Bố mẹ cô không tức giận, áp lực trong lòng cô cũng đã giảm đi rất nhiều rồi.
Có điều cô vẫn có chút lo lắng, không biết ngày mai bố mẹ đến sẽ trao đổi với bố mẹ Trương Lâu thế nào, cuộc đối thoại sẽ ra sao.
Có rất nhiều điều phải lo nghĩ, cô vẫn không thể nhẹ lòng được.
“Triệu Phần, Kiệt Tử, Bốn Mắt, Tinh Tử, cảm ơn mọi người! Tôi đưa Dương Liễu về trước đây!”
“Ừm, về cẩn thận!”, Tần Kiệt nhắc nhở.
“Tôi biết rồi!”
Mắt thấy Lâu béo đỡ Dương Liễu nhẹ nhàng cẩn thận đi từng bước một.
Tần Kiệt cũng có chút cảm khái.
“Nói thật, Lâu béo cũng không tồi nha!”, Triệu Phần bỗng nhiên thốt ra một câu.
“Giờ cậu mới biết à?”, Tần Kiệt nói.
“Tôi cũng không phải bạn gái cậu ta, cũng không giao lưu nhiều thì làm sao biết cậu ta rốt cuộc như thế nào chứ?”, Triệu Phần nói.
Tần Kiệt: “...”
Lời này cũng đúng.
“Chuyện báo danh đã định xong rồi, không được thay đổi, chờ tin tức của tôi! Tôi về trước đây!”, Triệu Phần nói xong liền rời đi.
Khương Tiểu Nha và Vương Tinh tiến lại gần.
“Cậu lại bận gì hả!”
“Sớm biết như vậy lúc trước đã không đồng ý tham gia cuộc thi chạy ở trường rồi!”, Tần Kiệt có hơi hối hận.
“Bỏ đi! Tôi và Vương Tinh muốn báo danh cũng chưa có tư cách đây này! Cậu đấy đừng có mà khoe mẽ!”, Khương Tiểu Nha khinh thường đáp.
“Haha, hôm nay ba anh em chúng ta hội ngộ, đi uống vài chén không?”, Tần Kiệt lôi kéo Vương Tinh và Khương Tiểu Nha.
“Buông ra đi! Tôi không phải là Long Dương Quân (một nhân vật trong lịch sử quyến rũ khéo léo như phụ nữ được vua Ngụy yêu thích, ở đây ý chỉ đồng tính luyến ái)”, Khương Tiểu Nha hất cái ‘tay đàn ông’ của Tần Kiệt ra.
Tần Kiệt: “...”
Tên này có biết nói chuyện không vậy.
Tần Kiệt cũng phải cạn lời.
“Haha uống rượu cũng được, nhưng đừng lấy cớ làm loạn đấy!”, Khương Tiểu Nha nói.
“Cút!”, Tần Kiệt nâng chân lên đá khiến Khương Tiểu Nha phải lùi lại sau.
Vương Tinh lắc đầu cười.
Có điều ba người vẫn ôm vai bá cổ cùng nhau đi ra ngoài phố.
Rất nhanh liền đã đến quán lẩu Tứ Xuyên.
Ba người cùng ăn.
“Khương Tiểu Nha, chuyện thi nghiên cứu sinh của cậu thế nào rồi?’, Tần Kiệt hỏi.
“Tôi đã quyết định rồi!”, Khương Tiểu Nha ăn một hạt đậu phộng: “Tôi dự định đến Đại học Phúc Đán ở Hỗ Hải!”
“Phúc Đán sao! Khá lắm Khương Tiểu Nha, đó là một trường rất có tiếng đấy!”, Vương Tinh cầm lấy ly rượu huých vào Khương Tiểu Nha một cái.
“Haha không cố gắng không được! Có điều tôi đến chỗ đó, việc làm ăn với Kiệt Tử có thể sẽ...”
“Không sao đâu! Cậu đến Hỗ Hải cũng tốt mà!”, Tần Kiệt không để ý lắm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất