Lê Mạn Nhu sẽ ghi nhớ những lời này! 

Cô cũng đặt đũa xuống, cầm lấy khăn ấm để lau sạch miệng: “Bà nói tiếp đi, tôi nghe. 

“Chỉ cần cô nhường lại vị trí mợ chủ Kinh, tôi sẽ đồng ý nhận trị liệu kế tiếp của cô, nếu không dù cô mang thuốc mình nghiên cứu ra thì tôi cũng sẽ từ chối thoa! Không để cô giành công ở trước mặt con trai tôi!” 

Chữa khỏi cho bà ta là tâm nguyện lớn nhất của Kinh Tử Sâm, Lê Mạn Nhu cũng đồng ý giúp anh. 

“Đừng nói với tôi Kinh Tử Sâm không cho phép, bây giờ tôi muốn cô chủ động rời đi, nghĩ cách rời đi!” Kinh Tố Ngọc ước gì khiến cô biến mất ngay lập tức. 

“Được, tôi đồng ý.” Lê Mạn Nhu trả lời không chút nghĩ ngợi khiến Kinh Tố Ngọc hơi ngẩn ra. 

Trong đầu bà ta thoáng qua một suy nghĩ: “Có phải Kinh Tử Sâm đã cho cô tiền không?” 

Lê Mạn Nhu ngước mắt lên đón nhận ánh mắt của bà ta. 

“Nếu không sao cô có thể ở lại chỗ này không đi? Sao có thể để người khác bảo đi thì đi?” Kinh Tố Ngọc nhìn cô từ trên xuống dưới: “Cô và tôi chẳng liên quan, tôi còn đặc biệt không thích cô, sao cô cần phải điều trị cho tôi chứ?” 

Kinh Tế Ngọc hoàn toàn không chờ cô trả lời, cười nhạo: “Đừng nói cô đã yêu nó nha, lúc này hai người mới bên nhau mấy ngày ngắn ngủi?” 

“Bà Kinh” Lê Mạn Nhu rất lý trí, thái độ cũng rất tốt: “Dù thế nào, chữa khỏi bệnh cho bà là tâm nguyện lớn nhất kiếp này của Kinh Tử Sâm, chúng ta hãy cùng nhau giúp anh ấy hoàn thành đi” 

“Đừng đánh bài tình cảm với tôi!” Trong con ngươi bà ta lộ ra vẻ căm ghét: “Cô nhất định phải rời xa nó!” 

“Tôi đồng ý” Lê Mạn Nhu lặp lại: “Tôi đồng ý rời xa anh ấy, chỉ cần bà chịu tiếp nhận trị liệu của tôi!” 

Khi bốn mắt nhìn nhau, Kinh Tế Ngọc dường như muốn nhìn thấu cô. 

“Chờ một chút ký hợp đồng thỏa thuận, sau khi cô chữa khỏi cho tôi, tôi sẽ cho cô một số tiền, hai chúng ta không ai nợ ai.” Kinh Tế Ngọc đứng lên, thay cô quyết định: “Cô rời khỏi thành phố Ninh Hải, còn mấy đứa trẻ, nhà họ Kinh chúng tôi sẽ nuôi dạy tốt, hơn nữa tôi tin Tịnh Thi sẽ là một người mẹ kế hết sức ưu tú” 

Đứa trẻ chạm đến nỗi đau trong lòng Lê Mạn Nhu, nhưng cô tỏ ra rất bình tĩnh. 

Là một người mẹ, cô không thể nào giao con mình cho Kinh Tử Sâm và Ngọc Tịnh Thi. 

Sáu năm trước, cô có thể tự mình chăm sóc, sáu năm sau cũng có thể, thời gian khổ cực đã qua, đâu phải không có tiền xài. 

Chỉ có điều trước mắt không phải là thời điểm bàn điều kiện, lúc này phải thuyết phục bà ta điều trị. 

“Được, tôi đều đồng ý” Lê Mạn Nhu lộ ra sự chân thành: “Bà nói gì cũng được. 

Con bé này rất yêu Kinh Tử Sâm? Kinh Tố Ngọc nghi ngờ. 

Chỉ có Lê Mạn Nhu biết rằng nếu kéo dài thêm sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt nhất đánh thức làn da đang ngủ say của bà ta. 

Cho dù bà ta là một bệnh nhân hay một đứa trẻ cần được dỗ. 

Người ta nói tấm lòng bác sĩ như cha mẹ, Lê Mạn Nhu ngoan ngoãn thỏa hiệp. 

Nước Mỹ, trong trang viên lâu đài với cảnh vật xung quanh xinh đẹp, khắp nơi đều là màu xanh biếc, trong không khí tràn ngập hương hoa. 

Ngọc Tịnh Thi quả thật là giá treo quần áo biết đi, dáng người cô ta cao gầy, chiếc váy màu đỏ mê hoặc cũng được cô ta phối một cách thành thạo điêu luyện, bộc lộ nét giỏi giang, xinh đẹp của người phụ nữ phương Đông. 

Cô ta đi theo bên cạnh Kinh Tử Sâm, có người dẫn bọn họ đi tham quan tòa lâu đài. 

Dáng người Kinh Tử Sâm cao lớn, chiếc vest thủ công được đặt may riêng làm nổi bật dáng người hoàn mỹ, khí chất lạnh lùng tao nhã, vô cùng thu hút ánh mắt của bạn bè nước ngoài, từng hành động của anh đều lộ ra phong thái vương giả. 

eyJpdiI6IkIweTN2MGllTUN2czJObkdZbWpZd1E9PSIsInZhbHVlIjoia1wvOVBQNkNJd2FJaHFoYVlqSk81Mm5qVjk5a2xXSDU3S0VYMXprYVRTdCtZNnJtOTVJZTlwTHJLdWk5ZmI5RUZIS1FHNDl6XC9iVDBJWGRLc2xsd0c0V2lYS0h5R09VWDlubVwvM0RVMGVoZTZWbVc3RG5xSXlrVHhQZURnM25RRStqNzg1RjJSVnNoVVhsSkRMTWUzRFM4T2prRDJXcG1VZys5VG50d1lBbTlxcTZETFl0VW9Ic1wva1lvdUlyZklDRGUxaUlsbDVlUG03a3BKeTI3cXVzc2lJT0tLZEtFVzhJTTFmWk95ZjdLOTNhSnJ3cWRTa2hLXC9HaXArTHI2aEY3U2NyUFdiT2RZS0tEYUtLUnJlRlMzalZyZ0dOM2xxRGVUb1EwTDd1Y1dwSzYxcEQ0R1lkSkNSZkJ5eURJeGVYOU42K0toaUo1dVV2N1ora2pPcXBFajA3dnlpc2ZGdFFuMnZMbVVrT0piWWc0UkRGTVwvWno1aXVyY2R5UERSTGNFWGh5UVJXNXNPV1hROFBYbHUrOWZsRWZncjZuTTM1U1F0VXRPMm5oMmk1eDdldjVNZ21LSlRaRVZOWklTMWI5ZiIsIm1hYyI6ImMyMDQ0NmQ2NzlhMWJjNzIxNWQ2NGVjYTNlNTgzMWZhZWJlZjQ3YTBlY2RlNGQzMjE3NTk2YzU0NmU2YzRjZjMifQ==
eyJpdiI6IlpWNVBRSU4wNTFRZmR4RklxZllENEE9PSIsInZhbHVlIjoianBUQjFGaWR3b3BZYmdtWGkxMTExQkozc2pQRmNYNFdCV0tSUzlcL0tVZ3k5SE5kZkhNdnFiYzNzQUVkT0FpSVVJQkZnbEV4ak9CQ05RMmtPTldyNXB3XC8wZlo4UjBVUGYzZHRKekZoVmlsR2xocUwwXC94Z3JEdGtETFJpUEJYUmRYejFuRHVCUSt3ZFhLamFHb3hKSDBTQXhuMVNtOEc0NHp5UVJkRzdFMXlFUFU5OUNsZVJGOEdEU1FJRTk2QjBxVm1jeFVycmxqcFBHc2Ura200NnhcL0ZiTXAwYlNqUHMxbEFvbzBBWnRScEkzUFZ2c0VlazdYTHJpNFlvaU1UTVRmSWl4OGZGM1hBMThcL3FwUHNsTitYUT09IiwibWFjIjoiOWMyZDM2OGFkNWI1ODI4YzgyOTkzZjNmMmIwMzFlMGQ0NzY4YzYyNDliZjQwNTgwMmU5MWNhNDlkODM0YTkxMyJ9

“Người phụ nữ có thể đi theo Tổng giám đốc Kinh nhất định cũng rất xuất sắc. “Nghe nói đây không phải là mẹ của đứa trẻ, mà chỉ là Phó tổng giám đốc tập đoàn.

Ads
';
Advertisement
x