Vèo!  

             Một lão giả lắc mình xuất hiện từ trong hư không, mặt hồng, râu quai nón, cả người hơi ánh lên màu đỏ. Ánh mắt lão ta sắc bén giống như một thanh gươm đã ra khỏi vỏ, chỉ mới nhìn về phía trước mà ngay cả Long Đế cũng có cảm giác vạn kiếm xuyên tim.  

             Mi mắt lão ta khẽ run lên, đây là lần đầu tiên từ trước đến nay, Long Đế trở nên nghiêm trọng khác thường.  

             Người này, không dễ chọc, giống như cường giả đến từ thời thượng cổ...  

             Ầm ầm ầm!  

             Cùng lúc đó, giữa một loạt tiếng nổ lớn, những ngóc ngách còn lại cũng nổi lên cát bụi, khí thế mạnh mẽ giống như lốc xoáy, quét ngang bầu trời.  

             Trác Uyên dẫn đầu tu giả thừa thắng xông lên đuổi theo cũng bị khí thế hùng mạnh bất ngờ này đè ép không thở nổi, hắn ngay lập tức dừng lại, nơi sâu trong mắt bất giác lóe lên một tia ngạc nhiên.  

             Đợi sau khi bụi trần lắng xuống, mọi thứ trở nên rõ ràng trở lại,  đập vào mắt mọi người là bảy cường giả có trẻ có già khí thế mạnh mẽ, mỗi người đều lộ rõ tài năng nhưng cũng toát lên hơi thở vô cùng nguy hiểm.  

             Giống như một thanh kiếm nằm trong vỏ kiếm phong cách cổ xưa, nhìn qua không có gì nhưng ánh kiếm vừa lộ, nhất định sẽ núi lở, máu tươi bắn cao sáu thước, giết người vô hình vô ảnh!  

             Chuẩn Đế Cảnh!  

             Trác Uyên rùng mình, sắc mặt không khỏi trở nên nặng nề, hắn nâng mắt liếc bảy người kia, tay chân hơi lạnh lẽo. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới thế mà Thánh Sơn còn cất giấu bảy cao thủ Chuẩn Đế.  

             Phải biết rằng đây chính là tồn tại ngang hàng với Long Đế, tuy rằng tu vi cùng là Thánh Giả đỉnh phong nhưng lại là hai chuyện khác nhau hoàn toàn. Bởi vì những người này là những tồn tại tự lĩnh ngộ đỉnh cao Đại Đạo, vận dụng lực lượng, tất nhiên Thánh Giả đỉnh phong bình thường không thể sánh nổi.  

             Chẳng qua dựa theo những gì Long Đế nói trước đây, hẳn Thánh Sơn không nên có tồn tại như vậy chứ nhỉ? Hắn cũng đã từng tới Đệ Lục Thánh sơn, chưa từng gặp qua cao thủ như vậy, nếu không hắn đã không ném Long Tức Đan ra một cách dễ dàng như vậy rồi.  

             Nhưng tại sao vào thời khắc mấu chốt này, Thánh Sơn lại xuất hiện bảy Chuẩn Đế chứ?  

             Trác Uyên không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại, trong lòng lập tức do dự, đám người còn lại nhìn thấy chuyện này cũng đứng nguyên tại chỗ, không dám tiến lên một bước.  

             Dường như bảy người trước mặt rất cường đại, không dễ trêu chọc. Về phần Long tộc và Linh thú, bọn họ có nhận thức trời sinh, đoán được bảy người kia khác thường cũng dừng lại, không muốn tiến lên.  

             Trong phút chốc, đại quân liên hợp đang truy đuổi các đệ tử Thánh Sơn bại trận tan tác bất ngờ bị bảy cao thủ thần bí khó lường ngăn cản đường đi, sợ tới mức không dám nhúc nhích, đứng nguyên tại chỗ.  

             Đám đệ tử bại trận nghe thấy phía sau không có động tĩnh gì quay đầu nhìn lại, hơi sững sờ, không biết tại sao.  

             Ồ, Thánh Sơn còn cất giấu cao thủ như vậy à, sao chúng ta lại không biết?  

             Đột nhiên, những người đó không bỏ chạy, bọn họ ngơ ngác nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mặt, chờ đợi diễn biến tiếp theo.  

             “Cha, hơi thở của những người này khá quen thuộc!” Lúc này Kiếm Đồng lặng lẽ tiến lại gần Trác Uyên, khẽ lẩm bẩm.  

             Trác Uyên nheo mắt, nhìn kỹ, gật đầu: "Đúng vậy, thật sự rất quen, hình như..."  

             "Đó là khí tức của năm vị Kiếm Thần!"  

             Đột nhiên mấy người Đan Thanh Sinh, Mộ Dung Liệt đi tới, nhìn đối phương bằng vẻ mặt nghiêm túc, thản nhiên nói: "Chúng ta đều lĩnh ngộ, tu luyện Thần KIếm, quen thuộc với loại hơi thở này nhất. Hình như Kình Thiên, Trùng Thiên, Phong Thiên, Phách Thiên, Phần Thiên trong bảy người đều đến đây. Chẳng qua so với chúng ta, bọn họ ở một tầng cao hơn. Không phải tu vi mà là sự lĩnh ngộ đối với Kiếm Đạo của mình!”  

             Kiếm Đồng bình tĩnh gật đầu, lập tức tiếp lời: "Đúng vậy, dựa theo cảm giác Ngũ Kiếm Hợp Nhất của ta, lực khống chế Kiếm Đạo của bọn họ đã tiến vào cảnh giới nhập hóa, chẳng trách lại đạt tới thực lực Chuẩn Đế. Tuy rằng Diệt Thế Kiếm Đạo của ta đạt tới tu vi Chuẩn Đế cũng có thể chiến một trận, đáng tiếc bây giờ còn chưa đến lúc. Cha, chúng ta có nên rút lui trước không?”  

             “Mấu chốt không phải bây giờ chúng ta quyết định có nên rút lui hay không!”  

             Ánh mắt Trác Uyên khẽ nhíu lại, nhìn chằm chằm bảy người đối diện không rời, mấy người Kiếm Đồng nghe vậy hơi suy nghĩ, gật đầu hiểu rõ, bất giác than thở một tiếng.  

             Đúng vậy, có nên ngừng chiến hay không đều tùy thuộc vào cường giả. Nếu như lúc trước liên quân của bọn họ vẫn có thể kiểm soát diễn biến của trận chiến, thì bây giờ sau khi bảy tên Chuẩn Đế này xuất hiện, bọn họ đã không thể khống chế được nữa.  

             Chỉ không biết bảy tên Chuẩn Đế này có phải là người Thánh Sơn không, ngăn cản trước mặt bọn họ có ý gì? Giúp đỡ Thánh Sơn, hay là... Bên thứ ba?  

             Trong một lúc, tất cả mọi người có mặt đều hơi lo lắng...  

             Ầm!  

             Đột nhiên, đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, một bóng người to lớn bay ngược từ trên trời xuống, lập tức đập vào đỉnh núi khiến cả ngọn núi rung chuyển.  

             Đợi đến khi nhìn kỹ, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, người này không ai khác chính là cao thủ mạnh nhất ở đây, Long Đế.  

             Thế nhưng ngay giờ khắc này, Long Đế lại khá nhếch nhác, lắc đầu rồng to lớn đứng lên, trên thân bị thương nhiều chỗ. Trác Uyên và những người quen thuộc với Kiếm Đạo nhìn thấy thì ngay lập tức nhận ra vết thương trên người không phải do vật lộn mà là vết kiếm sắc bén.  

             Vù...ù...ù!  

             Một tiếng xé gió lại vang lên, một lão giả tóc đỏ có bộ râu quai nón rơi xuống trước mặt mọi người ở đây. Thấy vậy, trong lòng đám người Trác Uyên bất giác trở nên nặng nề.  

             Đáng chết, lại là một tên Chuẩn Đế!  

             Cùng lúc đó, sáu vị sơn chủ vừa nãy còn đang chạy trốn trối chết cũng vội vàng quay lại, nụ cười trên mặt sắp biến thành hoa cúc.  

             Bây giờ bọn họ đã nhìn ra, mấy cao thủ Chuẩn Đế này đến giúp đỡ bọn họ đấy. Chả biết bình thường bọn họ đã làm chuyện tốt gì, đốt hương thơm như thế nào mà đứng trước nguy nan lại có cao thủ tuyệt thế giáng xuống từ trên trời ra tay cứu trợ, đúng là tích phúc tám đời, ha ha ha!  

             Gào!  

             Long Hoàng tức giận gầm lên, hung ác nhìn chằm chằm lão giả tóc đỏ quát lớn: "Ngươi là kẻ nào, tại sao lại giúp đỡ sáu lão gia hỏa này?"  

             Lão giả tóc đỏ không để ý tới lão ta, nâng mắt, từ chối cho ý kiến, đứng cùng với bảy cao thủ kia giống như người gỗ xếp thành một hàng, chặn trước đám người, không nói lời nào.  

             Xem thường, xem thường ngay mặt!  

             Nhìn tất cả những thứ này, trong lòng Trác Uyên đầy nghi ngờ, con mắt đảo quanh, suy nghĩ biện pháp.  

             Rõ ràng dựa trên dáng vẻ hiện tại của tám người này thì bọn họ cũng không muốn gây thù, chẳng qua không muốn hắn đuổi giết người Thánh Sơn nữa mà thôi. Như thế, cơ hội để tất cả bọn họ đều rút lui rất lớn.  

             Dù sao cũng chẳng có ai muốn đọ sức với tám Chuẩn Đế!  

             "Ặc, Long Đế đại nhân, ta cảm thấy chúng ta có nên...”  

             “Mặc kệ các ngươi là ai, ân oán giữa Long tộc và Thánh sơn phải giải quyết trong hôm nay, sáu lão đầu kia phải chết!” Tuy nhiên, Trác Uyên còn chưa kịp thuyết phục thì Long Đế đã tức giận gầm lên, phi thân lao về phía tám người kia: "Đệ tử Long tộc nghe lệnh ta, xé nát bọn họ, ai cản ta đều phải chết!”  

             “Long Đế, không được!”  

             Trác Uyên gào lên, tuy nhiên vẫn không thể ngăn cản lão ta.  

             Lão già tóc đỏ giương mắt, nhìn qua bóng dáng to lớn lao về phía bọn họ, lại liếc sang bảy người còn lại, bọn họ vẫn lạnh lùng như cũ, không hề có một tia biểu cảm muốn nói nào.  

             Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tất cả cùng ra tay.  

             Chỉ thấy từng đạo Thánh Thân cực lớn cùng bùng nổ, mỗi bóng dáng khổng lồ đều đang cầm một thanh trường kiếm kỳ lạ trong tay, hoặc là ngọn lửa thiêu đốt, hoặc là lạnh lẽo thấy xương. Trong tay lão giả tóc đỏ kia là một luồng sáng đỏ rực chói mắt, mũi kiếm kêu vang rung chuyển cả bầu trời.  

             Sau đó, trong ánh mắt khó mà tin nổi của Long Đế, tám bóng dáng khổng lồ đồng thời lao tới, vây quanh lão ta, kiếm quang sắc bén lóe lên như tia chớp.  

             Phốc phốc phốc...  

             Vuốt rồng cực lớn khẽ run rẩy, con ngươi khổng lồ của Long Đế run lên dữ dội, chỉ trong chớp mắt, lão ta còn chưa kịp nhúc nhích, chỉ nghe thấy từng tiếng vang khó chịu cất lên, từ trên xuống dưới khắp thân thể Long Đế phun ra máu tươi mãnh liệt.  

             Ngay sau đó, “ầm” một tiếng, toàn bộ thân rồng của Long Đế ngay lập tức bị chia năm xẻ bảy, hóa thành từng cục máu. Chỉ có một ít máu thịt đã đông lại thành băng sương, một ít còn không có cả máu loãng, chỉ có một mảnh cháy đen thu hút sự chú ý.  

             Nhìn một màn này, tất cả mọi người không khỏi sửng sốt, khóe miệng không nhịn được hít khí lạnh.  

             Cái này... Sao có thể như thế?  

             Đây chính là Long Đế, cao thủ Chuẩn Đế mạnh nhất trong Long tộc đấy, thế mà lại bị người khác giết chết chỉ trong vài giây!  

             Chỉ có Trác Uyên đã đoán được kết cục này từ lâu, trái tim lại trở nên nặng nề. Mặc dù Long Đế là Chuẩn Đế nhưng thực lực cũng tám người kia cũng như thế.  

             Thực lực giống nhau, một chọi tám là điều nguy hiểm nhất.  

             Theo ý kiến ​​của hắn, vốn dĩ Long Đế có thể thắng bằng nhân số, nhưng đáng tiếc lão ta lại nhìn nhầm tám người này. Bọn họ không phải Chuẩn Đế bình thường mà là Chuẩn Đế được tu luyện từ việc tìm hiểu năm thanh Thánh Binh.  

             Dù sao so sánh với đệ tử Thánh Sơn, bọn họ là Kiếm Đế cầm vũ khí ra ngoài, sao có thể giống nhau được?  

             Ngay sau đó, chỉ trong mấy giây này, Long Đế đã bị giết chết ngay lập tức. Rắn không thể không đầu, Long Đế vừa chết, mấy người Long tộc còn lại chỉ là một đám ô hợp, không thể tạo thành mối đe dọa!  

             Bịch bịch bịch!  

             Sau khi giơ tay chém xuống, tám người kia đứng trước mặt mọi người, thu hồi Thánh Thân, dường như chẳng làm cái gì, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước.  

             Ở lại quan sát một hồi, Đan Thanh Sinh nhìn sang Trác Uyên, gật đầu tỏ ý: "Quả nhiên có năm loại kiếm pháp!"  

             “Đúng vậy, là năm loại Kiếm Đạo cực hạn!” Hắn thở ra một hơi dài, bất giác than khẽ: “Nếu Bất Bại Kiếm Tôn tới đây, đoán chừng tu luyện đến cực hạn chính là như thế này. Bà mẹ nó chứ gấu à, tám tên Bất Bại Kiếm Tôn cản đường, thật khiến người khác đau hết cả trứng!”  

             Nghe xong, những người Lạc gia còn lại gật đầu liên tục, vô cùng tán thành.  

             Hồi đó ở phàm giai, một tên Bất Bại Kiếm Tôn đã vô địch thiên hạ, bây giờ tốt rồi, xuất hiện tám người một lúc. Tuy rằng nơi này là Thánh Vực nhưng Bất Bại Kiếm Tôn vẫn là Bất Bại Kiếm Tôn.  

             Bọn họ có thể chắc chắn rằng cho dù có tu luyện đến Chuẩn Đế cũng chưa chắc đã mạnh bằng tám người này, đây là sự khác biệt giữa yêu nghiệt và thiên tài.  

             Rất rõ ràng, bọn họ chỉ là thiên tài, còn tám người này thì giống như Bất Bại KIếm Tôn, là yêu nghiệt mấy chục vạn năm vẫn không thể sinh ra, không phải là tồn tại mà bọn họ có thể so sánh được.  

eyJpdiI6ImdtdUwwRms3YlwvQTJzRnlFMjJzQ3NBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpLdU0zbVR5XC83MkZoOUoxOFFQY0YyY2JnYkdYMlhacExCUW5mb2VOaEF1b3dhYllRbHBvTnpxbXpIc0pcL0FLa1wvcmhxejk4MDNmczJrTWFaZkh0eEdCWmFWcjFVXC90RjVseWFjdmdiaXVjXC9rRWtaRnhpY0RiNk5TQmR3RlEweDZ5UjkzUjh6TEQ3cmhBcklodXY0WG52aTAxWCtUXC8yZkRyMFFmZHRKSTJTUzZKMEk0dCt1K21hNVJRQWRzenlNSHRPMHV4QjYzcXc1WCt3WWJqN3UzdnhERnVkNUpkUGU5UDdWRzdiN0tpc1dPUUVvcmwzQXZabW16WGJQeVVXeFJDRVJMTkhkNERZUFZ2cUExbnFlTUM1NU5SWTJ2OWdFcFR1dkdHb3BuNFBSQ0V6UU1WeG9cL3gxTWFcL1hTRElLQWpEK0xsWHNKUlhzRkRySWZsVHVZVTNlZFNncm1hR0k4T1Mxc0JlYThPVUtKRGE2d1ppdGk2ZlFud0xOT1wvWHc5VSIsIm1hYyI6Ijk0MWQ2NWZhODM1ZWY5YWE4MWM4YjRiOWZiNDNkODE4MTA4ZDk4NDFiNzViMzMyYzZiNDM4MmYwNzdlM2MxNWUifQ==
eyJpdiI6ImNXQUdORzlHbHd1dVBIdmZReEtkOEE9PSIsInZhbHVlIjoielFsUFNXTk1vRndVcnhJMFVlYmVsYXNWczFmSTlORGpybWNvSWlLZkV0QWtlZmh6eXRYY2xtRU5zRHRvM3crcVFoSlNzOHRwWjNua2l3QlRmTTNyS3VEMXd1OEkraE5IdGdlcU1ETHVqYXNBUnFHRTFhMmV1dHpUejdKampyY3JNK0N6bDR4XC8yVHRSb1V2akc1T2Y5KzBvZGRCZ3l0MDUzbHBlZkdsVnJNVmd2dzJtVGlxaFNyYUYyemZ0eThtS2VmWU5oZmExaFJDditnNUQyZnVHM1BkVWFVQUVjWDd5cDJTZURLOSs2Z3lDSGE1Ung1d2JQQTVDV1wvazNjQmNsejYzRXhnVW5jdVE0cmUwR2NZTGdzZE5tZEVUaUV2allDQ2dpNnFvQ0xSaGJwVGRqRlFzNHhZUFBGNTFWTUhmQ0xQV1daVUR3b252TUdWVFRjWXBxZUI5WU4zMEZjUjZ0RFRqcnlNV21xUTQ9IiwibWFjIjoiOWFkNjQyMDQxMjJhODkwMjhmMWU2Zjg3ZjFhYjA5ZGQzMmQ2MDg0ODY4MmJjYTkzZGE5YzFlNzU0NzA2MDc5MSJ9

             Tám người này là sự tồn tại đỉnh phong của Kiếm Đạo, đồng thời cũng là mục tiêu mà bọn họ phải vượt qua...

Ads
';
Advertisement
x