Ầm ầm ầm!  

             Một tiếng nổ liên tục vang lên, chim ưng hót chói tai, bóng ma gào thét. Dưới sự liên thủ phản kích của hai người Ưng Hoàng và Quỷ Hoàng, trong nháy mắt hai bên lãnh thổ ban đầu bị đội quân của Ma Hoàng từng bước xâm chiếm bị đẩy trở về trong cuộc hợp sức phản công của liên quân này. Hơn nữa, còn bị người ta lấy ngược lại năm tòa thành trì.  

             Tất cả mọi thứ này đều bởi vì Quỷ Hoàng hoàn toàn bỏ lãnh thổ của bản thân mình, dẫn theo đội quân còn sót lại chính thức hợp nhất với Ưng Hoàng. Mặc dù trải qua lần đại chiến trước, hai người bọn họ đều thuộc tàn binh bại tướng, nhưng liên thủ lại, sức mạnh không thể xem thường như trước. Huống chi đây là từ hai vị Bát Hoàng chỉ huy phản công chứ?  

             Lỗ tai nghe thấy tiếng kêu cha gọi mẹ thảm thiết, chân Ưng Hoàng đạp lên thần ưng, xung trận ngựa lên trước, hướng về phía Quỷ Hoàng khom lưng ôm quyền, cười nói: "Quỷ huynh, hiếm khi lần này ngươi có thể bất chấp bỏ địa bàn của mình, đến đây giúp ta, cực kỳ cảm kích!"  

             "Ưng huynh khách khí, nếu như một người chúng ta không thể đối phó, cũng chỉ có thể bện thành một sợi dây thừng, ứng phó hết sức. Đợi chiếm đóng tất cả khu vực Ma Hoàng, chúng ta lại phân miệng ăn, chẳng phải rất tốt? Tổn thất ngắn hạn, không có gì đáng kể!"  

             Một tầng mây xám bao phủ bên cạnh, Quỷ Hoàng không khỏi cười lớn một tiếng, không hề để bụng, Ưng Hoàng nghe thấy cũng gật đầu đồng ý: "Ánh mắt Quỷ Diện huynh độc đáo, tại hạ bội phục. Nhị hoàng chúng ta hợp sức, cho dù Ma Hoàng hắn ta tới cũng không làm gì được chúng ta. Hơn nữa, lần này ta đã chào hỏi giao thiệp với các hoàng khác, sẽ không còn giống lần trước nữa, bị bọn họ tìm được viện quân !"  

             "Đúng, lần trước chính là do Trác Uyên kia gây khó dễ. Lần này sau khi chúng ta phân chia địa bàn của Ma Hoàng, chắc chắn phải nghĩ cách giết chết quân sư quạt mo là hắn, nếu không nói không chừng còn có điều gì đó xảy ra sau này!" Trong mắt hiện lên một tia sát ý trắng trợn, giọng nói của Quỷ Hoàng âm u.  

             Ưng Hoàng cũng gật đầu không ngừng, khóe miệng xẹt qua một nụ cười kỳ lạ. Tiểu tử kia đúng là gian xảo, để cho hắn ở lại bên cạnh Ma Hoàng đợi thời trở lại, quả thật là lo lắng!  

             Bộp!  

             Nghĩ như thế, hai người Ưng Hoàng đạp lên thi thể khắp nơi trên mặt đất, dẫn theo đội quân đi tới trước một cổng thành cao ngất, hai người đồng thời vung tay lên, trận địa lớn trước mặt và cả cổng thành lại mở ra trong một tiếng nổ tung đinh tai nhức óc.  

             Hai người liếc nhau, đều lộ ra nụ cười đắc ý.  

             Cứ như vậy, đoạt được thành trì thứ sáu của Ma Hoàng, thời gian còn chưa đến một ngày, rất nhanh, ha ha ha. . .  

             Vù!  

             Nhưng mà đúng lúc này, tiếng xé gió vang lên, một uy áp dũng mãnh kèm theo hơi thở cực kỳ tà ác, quay người đến gần phía mọi người. Những liên quân đó vừa đi về phía trong thành thì hơi thở chợt không thông, hai chân cũng mềm nhũn, có loại cảm giác khiếp sợ khó hiểu, không dám tiến lên tiếp.  

             Mày không khỏi run lên, Quỷ Hoàng quay đầu liếc mắt nhìn Ưng Hoàng một cái, trong mắt toàn là vẻ kỳ lạ khó có thể tin: "Đây. . . Đây là hơi thở của Ma Hoàng ?"  

             "Không thể nào, mới bao lâu không gặp, làm sao khí thế của hắn ta trở nên âm u dũng mãnh như thế?" Mí mắt chớp liên tục, vẻ mặt Ưng Hoàng cũng nghi ngờ nói.  

             Nhưng mà còn không đợi bọn họ tiếp tục phân biệt kỹ càng, uy áp khủng bố kia đã càng ngày càng đến gần, lực áp bách mạnh mẽ cũng khiến cho trong lòng hai người bọn họ chấn động không ngừng. Đồng thời, giọng nói ồn ào vừa xa lạ vừa quen thuộc đột nhiên vang vọng bên tai của mọi người: "Ha ha ha. . . Ưng Hoàng, Quỷ Hoàng, hai lão quỷ các ngươi, thật đúng là dám ngăn cản việc hệ trọng của ta, toàn bộ đến đây nạp mạng đi!"  

             "Thật sự là Ma Hoàng?"  

             Nhịn không được kêu to ra tiếng, hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía trước, lại thấy một bóng người tóc tai bù xù, cả người tỏa ra khí đen quỷ dị dày đặc, tình trạng như điên, đột nhiên xông về phía hai người bọn họ, lập tức dọa bọn họ hoảng sợ: "Làm sao hắn ta lại biến thành dáng vẻ như vậy?"  

             Có điều giờ phút này, bọn họ cũng không thể ngạc nhiên, bởi vì một chưởng của Triệu Thành đã đánh về phía bọn họ không chút do dự: "Thiên Ma Chưởng!"  

             Ầm ầm ầm . . .  

             Vừa dứt lời, trước mặt mọi người xuất hiện bóng dáng bàn tay đen kịt bay tán loạn khắp bầu trời, khoảng hơn một ngàn giống như thiên thạch trên chín tầng mây nện xuống, đập ầm ầm xuống mặt đất.  

             Nhưng mà trong thời gian nháy mắt, những liên quân này còn chưa kịp phản ứng lại có chuyện gì xảy ra thì đã bị chia năm xẻ bảy, chết không toàn thây trong tiếng kêu thảm thiết.  

             Phi Ưng Lược Không!  

             Quỷ Ảnh Già Thiên!  

             Hai người Ưng Hoàng thấy vậy cũng tuyệt đối không dám chậm trễ, trong lòng hét lớn một tiếng, đồng thời ra chiêu. Lại chỉ thấy một con Phi Ưng gào thét, bao phủ bầu trời, quỷ ảnh tung bay, thần hồn nát thần tính. Đưa mắt nhìn lại thì thấy cũng có hàng trăm người nhanh chóng đánh lên những bàn tay to màu đen đó.  

             Nhưng mà, trong từng tiếng nổ vang lên, chiêu của bọn họ đều bị bàn tay to kia đánh tan. Cơ thể của hai người cũng đột nhiên run lên, bị chấn động bởi lực phản chấn kia trực tiếp bay ngược ra phía sau, đợi đến lúc cơ thể dừng lại thì cổ họng đã hơi ngọt, phụt một tiếng, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi màu đỏ sẫm. Ánh mắt nhìn Triệu Thành phía trước giống như kẻ điên kia, cũng đầy vẻ hoảng sợ.  

             "Đây. . . Làm sao có thể?"  

             Liếc nhau, miệng hai người mở lớn có thể nhét mười quả trứng vào: "Lấy hai chọi một, hắn ta lại dễ dàng áp chế chúng ta như vậy? Điều này cuối cùng sao lại thế này? Công lực của hắn ta không nên mạnh như vậy"  

             Khí đen cả người càng mãnh liệt hơn, Triệu Thành thấy bản thân chỉ vừa ra tay một chút đã đánh Nhị Hoàng ban đầu còn kiêng kị ba phần kia đến mức không hề có khả năng chống đỡ, lại khó có thể kìm chế vẻ hưng phấn trong mắt, nhịn không được cười to ra tiếng: "Ha ha ha . . . Hai lão già kia, bây giờ các ngươi biết sự lợi hại của Ma Hoàng Triệu Thành ta rồi chứ, ngày này năm sau, chính là ngày giỗ của các ngươi, chịu chết đi!"  

             Bịch!  

             Gào thét một tiếng, Triệu Thành lao về phía hai người.  

             "Ma Hoàng, ngươi đừng có làm bừa, đều là Bát Hoàng, với năng lực của một mình ngươi mà muốn bắt hai người chúng ta? Hừ hừ, ngươi còn chưa có tư cách đó. Ngươi tưởng ngươi là sư phụ Trác Liệt Uyên của ngươi, đứng đầu Bát Hoàng lúc trước sao?"  

             Cười nhạo một tiếng, mặc dù hai người Ưng Hoàng cảm thấy hoảng sợ nhưng còn chưa tới mức thừa nhận sợ hãi, bấm ấn quyết trong tay, bây giờ chỉ thấy hai tia sáng màu vàng bay ra từ trên người bọn họ, một con trăm con kim ưng và hơn một một chục Quỷ Diện màu vàng lại đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người, hai người lại lấy ra Hoàng Cực Thiên Ấn của bản thân mình, chuẩn bị hết sức ứng phó!  

             Khóe miệng quỷ quái càng ngày càng lớn, Triệu Thành không khỏi cười lớn một tiếng, lộ vẻ ngông cuồng: "Trước kia sư phụ ta đứng đầu Bát Hoàng, bây giờ Triệu Thành ta cũng có thể làm được, hơn nữa ta sẽ làm tốt hơn, vượt qua địa vị của hắn. Từ nay về sau, mọi người nhắc tới Ma Hoàng mạnh nhất, không phải là Trác Liệt Uyên kia mà là Ma Hoàng Triệu Thành ta, ha ha ha. . ."  

             Vù!  

             Huýt một tiếng sáo dài, cơ thể Triệu Thành đột nhiên run lên, trong nháy mắt một con hắc long phát ra một chút ánh sáng vàng bay thẳng lên chín tầng mây. Hơn nữa hắc long đó cũng khác trước kia, ngoại trừ ánh sáng vàng trên người, càng kỳ lạ hơn là màu đen càng ngày càng nhiều, khiến cho người ta vừa nhìn thấy trong lòng run rẩy không ngừng.  

             "Sao lại thế này, Hoàng Cực Thiên Ấn của hắn ta hình như hơi khác trước kia, hơn nữa khí đen kia khiến cho trong lòng người ta bất an!" Mày run lên, Ưng Hoàng quay đầu nhìn Quỷ Hoàng với vẻ mặt lo lắng.  

             Nghiến răng, Quỷ Hoàng hung tợn nói: "Bây giờ không chú ý được nhiều như vậy, mặc cuối cùng kệ Hoàng Cực Thiên Ấn của hắn ta biến đổi thành cái gì, chúng ta đều phải phá hủy nó, hừ!"  

             Nói xong, Quỷ Hoàng kết ấn quyết, Quỷ Diện kia liền gào thét một tiếng, lao về phía hắc long. Ưng Hoàng thấy vậy cũng cắn răng một cái, chỉ huy Phi Ưng đi theo sít sao, nhưng mà khoảnh khắc công phu Hoàng Cực Thiên Ấn của ba cao thủ Bát Hoàng va chạm mạnh mẽ với nhau.  

             Đùng!  

             Giữa điện quang hỏa thạch phát ra một tiếng nổ mạnh, trời đất khiếp sợ. Hai người Ưng Hoàng đột nhiên cảm thấy một luồng lực lượng lớn chạy thẳng lên não, phụt phụt hai tiếng, trong nháy mắt phun ra hai ngụm máu tươi, lui về phía sau bảy bước, mới đặt mông ngã ngồi xuống dưới, sắc mặt trắng như giấy Tuyên Thành.  

             Làm sao có thể?  

             Con ngươi co rút dữ dội, lúc này hai người mới thật sự sợ hãi.  

             Làm sao mà ngay cả Hoàng Cực Thiên Ấn của hắn ta cũng mạnh như vậy? Hai tia Hoàng Cực Thiên Ấn của bọn họ đụng phải? Cũng không đâm qua? Còn làm bản thân bị thương nặng. . .  

             Nâng mắt nhìn lên, quả nhiên Phi Ưng và Quỷ Diện của hai người bọn họ cũng quay người ngã nhào và bay về phía sau. Trong lòng hai người đã không ngừng trầm xuống.  

             Lần này Triệu Thành lại ra mặt, quả thật khiến cho bọn họ quá sợ hãi. Mặc dù đều là Bát Hoàng, nhưng sự chênh lệch thực lực này, quả thực không thể tính theo lẽ thường.  

             Chẳng lẽ. . . Hắn ta đã thật sự đạt tới trình độ trước kia của sư phụ hắn ta là Trác Liệt Uyên?  

             Đùng!  

             Nhưng mà còn không đợi bọn họ xác định nghi ngờ trong lòng, một tiếng nổ phát ra, cơ thể của hai người bọn họ cũng đồng thời run lên, trái tim giống như bị nắm lấy, đột nhiên căng thẳng giống như bị người ta nắm được mệnh môn.  

             Mí mắt nhảy không ngừng, hai người lại ngẩng đầu mới bất ngờ phát hiện, không biết từ khi nào, Hoàng Ấn của bọn họ vẫn bay ngược về phía sau đã bị một cái đuôi đen nhánh mạnh mẽ quấn lại với nhau, rốt cuộc không thể động đậy.  

             Mà chủ nhân của cái đuôi đó chính là hắc long kia, chắc chắn là Hoàng Ấn mà Triệu Thành ngưng tụ!  

             "Ma Hoàng, ngươi muốn làm gì?"  

             Trong lòng chấn động, Ưng Hoàng hoảng hốt vội vàng kêu to. Hoàng Ấn chính là thần hồn của mình biến thành, mặc dù mạnh mẽ nhưng tuyệt đối không thể có chút sơ xuất. Lúc này Hoàng Ấn của mình bị đối phương nắm lấy, cũng lập tức khiến hai người bất an.  

             Có điều mặc kệ hai người kết ấn quyết như thế nào, Phi Ưng và Quỷ Diện kia cũng liên tục giãy dụa ra sao, vẫn khó có thể thoát khỏi đuôi của con rồng đó.  

             Trong chốc lát, trên trán của hai người Ưng Hoàng đều chảy mồ hôi lạnh, trái tim cũng đập dữ dội, run rẩy không ngừng.  

             Gào!  

             Rồng ngâm một tiếng, hắc long kia lại xoay vài vòng càng cuốn chặt Phi Ưng và Quỷ Diện, đôi con ngươi kỳ lạ nhìn về phía hai tia Hoàng Ấn cũng đầy dục vọng trắng trợn, giống với chủ nhân của hắn ta.  

             Chẳng qua dục vọng trong ánh mắt của Triệu Thành lại càng điên cuồng hơn.  

             "Muốn làm gì? Hì hì hì. . ."  

             Nhìn hai người một cách kỳ lạ, Triệu Thành không nhịn được lau nước miếng ở khóe miệng, si mê cười nói: "Hai lão già kia, dám ngăn cản ta thu thập tư liệu luyện công. Nếu một khi đã như vậy, coi các ngươi như tư liệu luyện công của ta cũng được. Bát Hoàng à, công lực của các ngươi chắc chắn là rất bổ cho ta, ha ha ha. . ."  

eyJpdiI6Ik93em4wamVsVTU0ZG1cL3hRTVNNUHR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Im5FMnRqaU9vQ2tlRCtDTHRBY05Nd1hVaFl4YTBjRzFpWE1mVFRvdFFIeDFHS2YxSHZoejljaFVzMkJ6YXpGTmRyTXNFRGVKYzdVMHlOYkJ6d2tYeHRCcXhWN0Y5bHY3aXdvazk2NVlNZGhmNytnUTRReWJBbG9OdXJpMWhuaFMwZ1dBOG8xeUtKc3A0eXpGalFnMG8yVWZvblpCYjVZM1YxSzZGMnl6eEdKMGJ6QTlwZnVKOUk2bXEySzQzNndNNEZaSkNnYkhrYkxtaTJERngzam5LYmoyQkFDSUZ4MjdFek5tbjhGSUQ4d3NsdUZWTkhBRjNUKzloOEI2WDRZcFpkQnpxSkJzQ1V3bTZ3MllGOTB6eEhKUjk1SnJuazFGMVVxb2RPOHp6TW9UZVFoRGxKV2RlUmRGRmhuc01MazF6TE5LcUwyaFJlc2VBd2J3ZU9Ib1BUWFVpbFwvT1JtOThLVlBDbkJNMXJhZlVjbnFSVmlJYk1qS1VmZjlWMW9FaEliNkZPcFlzNlAzUGh4VERNV2orNnBvT21xR2w1ZVRqVlVOSCtRaVlTY3NhUWE1TDNGb1dEMFJwa1RoZVlcL0NnVWdIRG9rZ0Qwd21KV3dxZ0VaazFWV2dsZzhsQ1lwRkdIWnFNVEN4VnNySVY5OUl5XC9wdmJzQTk2OVh1ZU5adU5TUUpjTGp2S2d4bDdTVDJ2cTUrbVoyZ3ZYaEhzNmZsVEZQeUdlaXhRNjRvaE1CVUZDQXVqVE1KNlNKM0N6YjNzamg0XC9GS2JOV3l1RFdyTWZCY0RXaDg3RUhmRFliRGlNanFLVnZLREpYVHpSRmkyY0xZQTRXSmZHVkNXWkFxUzlGU2xrN2k1SmFHc0FGdGxUdjNNQjI3R2M5NHRBa2tRb0FPd0hFVm5Uek1yQ213QTFvNDMwc01GNmErRnlaMjNXK2dJbHRxS29qXC9CaEdTTW9PK2p1YitjM2YxaUFuWEtDS3A4Z2xhZkN3U0Zsc1hDUkI1bjhBVnc4RTlmQXBJUHF2Z3d4dVBtc2c5czJCVFh4bEI3RFF1TUVuWXZyV1hrbUFcL0dtTVV1Q0FjdWtJYkdXdWhIYmpLMVlKU3phd0hZRHBQSndzK0k4cjJoWHpUeEQwOUcwdjBHK2Q3eVZWQ3VacVMzWmt1MUMzdjJqN0tcL1wvY3A3bHI5dnN1S3RDZW41V1pLQWFMbGUwV2hGcUI1Q2xQNlJUd2crZ1BKajVZQ1k1SWlRRFwvU2xLQTZlUUVsa21Dd1NnYXpWd0xjdE9EaGVxeTNMcEN1MUdJWXFWTlJHeUd4cFU3b3VDSVwvTmRxSEV5WnRIeUFuQlJmSVBUQjZaKzJRdFlvKzdFVFwvTmJqd1hsMHlsT0t4OENJSm5zcjBqYVwvdzZWdnVhckJJUmYwb2piR0dLNGhwcDROTTdxNmRiekZQOE81S1REdXVXMCtOZGwxUXZVaGNnZUdOd2Q1ck8za1pqbktYbnNmMTM4SUlBWWcyUmxjbzdwNXlUSzlZXC9NRHloS2ZNdVQzWTZUYnl1NjJqTzRnZlwvSDQrbytnWFpoUkppN0tpelRTNCtNSXBqc2N3VVp0TU8wUFBNNUVacDJuY2sxQlZaZWRQb3Vhbk5aenhJWmptU3Franp6V0dPSFVOdWxRMVZWV1p0MkhGUW9lR3YrcmhaOVQ1WkNkMXkwMGJWWk9XOFVzb2xuWmNhTDZOUVlyNUJmTm5ob25ZbXcwMTN2clVGV2liRUNUOG9EN1BGbFIyZzNwSEIwZFJ4UFJpYlwvK2hHVFlEZXdHd2tldTRQb1hVd2YyQ1ZhTHoxUldIb1hKZVdCM1Z3bG9FSGpMMHl3T3ZobE14dzMyaU1GYTNwZlUyU3pMTGhjXC9sTUJxUDdCejJpdVU0cVwvSVJQVkJJQWQxcmU1OWtXT0tXWXk4VGxob3J0OFRoaHFxTFI2cFlGRmZINFB6dytYYXVoK3UiLCJtYWMiOiI5Yzc0MDlhYjlhNTM4MWVmOWJhNWJhYTkyNzM0ODNmZDVmYmRhOTQ3ZTY3YjQ0ZTQzZWQ0ZDU5MGFlMDZkNzU4In0=
eyJpdiI6IjhaVnNTbVpHK3ZmeWZZYXZSOE50Mnc9PSIsInZhbHVlIjoibzVYWU9FNTVWYUFWa1Fwd2owYTF2RnA3NytLRXZHQmFLNjROV3VCOExLc3VCUThkZTZvSWFWWVlYaTcxbHk0Q0lJbWxZVnhLd1ZJVFFMVEFlOFRzWnc3OUlyYlIzMVdVOWljVVVrTms2ZE9PXC9pOFZHRnh0ZmVzelZIRmhVMkVnWmxHK2VrRFBhcFdHTmVsS1wvaWxZdHE5WTZmOHFaZ2c1d0p5cDNSODYrb0xoSFdZWEtNdFBLVGFzaytxVjEwS2kiLCJtYWMiOiIxNzA2N2E3NzI4NGYxYTczN2IzMDg0OTQxNTIyNjM5MzFmNGVlNWI2ZjRlZmE3ZGFhMzA5MDkzN2FjYjhlY2Y3In0=

             Nhướng mày, Triệu Thành đột nhiên cười ha hả: "Thánh Sơn thì tính thứ gì? Đợi ta thần công đại thành, ta sẽ để bọn họ vào mắt? Muốn cho người thay thế ta? Hừ hừ, ta sẽ nhanh chóng khiến cho đám lão già cao cao tại thượng này, tất cả đều cút xuống dưới cho ta. Bọn họ ở trong mắt ta, đến cái rắm cũng không phải, ha ha ha. . ."

Ads
';
Advertisement
x