông, bên trong lại lộ ra một hình bóng xa lạ, nhất thời khiến Trác Uyên không nhịn được kinh ngạc, hai nắm đấm không khỏi siết chặt.
Ngay sau đó, quả cầu đen kia tiếp tục co rút, phần thân ảnh kia lộ ra ngoài cũng càng ngày càng nhiều. Đợi sau khi quả cầu đen kia hoàn toàn co rút gần như không còn, hai mắt Trác Uyên mới đột nhiên nhảy dựng lên, thấy rõ tình trạng bên trong.
Hóa ra bên trong lại che giấu một hài tử trên dưới bảy tám tuổi, thân hình gầy gò, sắc mặt ngăm đen, trên người còn khoác một kiện bào phục đen nhánh, quả cầu đen vừa rồi chính là bị đứa nhỏ này hút vào trong bụng từng ngụm một!
Mí mắt không nhịn được co giật mạnh mẽ, Trác Uyên nhìn một màn này thật sâu, đã hoàn toàn choáng váng!
“Huyết Linh tham kiến chủ nhân!”
Tuy nó bị che kín, nhưng hài tử này lại có vẻ rất thông minh, đột nhiên tiến lên một bước, sau đó quỳ rạp xuống đất, cung kính ôm quyền nói.
Lông mày hơi run rẩy, mí mắt Trác Uyên cụp xuống, gắt gao nhìn chằm chằm nó, trong mắt đều là vẻ nghi hoặc: “Huyết Linh… Chủ nhân? Ngươi là bản mạng Huyết Anh của ta?”
“Đúng vậy, đa tạ chủ nhân đã ban cho ta một thân kim cương, để cho ta có chỗ dung thân của riêng mình!” Khóe miệng nhếch lên, gương mặt của hài tử kia đầy vẻ cảm kích, “Có lẽ chủ nhân còn chưa biết, sau khi dung hợp năm thanh thánh binh, đế binh có thể hóa thành hình người. Cho nên, bây giờ ta đã có thân thể, sẽ có thể làm một con người hoàn chỉnh, đây đều là chủ nhân ban tặng. Đại ân đại đức, không dám quên!”
Nói rồi, hài tử kia lại dập đầu ba cái về phía Trác Uyên!
Đôi mắt hơi híp một chút, Trác Uyên cân nhắc hồi lâu, mới tự hiểu ra: “Đế binh hóa thành thân người, ngươi thân là kiếm linh, chính là linh hồn của thân thể này! Thì ra là thế, khó trách ngươi lại nóng lòng dung hợp hơn ta, hoá ra đây là phương pháp trở thành con người của ngươi!”
Sờ đầu, hài tử kia cười gượng một tiếng, có vẻ hơi thẹn thùng.
“Thật không dám giấu giếm, chủ nhân. Con người chính là sinh linh tối cao của thiên địa, tất cả tinh linh đều muốn hóa thành con người, có thể tồn tại trên thế gian giống như con người, biết cười biết nhảy biết nói biết làm. Đáng tiếc, phương pháp hóa thành con người trên thế gian rất gập ghềnh, đặc biệt là những sinh linh cấp thấp như chúng ta, ngay cả linh trí cũng không bằng linh thú, càng thêm khó để trở thành người. May mắn được chủ nhân thu thập năm thanh thánh binh lại với nhau, dung hợp đế binh, ta mới có thể phương pháp để thành người, đây đều do chủ nhân ban tặng!”
Vừa dứt lời, hài tử lại quỳ xuống dập đầu lần nữa, vẻ cảm kích trên mặt đều lộ ra bên ngoài.
Nhìn chằm chằm nó không buông, Trác Uyên cân nhắc một chút, còn hơi cảm thụ, mới không nhịn được bật cười thành tiếng, thở dài nói: “Rõ ràng là bản mạng Huyết Anh của ta, bây giờ quan hệ giữa ta và ngươi lại có chút xa cách, dường như là bị chặt đứt, thật giống như mất đi thứ gì đó. Cũng khó trách, bây giờ ngươi có khối thân thể đế binh này, cũng không cần theo ta mà sống!”
“Chủ nhân nói gì vậy, thân thể này của ta là do chủ nhân tạo ra, chủ nhân chính là cha mẹ sinh dưỡng của ta, sao ta có thể bỏ chủ nhân mà đi chứ?”
Giống như nghe ra sự bất đắc dĩ trong lời nói của Trác Uyên, hài tử kia vội vàng ưỡn ngực, chân thành nói: “Từ nay về sau, ta vẫn là kiếm trong tay ngài, ở bên cạnh bảo vệ ngài, một tấc cũng không rời, không khác gì so với trước kia. Điều thay đổi duy nhất chính là sau này ta có thể chân chính thổ lộ tâm tình với chủ nhân!”
Nói rồi, hài tử kia lắc mình một cái, vung vẩy một chút, lại biến thành thanh trường kiếm đen nhánh như mực, đến bên cạnh Trác Uyên, tỏa ra quang mang rạng rỡ. Chẳng qua so sánh với bốn thanh kiếm hợp nhất lúc trước, các màu sọc trên thân kiếm đã hoàn toàn biến mất. Bởi vì lúc này năm thanh thần kiếm đã hoàn toàn hòa làm một, hoàn toàn tự nhiên, không phải ai theo đường nấy như lúc trước.
Nhìn chằm chằm nó không buông, Trác Uyên suy nghĩ trong chốc lát, sắc mặt lại chợt nghiêm túc lên: “Bây giờ ngươi có thân thể của riêng mình, vận mệnh của mình do ngươi tự khống chế. Nhiều năm như vậy vẫn luôn bám vào trên người của ta, vất vả lắm mới tự do, chẳng lẽ không có một tí suy nghĩ nào muốn ra bên ngoài lang bạt sao? Nếu có, cứ nói đừng ngại, ngươi và ta nhiều năm như vậy, chúng ta cũng coi như tình ý chân thành, ta sẽ không làm khó ngươi!”
“Chủ nhân khách khí rồi, ngài không tin ta, hay là không tin chính ngài?”
Xoạt!
Lắc mình một cái, Ma Kiếm lại biến trở về thành hài tử áo đen kia, trong mắt hiện lên vẻ kiên định. Trác Uyên thấy vậy, lại đột nhiên ngẩn ra, có chút quen thuộc, ánh mắt này quả thực không khác hắn cho lắm.
“Ta là bản mạng Huyết Anh của chủ nhân, vốn không có suy nghĩ cùng linh hồn, tồn tại với chủ nhân như một. Theo thời gian trôi qua, mới từ trên người chủ nhân từng bước xây dựng nhân cách của chính mình. Nói cách khác, tất cả suy nghĩ cùng quy tắc đều học từ trên người chủ nhân, bao gồm đạo trong lòng chủ nhân, cũng là đạo ở trong lòng ta. Ta chính là một chủ nhân khác, chính bản thân ngài. Chủ nhân cũng không thiếu ân tình của người ta, chẳng lẽ ta sẽ thiếu sao? Chủ nhân cúc cung tận tụy, phụ tá Lạc gia, ta cũng cúc cung tận tụy, hầu hạ chủ nhân, tuyệt không hai lời!”
Thân thể không nhịn được chấn động, Trác Uyên nhìn nó thật sâu, trong lòng lập tức hiểu rõ.
Đúng vậy, mọi thứ của đứa nhỏ này đều đến từ nơi này của mình, có thể nói là một bản thân khác. Mình không thẹn với lương tâm, không làm chuyện vong ân phụ nghĩa, nó cũng sẽ không.
Đây cũng coi như là bản sao của mình, có gì để hoài nghi đâu? Tuy nó không còn là Huyết Anh của ta, lại là bội kiếm mạnh nhất của ta, sẽ là hộ vệ trung thành nhất của mình!
Nghĩ đến đây, Trác Uyên hơi mỉm cười, gật đầu một cái, bình tĩnh nói: “Được, sau này ngươi chính là Kiếm Đồng bên người ta, hộ vệ ở bên cạnh ta!”
“Được, chủ nhân!” Nhếch miệng cười, khuôn mặt Kiếm Đồng đầy ánh mặt trời.
Vừa lòng gật đầu, Trác Uyên muốn xoay người rời đi, nhưng còn chưa đi được vài bước, lại chợt nghĩ tới gì đó, có chút tò mò nói: “Đúng rồi, Kiếm Đồng, nếu ngày thường ta đốt giết đánh cướp, thất tín bội nghĩa, ngươi còn có thể trung thành với ta hay không?”
“Ồ, như thế này, ta đã nói rằng cái gì ta cũng học theo ngài, giống như ngài. Ngài thất tín bội nghĩa, ta cũng thất tín bội nghĩa, cho dù ngài không muốn để cho ta làm, ta cũng sẽ xử lý ngài, sẽ rời khỏi ngài. Sau đó ta lại giống như ngài, đi đốt giết đánh cướp, đạt được tất cả những thứ mà ta muốn, chỉ đơn giản như thế thôi!”
Hà!
Không nhịn được hít hà một hơi, Trác Uyên sửng sốt, sau đó lại thở ra một hơi thật dài, vỗ ngực: “Cũng may ta vẫn còn là người có nguyên tắc, không làm nhiều chuyện xấu xa như vậy, bằng không bây giờ chẳng những mất thần kiếm, mà còn có nhiều cường địch nữa!”
Nói xong, Trác Uyên chầm chậm đi ra ngoài, chỉ là vừa đi vừa suy nghĩ không ngừng trong đầu, không biết lúc trước có làm việc gì trái lương tâm hay không, tiểu tử này đừng mẹ nó học theo, sau đó đều trả thù trên đầu lão tử nhé, lúc này mới gọi là báo ứng xác đáng!
Kiếm Đồng đi theo sau hắn, khuôn mặt đầy ánh mặt trời xán lạn, lại khiến hắn cảm thấy có chút cẩn thận đến hoảng!
“Này, Kiếm Đồng, thực lực của ngươi như thế nào?”
“Trước khi ta luyện chế thân thể, thực lực đều đặn tăng lên cùng ngài, ngài có thực lực gì, ta sẽ có thực lực đó, cũng là Linh Vương trung kỳ!”
“Ồ, vậy ngươi có tuyệt học thần thông gì hay không, đừng nói tuyệt học ta có, ngươi cũng có nha!”
“Không thể nào, Không Minh Thần Đồng cùng Diệt Thế Lôi Viêm của ngài, ta không có! Có điều năm loại kiếm đạo ta kế thừa từ chỗ của ngươi, hơn nữa còn dung hợp ra loại thứ sáu!”
“Loại thứ sáu?”
“Đúng vậy, Diệt Thế Kiếm…”
……
Trác Uyên vừa đi vừa hỏi thăm, để cho trong lòng mình có một con số. Mặc kệ là đối địch hay là giữ một sự đề phòng cho bản thân, đều là điều cần thiết.
Rất nhanh hai người đã một trước một sau đi ra mật thất kia, nhưng ở bên ngoài lại có rất nhiều người đang chờ, đều là cao tầng Lạc gia cùng cao thủ Linh Vương.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy phía sau của Trác Uyên lại có một tiểu tử choai choai đi theo, tất cả đều bỗng dưng sững sờ.
“Này, hắn đi vào ba ngày, sao lại làm ra một đứa nhóc vậy? Hắn tự sinh?”
“Đừng nói giỡn, ba ngày làm sao có thời gian để sinh em bé, ít nhất cũng mười tháng!”
“Đánh rắm, vấn đề mấu chốt ở đây sao? Mấu chốt là một người nam nhân sinh em như thế nào, hơn nữa chỉ một hơi đã lớn như vậy? Chẳng lẽ nó tự đi vào trong ám đạo!”
“Không có khả năng, Trác quản gia bế quan, bốn phương tám hướng nơi này do ta trông coi, một con ruồi bọ cũng không bay vào được, sao có thể để cho một đứa bé tùy tiện đi vào chứ?”
……
Trong lúc nhất thời, mọi người xì xầm bàn tán, châu đầu ghé tai thảo luận, trong mắt đều là vẻ xa lạ. Trác Uyên thấy vậy, bất giác cười nhạo một tiếng, hỏi, “Các ngươi chờ ở đây làm gì, có chuyện gì sao?”
“Ừm… Trác quản gia, thiên địa vừa mới đại biến, không ngừng chấn động, cho nên chúng ta đến xem ngài có chuyện gì?” Suy nghĩ một chút, Lệ Kinh Thiên khom người cúi đầu nói.
Không có chuyện gì xua xua tay, Trác Uyên không tỏ ý kiến: “Không có việc gì, các ngươi trở về đi, mới vừa hồi phục, sau khi căn cơ ổn định, chúng ta còn có chuyện khác phải làm!”
“À, đã biết!”
Ngơ ngác gật đầu, mọi người cũng không có ý định rời đi, mà từng đôi mắt lạ lẫm, dồn dập nhìn về phía Kiếm Đồng.
Hiểu rõ ý tứ của bọn họ, Trác Uyên khẽ cười một tiếng, giới thiệu nói: “Hộ vệ bên cạnh ta, Diệt Thế Kiếm Đồng!”
“Hộ vệ bên cạnh?”
Không nhịn được kinh ngạc, mọi người liếc nhìn lẫn nhau, đều không thể hiểu được: “Trác quản gia, lấy thực lực của ngài còn cần hộ vệ bên cạnh sao? Thực lực của hộ vệ này không có khả năng vượt qua ngài, nhưng ít nhất cũng không thể quá kém so với ngài, một đứa bé…”
“Đúng vậy, cha, ngài để cho nó làm còn không bằng để ta đảm đương cho!” Lúc này, vẻ mặt của Cổ Tam Thông cũng kỳ quái mà đi đến trước mặt Trác Uyên, khinh thường bĩu môi.
Bịch!
Thế nhưng hắn vừa dứt lời, Trác Uyên đã hung hăng gõ đầu hắn một cái, cười mắng nói: “Ngươi còn có tư cách nói người khác à? Trước kia lúc ngươi chỉ là một đứa bé sáu tuổi, không phải cũng xưng vương xưng bá cả vòm trời hay sao?”
“Ta có thể giống nhau sao? Ta chính là Kỳ Lân!” Cao ngạo ngẩng đầu, Cổ Tam Thông đầy mặt tự hào.
Đùng!
Nhưng mà đúng lúc này, một bàn tay đen gầy chợt vỗ lên vai hắn: “Thế này đi, Tam thiếu gia, chúng ta tỷ thí một phen, không phải rõ ràng sao? Ha ha ha…”
Trong lòng bất giác rùng mình, Cổ Tam Thông lập tức hoảng sợ
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất