“Cậu Kinh, khi nãy bà chủ vừa mới đến” Quản gia nhỏ giọng báo cáo: “Bà ấy chuyển toàn bộ đồ của mợ chủ đi rồi”
Kinh Tử Sâm cau mày: “Chuyển đi đâu?”
“Bà chủ nói mợ chủ sẽ trị bỏng cho bà ở vịnh Minh Hà, nên cô ấy phải ở lại đó. Quản gia Thẩm nói ra sự nghi ngờ trong lòng mình: “Nhưng chuyển toàn bộ đi như thế thì có hơi khó hiểu, tất cả quần áo trong phòng thay đồ đều bị dọn sách, đã không thể... tìm thấy bóng dáng của mợ chủ trong ngôi nhà này nữa rồi.
“.” Kinh Tử Sâm cạn lời mím môi: “Tâm trạng của mẹ tôi thế nào?”
“Trông cũng giống mọi khi, nhưng lại có vẻ không giống” Quản gia cũng không thể hiểu nổi: “Bà ấy khen mợ chủ y thuật cao siêu, trong lời nói còn có ý biết ơn.
Ánh mắt Kinh Tử Sâm trở nên sâu thẳm: “Tôi hiểu rồi”
Sau khi ngắt máy, Ngọc Tịnh Thi đang “ngắm cảnh” ở cách đó không xa nhìn thấy anh lại bấm một dãy số.
Kinh Tử Sâm biết mẹ ghét bị lừa nhất, bây giờ bà ta đã biết thân phận của Nhan Khả rồi.
Chẳng mấy chốc.
Giọng nói của Kinh Tố Ngọc đã vang lên từ đầu bên kia điện thoại: “Tử Sâm. Bà ta có vẻ rất bình tĩnh.
“Con nghe nói mẹ chuyển toàn bộ đồ đạc của Mạn Nhu đến vịnh Minh Hà rồi à?”Ánh mắt Kinh Tử Sâm thoáng lạnh, anh cất tiếng hỏi thẳng.
Ở sau lưng anh không xa, Ngọc Tịnh Thi thoáng nhíu mày, vịnh Minh Hà?
Trong lòng cô ta thầm thấy nặng nề... ngoài dì Kinh có quyền chuyển đồ thì còn ai vào đây nữa?
“Đúng vậy, con cưới được một cô gái giỏi giang như thế sao lại không nói trước cho mẹ?” Kinh Tố Ngọc rất giỏi giả vờ, bà ta cười hỏi: “Muốn chữa bệnh cho mẹ mà phải đeo mặt nạ để che giấu à? Nó chữa khỏi cho mẹ, mẹ càng phải cảm ơn nó, chấp nhận nó chứ, đây chẳng phải là chuyện tốt à?”
Thái độ của mẹ khiến Kinh Tử Sâm thấy khó ngờ.
Kinh Tế Ngọc còn nói: “Chuyển đồ đi là để thuận tiện cho nó, đỡ phải chạy đi chạy lại, sau này cứ ở lại đây, yên tâm nghiên cứu thuốc cho mẹ.”
“Tốt quá. Kinh Tử Sâm thở phào nhẹ nhõm: “Không ngờ mẹ lại thích cô ấy như thế, khoảng thời gian qua chắc hai người sống cùng nhau rất vui đúng không?”
Ngọc Tịnh Thi chậm rãi xoay người rời đi... tan nát cõi lòng.
Cô ta không nhịn được nghĩ tới hình ảnh ấm áp dì Kinh dắt hai đứa bé đi ra từ vịnh Phỉ Thuý mà mình nhìn thấy sáng hôm đó...
Rốt cuộc câu nào dì Kinh nói mới là thật?
Bà ta chấp nhận Lê Mạn Nhu rồi sao?
Hai người ở cùng nhau vui vẻ lắm sao?
Lê Mạn Nhu có thể chữa bệnh cho dì Kinh... nên dì Kinh đứng về phía cô.
Không được!
Không thể!
Ngọc Tịnh Thi bỗng dưng dừng bước, trong lòng cô ta thấy hoảng hốt chưa từng có, không thể để Lê Mạn Nhu chữa khỏi cho dì Kinh được!
Vì cô ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được nếu Lê Mạn Nhu chữa khỏi cho dì Kinh rồi, kết cục sẽ trở thành như thế nào!
Chắc chắn Lê Mạn Nhu sẽ ngồi vững trên vị trí mợ Kinh.
Ngọc Tịnh Thi không thể chấp nhận nổi... Kinh Tử Sâm là không khí của cô ta, cô ta không thể không có anh!
Bắt đầu từ khi nhận sự giúp đỡ của nhà họ Kinh, cô ta đã quyết tâm lấy Kinh Tử Sâm làm gương, dù học tập hay làm việc, thức trắng cả đêm cũng đều vì anh!
Épp bản thân trở nên xuất sắc để gả cho một người xuất sắc như anh, ở cạnh anh đến khi bạc đầu chính là động lực sống của Ngọc Tịnh Thi
Ở cách đó không xa, hội đua ngựa đã gần kết thúc.
Sân vườn trong toà thành rộng lớn được trang trí theo phong cách dạ tiệc của lễ trưởng thành.
Mấy người giúp việc bắt đầu bận rộn.
Con gái Alice của Eder thích màu hồng, tất cả bong bóng đang được thổi lên đều là màu hồng, kết hợp với ruy băng hồng tung bay trong gió, toàn bộ khung cảnh cũng được trang trí bằng hoa màu hồng.
Cô gái mặc lễ phục màu hồng trong poster đẹp đến mức tựa như công chúa, nở nụ cười vô cùng rực rỡ.
“Đã rất lâu không gặp cô chủ rồi, bức ảnh này chụp bao giờ thế?”
“Cô chủ thật sự đã trưởng thành, có khí chất của phụ nữ rồi.”
Cô gái trên poster đẹp đến mức khiến người ta phải dừng chân, tối nay cô gái xinh đẹp này sẽ xuất hiện.
Ngọc Tịnh Thi vô tình ngước mắt, cô ta vừa nhìn thoáng qua đã thấy phóng viên ở cách đó không xa.
Bọn họ đang cầm máy ảnh tìm góc quay video khung cảnh bữa tiệc, lúc này có lẽ vẫn chưa nhìn thấy Kinh Tử Sâm, nếu không chắc chắn đã chụp ảnh điên cuồng, nói không chừng còn sẽ phỏng vấn anh.
"Ba!"
Cô ta nhìn sang nơi giọng nói vang lên, thấy Minh Triết và Bảo Ngọc leo xuống từ trên lưng ngựa, chạy về phía người đàn ông đang tràn đầy tinh thần và vô cùng hấp dẫn ở cách đó không xa.
Tiếng hô của hai đứa bé thu hút sự chú ý của phóng viên.
Mà tiệc sinh nhật của con gái ông Eder chắc chắn sẽ lên trang đầu!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất