Lâm Vãn khẽ thở dài, nhìn theo bóng lưng Lạc Thư Di đang rời đi, nói: "Trước đây sư muội luôn cảm thấy Lâm công tử rất giống một người quen cũ, cứ nhớ mãi không thể nào quên được. Nên vừa rồi ta mới cố ý bảo công tử tháo mặt nạ ra, cũng là để cô ấy bỏ cuộc."
Vẻ mặt Lâm Nhất vẫn không thay đổi, giả vờ tò mò nói: "Không biết, đó là người nào?"
"Công tử Táng Hoa, Lâm Nhất."
Lâm Vãn hơi xúc động, khẽ nói.
Là người đã tận mắt chứng kiến trận chiến đó, chỉ cần nhắc đến tên người này, trong lòng Lâm Vãn khó mà không dậy sóng.
Dù đã hơn một tháng trôi qua, trận chiến ngày ấy vẫn in hằn trong tâm trí nàng ta.
Thật khó để nghĩ rằng trên đời lại có một thiên tài xuất chúng và phi thường đến thế, ở tế đàn Hoang Cổ, trước giết Tần Thương sau đánh bại cường giả cảnh giới Sinh Tử, rồi chém chết Thánh Quân, lại còn dùng sức mạnh vô tận giết chết cả một Đại Thánh.
Đừng nói là ngàn năm qua, có là suốt ba ngàn năm qua thì ở Hoang Cổ Vực cũng chưa từng xuất hiện một thiên kiêu tuyệt thế như vậy.
Lâm Nhất thầm nói quả nhiên, nét mặt hơi thay đổi, nhất thời không biết nên tiếp lời thế nào.
"Lâm công tử chưa từng nghe nói đến người này sao?"
Lâm Vãn thấy vẻ mặt của Lâm Nhất, ngạc nhiên cười nói.
Sau đó khẽ tằng hắng rồi cười nói: "Suýt nữa quên mất, Lâm công tử chỉ mới xuống núi, có lẽ chưa nghe thấy người này thật."
Lâm Nhất đành thuận theo câu nói này mà tiếp lời: "Có nghe qua nhưng không biết gì nhiều, chỉ là, giữa Lâm công tử với Lạc cô nương có chuyện gì chăng?"
Lâm Vãn thản nhiên cười, uống rượu nói: "Nào có chuyện gì đâu, chỉ là chuyện tình cảm của một cô gái thôi, lỡ sa vào lưới tình hồi nào cũng chẳng biết."
Phụt!
Lâm Nhất ráng nhịn không phun hớp rượu ra ngoài, nếu Tiểu Băng Phượng ở đây, chắc chắn nàng ta sẽ nói hắn là đồ cặn bã.
Nhưng chuyện này thật sự chẳng liên quan gì đến hắn, hơn nữa, chẳng phải nàng ta là một cặp với Đường Cảnh của Huyền Cốc rồi sao?
"Chữ tình là thứ khó hiểu nhất thế gian này, Lâm công tử đó quả thật có phong thái phi thường, cái thế vô song. Nếu không có gì ngoài ý muốn, e rằng hắn sẽ trấn áp được toàn bộ thiên kiêu của Đông Hoang, đè đầu cưỡi cổ toàn bộ tài năng xuất chúng của Thánh Địa y hệt sư huynh của hắn."
Lâm Vãn khẽ thở dài: "Nếu bản thân không phải là tỷ tỷ lớn hơn vài tuổi, e là ta cũng đã động lòng rồi."
Phụt!
Lần này Lâm Nhất không nhịn được nữa, sặc rượu ho khan mấy tiếng.
Lâm Vãn thấy thế thì không nhịn được cười, dí dỏm cười nói: "Làm Lâm công tử chê cười rồi à?"
"Không. Ta chỉ tò mò thôi, Lâm công tử đó lấy đâu ra sức hút mạnh đến vậy chứ." Lâm Nhất vừa dứt lời thì lập tức cảm thấy hơi gượng gạo, tự khen chính mình cũng hơi ngượng.
Lâm Vãn khẽ cười, chỉ là trong nụ cười có vài phần tiếc nuối, thở dài nói: “Không cần phải nói nữa, trách nhiệm trên vai hắn, ngay cả Dao Quang cũng không thể gánh nổi. Dù có phong hoa tuyệt đại đến đâu, cũng chỉ có thể coi như đã chết, dù là hắn hay những người bên cạnh hắn đều như vậy, Lâm công tử thấy có đúng không.”
“Có lẽ vậy.”
Lâm Nhất không chắc Lâm Vãn có ẩn ý gì không, chỉ có thể mập mờ trả lời.
“Trời không còn sớm, Lâm công tử nghỉ ngơi đi.”
Nói thêm vài câu, Lâm Vãn đứng dậy cáo từ.
Lâm Nhất khẽ gật đầu, chỉ là trong đầu vẫn đang suy nghĩ về lời nói lúc nãy của Lâm Vãn.
Bất kể là vô tình hay cố ý, những lời nàng ta nói cũng không sai, cho dù chưa chết thì cũng phải coi như đã chết.
Dù sao thân phận Lâm Nhất, trong thời gian ngắn cũng không thể dùng được.
Lâm Nhất trở về phòng, lấy ra quả Thần Huyết, hái một lá ngậm vào miệng bắt đầu tu luyện.
Trước khi khôi phục tu vi, thực lực hiện tại của Lâm Nhất, đại khái tương đương với yêu nghiệt tông môn cảnh giới Thiên Phách tầng sáu. Là yêu nghiệt tông môn, chứ không phải tán tu, hai khái niệm này hoàn toàn khác nhau.
Giống như thiên kiêu Tần Thương, ở cảnh giới Long Mạch tầng năm đã có thể chiến đấu với tán tu Long Mạch tầng bảy, với thực lực hiện tại của Lâm Nhất khi đối đầu với tán tu Long Mạch tầng bảy ít nhất cũng không thua.
Tất nhiên, những lão quái vật đã sống vài trăm năm thì không tính, loại người này không có giới hạn trên, nhưng giới hạn dưới vô cùng đáng sợ.
Thành Thiên Vực là trung tâm của toàn bộ Đông Hoang, đừng nói là yêu nghiệt của tông môn siêu cấp, e rằng thiên tài của thánh địa cũng sẽ gặp không ít.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất