Triệu Thành đã vội vã muốn luyện công, chọn mấy tay sai trên núi Thiên Ma, tiến vào mật thất với hắn ta, lại nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong nháy mắt đã không còn hơi thở truyền ra.  

             Trác Uyên đứng ở ngoài thấy vậy, lạnh lùng cười, xoay người rời đi. Đợi đến khi xuyên qua sân sau, đi ra phía sau của đại sảnh, một mảnh đông nghìn nghịt của toàn bộ núi Thiên Ma đã bất ngờ quỳ mọp xuống đất, còn kính cẩn hơn so với ngày thường rồi hô lên: “Tham kiến Trác quản gia, chúc Trác quản gia mãi hưởng tiên phúc, thọ cùng trời đất!”  

             Vừa rồi chỉ mới một khắc trôi qua, mọi người của núi Thiên Ma đều biết đến tin tức Trác Uyên thay quyền lực của Ma Hoàng, trong chốc lát, một tên đứng đầu thập nhị ma vệ của núi Thiên Ma lại biến thành thái tử gia thật sự của nơi này.  

             Hoàng đế không ở đây, thái tử nắm quyền.  

             Một đám người rất biết điều, tất cả cũng bắt đầu hùa theo.  

             Trác Uyên nhìn thấy tất cả bên dưới, không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý: “Từ khi ta có được tất cả đến mất đi tất cả, chỉ trong nháy mắt. Nhưng từ hai bàn tay trắng lại có được tất cả nơi này, lại mất hơn trăm năm, ha ha ha...”  

             Trác Uyên bật cười lắc đầu, bỗng dưng trong mắt chợt lóe tinh mang, hung hăng vung tay lên nói: “Truyền lệnh của ta, từ hôm nay trở đi, các thành trì thuộc cai quản của Ma Hoàng, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, ba tháng sau, khai chiến!”  

             “Vâng!”  

             Mọi người hét lớn một tiếng, cùng kêu lên rõ to.  

             Kết quả là, sau khi Trác Uyên tay nắm đại quyền, đều tiến hành chỉnh đốn và cải cách tất cả thành trì dưới tay Ma Hoàng, một đám cao tầng của Lạc gia được sắp xếp vào những người đứng đầu của các địa bàn. Bởi vì cao thủ và cường giả rất nhiều, trong lúc Triệu Thành hoàn toàn không biết rõ tình hình, Lạc gia khống chế mỗi một con rắn đầu đàn, cũng cực kỳ nhanh chóng.  

             Dù sao, thủ hạ bên trong phạm vi của Ma Hoàng, người cầm đầu cùng lắm chỉ là cao thủ Hoàng Giai sơ hậu kỳ, nhưng chỉ riêng cao thủ đỉnh phong của Lạc gia đã có một đống lớn, cấp biến thái cũng có mười mấy người.  

             Một đám ong ào ạt xông tới, lập tức chích cho bọn rắn độc tự cho là đúng này đến choáng váng, ngoan ngoãn giao ra đại quyền hành chính.  

             Cứ như vậy, thời gian ba tháng mau chóng qua đi, thực quyền phạm vi của Ma Hoàng đã hoàn toàn bị Trác Uyên nắm trong tay. Cho dù bây giờ Triệu Thành xuất quan, muốn lấy lại cũng không có khả năng.  

             Mục đích bí mật đoạt quyền từ trong tay Triệu Thành của Trác Uyên đã đạt được.  

             Giờ này khắc này, nếu như Triệu Thành biết hết toàn bộ, ước chừng cũng phải khóc đến chết. Sao hắn ta có thể ngờ được, Lạc gia lại che giấu thực lực lớn như vậy, dễ dàng có thể khiến hắn ta mất hết quyền lực chứ?  

             Nếu sớm biết như vậy, hắn ta bị đánh chết cũng sẽ không dễ dàng giao quyền lực vào tay Trác Uyên.  

             Có nói như thế nào, trong thế giới mà thực lực là tôn quý nhất, chỉ cần thực lực của Ma Hoàng như hắn ta còn tồn tại, bất kể khi nào cũng được nhiều người ủng hộ. Không có lời hiệu triệu của Ma Hoàng như hắn ta, Trác Uyên thay quyền Ma Hoàng này chỉ là cái rắm, cho nên sao hắn có thể dễ dàng thay thế địa vị của bản thân chứ?  

             Chỉ tiếc, trò hề thực lực này hoàn toàn là thứ mà đám người Trác Uyên không thiếu!  

             “Trác quản gia, hiện giờ chúng ta đã đoạt lấy tất cả thế lực dưới trướng Triệu Thành, có thể hoàn toàn đạp ngã hắn ta, người ở dưới tuyệt đối không dám gây sự!”  

             Trong một gian đại sảnh, Lệ Kinh Thiên khom lưng cúi đầu với Trác Uyên, bẩm báo chiến tích của ba tháng này. Trong mắt Trác Uyên lóe lên từng đạo tinh mang, cũng chậm rãi lắc đầu, cười nói: “Vẫn chưa vội, tiểu tử này có có chỗ dùng. Đúng rồi, tư liệu luyện công đưa qua cho hắn ta, đã đưa đến chưa?”  

             “Đưa rồi, có điều hắn ta còn chê không đủ, liên tục thúc giục ngài nữa!”  

             “Chỉ vì lợi trước mắt như vậy, hắn ta hấp thu không chết, hừ hừ!”  

             Trác Uyên lạnh lùng cường, nhìn về phía xa ngoài phòng, lẩm bẩm lên tiếng: “Thời gian cũng xấp xỉ rồi, dấy binh đi. Truyền lệnh của ta, hai người Quỷ Hoàng và Ưng Hoàng từng khinh thường lĩnh vực của Ma Hoàng ta không người, lần này chúng ta phát động khiêu chiến với hai Hoàng này, toàn quân lên đường, tiêu diệt bọn họ!”  

             Mọi người đồng loạt đứng dậy, khom lưng bái lạy nói: “Vâng!”  

             Mệnh lệnh khai chiến giống như một tiếng sấm sét nổ vang ở Thánh Vực. Dưới sự chỉ huy của Trác Uyên, thế trận của đại quân Ma Hoàng như bão táp, nhanh chóng tiến công nhanh đến hai người Ưng Hoàng và Quỷ Hoàng.  

             Bọn họ vẫn chưa có chuẩn bị gì, đã bị đánh đến không kịp trở tay, chỉ ba ngày ngắn ngủi, mười tòa thành trì đã bị hủy. Người trong thành đều bị sát hại, hàng loạt dân chúng trong thành gặp nạn tàn sát.  

             Đại quân Ma Hoàng không hổ là là một chữ ma, thủ đoạn cực kỳ độc ác, khiến người đời hoảng sợ.  

             “Triệu Thành chết tiệt!”  

             Rầm!  

             Một tiếng nổ vang lên, Ưng Hoàng hung hăng vỗ bàn, mắng: “Vừa mới yên tĩnh chưa đầy hai ngày, lại đến khai chiến. Quan trọng là lần trước, tiểu tử này không phải đùa bỡn, xúi giục chúng ta đánh nhau với Diễm Hoàng và Kiếm Hoàng đến hai bên đều cùng thua thiệt, bản thân lại thờ ơ đứng nhìn mà không giúp đỡ. Bây giờ, chúng ta vẫn chưa khôi phục nguyên khí, ngược lại hắn ta đã đánh tới, đúng là rất xảo trá mà!”  

             Quỷ Hoàng ở bên cạnh nghe xong, cũng nhíu mày thật sâu, không nhịn được gật đầu: “Sự xảo trá của hắn ta thì chúng ta còn có thể ứng phó, sợ là còn có người còn xảo quyệt hơn so với hắn ta, đây mới là điều phiền toái nhất!”  

             “Ai?”  

             Ưng Hoàng không khỏi sửng sốt, quay đầu nhìn hắn ta, nhưng lại lập tức bừng tỉnh hiểu ra mà gật đầu: “Ngươi là nói... trợ thủ đắc lực kia mới phong của hắn ta, Trác Uyên?”  

             Vẻ mặt nặng nề thở dài, Quỷ Hoàng buồn bã nói: “Ưng Hoàng, không biết ngươi có phát hiện hay không, trước kia mặc dù Triệu Thành gian xảo, nhưng lại là người cẩu thả, dễ giận dễ kích động. Nhưng từ lần trước đại chiến đến bây giờ hai bên lại khai chiến, tất cả kế hoạch đều thận trọng, tinh tế khiến người khác phẫn nộ. Dường như chúng ta giống như con rối bị giật dây, để người đó đùa bỡn bằng mọi cách!”  

             “Lời này nói như thế nào?”  

             “Ngươi ngẫm lại đi, lần này tại sao Ma Hoàng dám đồng thời khai chiến với chúng ta? Không phải bởi vì lần trước hắn ta giữ lại lực lượng sao? Nhưng sao lần trước hắn ta giữ lại lực lượng được? Không phải là xúi giục hai người Diễm Hoàng và Kiếm Hoàng liều mạng với chúng ta sao? Mà Bát Hoàng vẫn luôn tinh mẫn, không dễ dàng xen vào chuyện thị phi, nhưng tại sao lần đó bọn họ lại nhập cuộc chứ? Ai đã mời bọn họ xuất hiện đây?”  

             “Đại quản gia của Ma Hoàng, Trác Uyên?”  

             Ánh mắt Ưng Hoàng hơi nheo lại, hiểu rõ gật đầu: “Người này... lần trước tham kiến Thánh Giả đã từng gặp một lần, chẳng có gì ghê gớm, nhưng Triệu Thành vẫn dẫn theo hắn bên cạnh, chắc chắn không phải người bình thường!”  

             Quỷ Hoàng hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Đúng vậy, lần trước người này thay Ma Hoàng khuấy nước đục, khiến cho chúng ta đánh đến hai bên cùng thua thiệt, lần này lại nhân cơ hội xuất binh... Ta nghe nói, Ma Hoàng đã bế quan, tất cả đại quyền bây giờ đều nằm trong tay Trác Uyên, nói cách khác...”  

             “Mệnh lệnh khai chiến là Trác Uyên này đưa ra, hơn nữa hắn tự mình chủ đạo?”  

             Râu Ưng Hoàng không nhịn được run lên dữ dội, hung ác vỗ bàn, mắng to ra tiếng: “Mật chó thật lớn, Bát Hoàng chiến vậy mà cũng dám tùy tiện bắt đầu, hắn thật sự không sợ rước lấy phiền phức, hừ!”  

             Quỷ Hoàng bất đắc dĩ thở dài, buồn bã nói: “Đây mới là quyết đoán lớn thật sự, mặc dù Ma Hoàng không ở đây, cũng dám khai chiến, đây đã không phải là gan dạ sáng suốt của một tên trợ thủ nữa, giống như... hắn mới là Ma Hoàng thật sự vậy!”  

             Trong lòng Ưng Hoàng run rẩy, nhìn lão ta thật sâu, cũng khẽ gật đầu.  

             “Chính xác, tiểu tử này ngoại trừ thực lực ra, những phương diện khác đều đạt tới cấp độ kẻ bề trên. Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ, đi xử lý tiểu tử này sao?”  

             Quỷ Hoàng liếc xéo lão ta, khẽ gật đầu, lộ ra nụ cười quỷ quái.  

             Ở trong thế giới lấy thực lực là tôn quý, không có thực lực sẽ không trở thành kẻ bề trên, không vì cái gì khác, bởi vì rất dễ bị ám sát, cho dù những phương diện khác của ngươi rất ưu tú, ha ha ha...  

             Mặt khác, trước mật thất của núi Thiên Ma, Trác Uyên khom lưng chắp tay, cất cao giọng nói: “Ma Hoàng đại nhân, thứ ngài cần ta đã đưa đến rồi!”  

             Ầm ầm ầm!  

             Tiếng nổ nặng nề vang lên liên tục, cửa đá mở ra, Trác Uyên chậm rãi đi vào, sau đó cửa đá lại đóng chặt lại. Nhìn thấy nơi quen thuộc này, khóe miệng Trác Uyên lướt qua một chút ấm áp, nhưng cười nhạt càng nhiều hơn.  

             Trước mặt hắn, một nam tử ngồi ngay ngắn đang bị khí đen nồng đậm không tiêu tan bao vây, tóc tai bù xù, đôi mắt tối đen, ở chỗ sâu trong đáy mắt, tản ra vẻ điên cuồng, không còn nghi ngờ gì nữa, đúng là Triệu Thành.  

             Có điều, trải qua hơn ba tháng luyện công, lệ khí trên người hắn ta cũng càng ngày càng nặng, khiến cho toàn bộ trên người mình đều là cảm giác âm u dày đặc, giống như ác lang trong rừng rậm, giống như chuẩn bị săn mồi bất cứ lúc nào.  

             Luyện công đến địa giới như vậy, cách điên khùng cũng không xa nữa, hừ hừ!  

             Trác Uyên cười lạnh trong bụng, tiến lên cúi đầu: “Tham kiến Ma Hoàng đại nhân!”  

             “Bớt nói nhảm đi, tư liệu đâu... Tư liệu luyện công đâu?” Triệu Thành hung hăng vung cánh tay lên, hét lớn một tiếng, miệng mở to như chậu máu, lộ ra răng nanh hưng phấn giống như mãnh thú.  

             Trác Uyên nhẹ nhàng vẫy tay, chỉ thấy một đạo quang mang màu xanh hiện lên, trong nháy mắt, mấy trăm bóng dáng đã xuất hiện trước mặt hắn ta, hai mắt nhắm nghiền, bộ ngực phập phồng, chắc là đã ngất đi.  

             Mày nhướng lên, Triệu Thành ngạc nhiên nói: “Sao lại ít như vậy? Mới năm trăm ba mươi hai người, những người còn lại ngươi nuốt rồi sao?”  

             “Đại nhân nói đùa rồi, thực lực này của tại hạ, mỗi ngày một người cũng ngại nhiều rồi, sao có thể tiêu hóa được nhiều như vậy được?”  

             “Vậy làm sao có thể...”  

             “Đại nhân, dân cư mất tích quá nhiều, chắc chắn sẽ khiến người có tâm nghi ngờ, hơn nữa ngài muốn chất lượng cao hơn nữa, chúng ta vẫn nên cẩn thận mới tốt.” Trác Uyên mỉm cười, bình thản nói: “Vừa khéo, bây giờ chúng ta đang khai chiến với hai người Ưng Hoàng và Quỷ Hoàng, chiến tranh sẽ xóa sạch toàn bộ những sự mất tích vô lý. Chúng ta đi đến đâu, ta đều hạ lệnh tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành, thật ra những người đó đều đã đưa đến nơi này để đại nhân luyện công!”  

             Triệu Thành lơ đễnh gật đầu khen ngợi: “Làm tốt lắm, làm được... Ấy, chúng ta khai chiến rồi sao?”  

             “Đúng vậy, vì để đạt được nhiều tư liệu hơn, chỉ có một con đường là chiến tranh, mới có thể che mắt người khác, ngài sẽ không trách ta tự ý chủ trương chứ!” Khóe miệng Trác Uyên đảo ra chút quỷ quái, lặng lẽ nhìn hắn ta.  

             Đôi mắt Triệu Thành khẽ híp lại, trong lòng có chút hoảng hốt, nhưng vẫn gật đầu nói: “Không liên quan, chỉ cần có thể đưa những tư liệu luyện công này đến, ngươi làm cái gì cũng chẳng sao cả!”  

             Vừa dứt lời, Triệu Thành xoay người vận động công pháp, trong chớp mắt, khí đen khủng bố lao về phía mọi người trong ngủ say, vây quanh bọn họ, sau đó khí đen quay ngược lại, trở về trong cơ thể hắn ta, mà những người này đã hoàn toàn biến thành bột phấn, tiêu tán không còn dấu vết.  

             Trác Uyên nhìn thấy toàn bộ, lạnh nhạt mỉm cười, xoay người rời khỏi nơi này, nhưng trong mắt lại tràn ngập sảng khoái khôn cùng.  

             Kẻ ngốc à, không phải ngươi vẫn muốn đạt được Cửu U Bí Lục sao? Bây giờ thứ ngươi luyện đúng là tinh túy của Cửu U Bí Lục, Thiên Ma Đại Hóa Quyết. Nhưng mà đáng tiếc, ta đã xóa đi một câu trong đó.  

eyJpdiI6Ik9XdUlxbFdJQUdxZ05nSGdKV2EwcVE9PSIsInZhbHVlIjoiSENTZUdLZStDQ3dJZlp5d1YrbUd1alVUaGE5b21pdlU5K2hKcDZqdTc2REM1eDByM0RYU2xRdHM5d3llWEprSVQyZUtZTU1ZVnVVckRSb1wvWkc5ME5MdU1uWVVRdmsrVzVSbXJyV0t2bStBZklaaUVDMjZXMk9rM1pTdW5hZkl5VjVTcmMzRzU1XC9TdHN4VmRQZFljaGRrMkhPWWhHeWZQVTZYam8xV28xREVPWDJRMTlSUGZkemVlUlIzQVZPZW9UM2FlZUh0UEswQzZTMXk4RGFnM2xGaU5VbGV6THVUVU5wa2Z6dUtlQU13OXR2alJPSVVSZnhCK1dadW01aHJVXC9KZlZPRktNS0tuN1JENjh3YUZDYWc9PSIsIm1hYyI6ImE2ZGFmMjA3Y2QxZmUxYjI1MDNjZjA0MWM5MTVhODg3MTE0NTNmMWEzNTJhNDE0OWUzMTAxYmZlNjZkMWRiYTEifQ==
eyJpdiI6Ijg3Q2lJTldJSnlaODZ4MitVUVh2K0E9PSIsInZhbHVlIjoiQXcrUk4yUmJKMHZ0dWY0endmc3VGRHdBMHdNMVMzMm1DQjMxdE5XTVwvS08rOHdIaWNhUG5GSGdhRXpiQXFreTBMVm16Wmhqd090SVlCRFAwZVVzcXliTUdTaHcxOG1XV0lGRFVcL0I3NzQ2TmlcL25jcWJySDVJbGx3TDRjeU05VGtlZGFyN2ZzZzNkckpzekkrOEZcL2kybDVGOGRucVlUWHJtTXZ3VmxFd2dvSllBQ1J1K0R1cmhqMGhKR1VSQkppbHJRd080eElVWXFSTW9BbmNsRjNpQmc3UWFOc0NQVXFieWkrQnFWVGF0MTIwb0NZVjJYSW9ZeG96NVZ2WjdqNHdHWnZMdThWanlcL3p0WTcxdXBpcFBYVU53T1wvSnZOMU1nMjZlTXdPZlZRMVwvUlg4VmlEMDZcL0ZKV0NSNzl3cWoyNzdwejVmd0gzOUh3VkZJOU01YWM4MVVGZG1vY3VqS2p4VFpVamJNS1FKb0ZcL1pwQkc1bnlEWUtMMlY3OVB0SmVmK1l3UU9ZMDRZeWdwK3Y4RERaY1RHR0pOcGFGOUZkaVEzUWc3UzZkQytsYkUxajhOa0MxeTl0ZmJiYU9ZNUhVWTZiQ21UbGlwaldOOE9NXC8zNjBYUDJnTE9FNTNVc1JOMks4WThMM1wvQW50Z0R5NGhxQTVWejE2Z2JiY2lTNXNwVmwxeiszSktmS0RnZzJORmQrQWt0cGRoQnNXQzBkeXU2RFJNaEJzZk9IMDlGbU4zVUtUeGFqcWJRZWJOV1dSSnFiY0RCOU1GYlkwNXlxOXJPU0ZudWJVY0RZY1dOQ3c5VFZZRnA2VFBLQzVYSE5tUlBSRnJRdWl0OWlxTTFjaWdIZk1nZDBrU28xODQ3VHBLcFc5UXI2d0hGNkt6YnNzM0xJMFpnckZla3pSc2Ywc2RJMG4xNEdcL3FcL0Y5YWp0S3dYZ3poc0ZOdHF6TGxmY29YMzQ2Z0dnZDM0XC9KMzRHMVZScjI5NUN1ZzFSXC9rPSIsIm1hYyI6ImNkZmUwOGI3NzRlNDg2NWNmNzYxNTQ0ODkwYmU2NThjMDAxYTJjZjlmYjVjZGNkZThkODBjNGFkYjA1YTIzZmYifQ==

             Ngươi ấy, sớm hay muộn cũng sẽ bị tham lam của bản thân cắn nuốt thôi. Đây cũng là nguyên nhân năm đó vi sư không chịu truyền Bí Lục cho ngươi, nhưng bây giờ... ha ha, như ngươi mong muốn đi...

Ads
';
Advertisement
x