Kinh Tử Sâm buông cô ra, đặt tay lên hai vai cô: “Tôi sẽ đưa con đi, tôi đã xin nhà trường cho chúng nghỉ rồi.” 

“Anh đưa con đi ư?” Cô ngạc nhiên: “Anh bảo đi bàn chuyện hợp tác mà, dẫn chúng theo lỡ không tập trung được thì sao?” 

“Tôi sẽ thuê người chăm sóc chúng 24/24” Kinh Tử Sâm nói: “Cô yên tâm, tôi hứa sẽ chăm lo cho chúng nó thật tốt. Sắp tới New York có một hội đua ngựa cấp cao. Lúc trước Minh Triết bảo với tôi nó biết cưỡi ngựa, nên tôi mới muốn dẫn nó tham gia cùng. 

“Anh không thấy vướng víu là được.” Cô tin tưởng anh sẽ không để bọn trẻ chịu thiệt thòi. 

Để chúng đi theo anh tiếp xúc với xã hội cũng được. 

Đây cũng là cơ hội để vun đắp tình cha con. 

Lê Mạn Nhu nhắc nhở: “Nhưng anh cũng không được để chúng quấy rầy mình đâu đấy. Lỡ việc đàm phán của anh không được tốt đẹp, đừng để nó hack máy tính người ta. “Yên tâm, tôi sẽ răn dạy bọn chúng. 

Anh đã sắp xếp lịch trình sẵn: “Tôi phải đi rồi. Tôi sẽ cố gắng trở lại nhanh nhất có thể. 

Ngay lúc anh xoay người, Lê Mạn Nhu kìm lòng không đặng tiến lên, ôm anh từ đằng sau: Cô không nói gì, chỉ nhẹ nhàng kề má vào lưng Kinh Tử Sâm, cảm nhận hơi ấm của anh. 

Kinh Tử Sâm cầm hai tay cô, cảm nhận được tâm trạng của cô. 

Anh xoay người, khẽ khàng đặt một nụ hôn lên trán Lê Mạn Nhu. 

Thấy cảnh tượng ấy qua camera, mặt mũi Kinh Tố Ngọc tái mét ngay tắp lự. 

"1 "

Suy nghĩ mình bị Lê Mạn Nhu đùa giỡn làm bà ta khó chịu cực kỳ. Một tia sáng sắc lạnh xẹt qua trong mắt bà ta. 

“Tôi muốn hỏi cô một chuyện. Trên màn hình theo dõi, bà ta thấy con trai nắm vai Lê Mạn Nhu: “Cô có yêu tôi không?” 

Người phụ nữ kia mím môi, dường như cô đang cố gắng phớt lờ sự hạnh phúc bất chợt dâng trào trong lòng mình. Cô đáp: “Khi nào anh về, tôi sẽ cho anh biết đáp án. 

Kinh Tử Sâm mỉm cười, chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt đong đầy tình, một lần nữa chiếm lấy đôi môi cô... 

Thấy bà chủ xanh mặt, Lạc Vân không dám thở mạnh nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ miên man. Cô ta cảm thấy vô cùng khó tin, bác sĩ Nhan mà là mợ chủ ư? 

“Thủ đoạn ghê gớm thật, chơi trò lạt mềm buộc chặt luôn à?” Kinh Tố Ngọc thiếu điều xé xác cô. 

Lạc Vân thầm nghĩ, nếu mợ chủ là một bác sĩ giỏi giang đến vậy thì tại sao cô lại sống kín tiếng đến vậy. 

Hay là... Cô vốn không phải bác sĩ, chỉ mượn danh bác sĩ Thẩm để được sự chấp nhận của bà chủ? 

Trời ơi! 

Nếu đúng là vậy thì mợ chủ tới số rồi, bà chủ sẽ không tha cho cô đâu! 

Kinh Tế Ngọc cũng có cùng suy nghĩ với Lạc Vân. 

Bà ta không tin Nhan Khả là bác sĩ, cho rằng Lê Mạn Nhu chỉ giả mạo bác sĩ thôi, thực chất Thẩm Tư Trung mới là người chế ra thuốc! 

Vậy là đã rõ âm mưu của con khốn này rồi! 

Tiếng nói chuyện của hai người vẫn còn truyền đến từ camera theo dõi. 

“Mong mấy ngày nữa tôi về, da của mẹ tôi sẽ có chuyển biến rõ rệt. 

“Tôi nhất định sẽ cố gắng!” 

Kinh Tố Ngọc hừ lạnh, con khốn này dám lừa cả Kinh Tử Sâm ư?! 

Sau đó, Kinh Tử Sâm lên đường, Lê Mạn Nhu không ra tiễn mà đi tới trước cửa sổ, lưu luyến dõi theo bóng lưng anh ra ngoài phòng khách, lên chiếc Lamborghini phiên bản giới hạn. 

Chiếc xe dần khuất khỏi tầm mắt của cô.. 

Suốt buổi sáng hôm ấy, Kinh Tế Ngọc không tài nào hoàn hồn nổi. 

Lê Mạn Nhu không xuống ăn sáng, người giúp việc mang bữa sáng lên cho cô. 

Kinh Tế Ngọc mất cả sáng để tiêu hóa chuyện này. Bà ta không thể nào chấp nhận nổi, bà ta muốn giết Lê Mạn Nhu cho xong! 

Nỗi phẫn nộ trong lòng bà ta biến thành lửa giận rợp trời, Lạc Vân phải ở bên trấn an bà ta mãi. 

Đến trưa. 

Lê Mạn Nhu và Thẩm Tư Trung bận rộn trong phòng nghiên cứu thuốc. Lê Mạn Nhu vẫn đội mặt nạ tinh xảo màu đen, mặc trang phục đen, trông vô cùng lão luyện. 

Tiếng gõ cửa vang lên, hai người đồng thời ngước mắt. 

eyJpdiI6IkNYNlgxVnMrdjJYN3grT2pCRWZkS3c9PSIsInZhbHVlIjoiaDhmR1lzb0lsZlNuS21KcnJEOXpcL2UwM1dwcW1mWFhtdkRscWJ3WlZyMEErUGwzTk1TZkozUWZFU2xUSUhUVys4Q2NkQ1crbU5UYmozYlJiMFdydnZFOVRZZnBHMFBVRkpiVUhUeWFcL2U4NTFzNkxhUTBnbTdFaHdTVnluejZzRzcrcDRieXJpT0dlOWhMcXVjMUdaekhVSzhxUTd0WWlWa21kOE54dHFpTlVCc0FUelwvN2x0bDh1REF1cW9IQ2d3aWxRU0toTTkxUkdzR3BSKzRDcHhDK0k5bm1cL2wydFd2MU56cklxdFRcLzcxbnI0Z3ZHdUcyc29wenJUdXFOMmVaTGtheEgxejFCZkNUZzErYjU1WFRQdjN2MWlQYTk0eEg0XC9RUFh2TkFnK3c9IiwibWFjIjoiNTg2NmRlYWM5OTkyZTg4Yzg0NjE0NTNmZDhlYjA2NmRmZDdhZGM1YWY5NDMzYmIzNTYwYjAwYjIxZDVhYTk4MCJ9
eyJpdiI6IkdWXC9YWUJOd0JBeEpoVUd1T2pTV0J3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Imx2dWxvNWp6OHVWMjA3T2lldHdjQUtqVzBGZm5nbXNuMW5oSEZYdGFVUHROTk5cL0l5OVR4bDR3YlpXQjVJK3lHQVRJQVhkWlRaT0NseWRBa1NseEFyTnBBcXVjY1JiNVVcL01HQ2NFY2lGa009IiwibWFjIjoiODIxM2JiMjRlYzA4M2QwMjZlMTg0MGMwZmRlMDgyOTU0ZDUwOTZlYjI1OWQ3MDU1NzFjYTg5MzllZDQ2MzY4YyJ9

Họ đến đây đã nhiều ngày, nhưng đây là lần đầu tiên được bà ta mời xuống uống trà.

Ads
';
Advertisement
x