Kinh Tử Sâm cúp máy xoay người, thấy hai đứa bé vui vẻ chạy về hướng này, trên khuôn mặt cao quý và kiêu ngạo hiện lên nụ cười đẹp mắt, anh hơi khom người dang tay ra với bọn nhỏ. 

“Cưỡi ngựa có vui không?” 

“Vui! Vui lắm ạ! Đây là lần thứ hai bọn con tham gia hội đua ngựa đấy!” 

Bọn trẻ nhào vào lòng anh, cất giọng vô cùng hưng phấn. 

“Lần thứ hai?” Kinh Tử Sâm hỏi: “Trước kia mẹ cũng từng dẫn các con đi tham gia sao?” 

“Từng đi ở Milan!” 

Anh sờ đầu hai đứa nhỏ, đúng là hai đứa bé được nuôi dưỡng rất đầy đủ. 

Ngọc Tịnh Thi đi tới bên cạnh bọn họ, cô ta khom người đưa hai chai nước tới trước mặt bọn trẻ: “Minh Triết, Bảo Ngọc, có muốn uống nước không? Xem hai đứa đầu đầy mồ hội rồi kìa? 

“Cảm ơn dì!” 

Đứa bé đưa tay nhận lấy, như thế vừa khéo có thể chụp được ảnh. 

“Ba, ba mở ra giúp con với!” Minh Triết đưa chai nước trong tay đến trước mặt Kinh Tử Sâm. 

Ngọc Tịnh Thi cười rạng rỡ cúi người nói: “Em gái, để dì mở cho nhé” Nói xong, cô ta lấy lại chai nước trong tay Bảo Ngọc. 

Kinh Tử Sâm và Ngọc Tịnh Thi gần như vặn mở nắp chai nước cùng một lúc, sau đó củi người đưa cho hai đứa bé, khung cảnh vô cùng ấm áp và tràn đầy tình yêu. 

Hai đứa bé ngẩng đầu nhận lấy: “Cảm ơn ạ. Nụ cười tươi của chúng cũng bị chụp lại. 

Kinh Tử Sâm khi ở cùng hai đứa bé vốn dĩ luôn tràn đầy tình yêu thương, bầu không khí xung quanh cũng trở nên nhu hoà hơn. 

Còn Ngọc Tịnh Thi thì biết có phóng viên đang chụp ảnh, cho nên cũng rất biết kiểm soát nét mặt của mình. 

Mấy tấm ảnh cũng rất giống một gia đình bốn người! 

Kinh Tử Sâm dời mắt khỏi hai đứa bé, vô tình nhìn thấy những phóng viên đang chụp ảnh kia, anh nhanh chóng nhìn qua Ngọc Tịnh Thi đang cười tươi, vội vàng nghiêm mặt lại, dắt hai đứa bé rời đi. 

Tránh gây ra hiểu lầm! 

Ngọc Tịnh Thi ngây người nhìn theo bóng lưng bọn họ, trong lòng thoáng lạnh lẽo. 

Vịnh Minh Hà, thành phố Ninh Hải. 

Trong phòng nghiên cứu thuốc trên lầu. 

Lê Mạn Nhu tranh thủ thời gian chế tạo thuốc chữa bệnh dạ dày, cô hy vọng có thể nhanh chóng chữa khỏi bệnh dạ dày cho anh. 

Điện thoại bỗng reo lên, nhìn thấy tên người gọi, tâm trạng của Lê Mạn Nhu thoáng chốc trở nên rất vui, cô tháo bao tay ra nghe điện thoại: “A lô” 

“Em đang bận sao?” Giọng nói ấm áp và quen thuộc của Kinh Tử Sâm vang lên. 

“Phải” 

“Em đã nghiêm túc suy xét vấn đề kia của tôi chưa?” 

“Vấn đề gì cơ?" 

Kinh Tử Sâm nhắc nhở: “Vấn đề em bảo sau khi trở về sẽ cho tôi đáp án đấy. 

“.” Gò má Lê Mạn Nhu hơi ủng đỏ, cô yêu anh chứ, nếu không yêu sao có thể chịu khổ ở đây được? 

Nhưng cô có thể yêu anh sao? Hai người cách nhau rất xa. 

“Sao thế? Em đang nghĩ gì vậy?” Kinh Tử Sâm đúng là ma quỷ, luôn có thể phát hiện ra cô đang thất thần. 

Cô quan tâm hỏi: “Khi nào anh về?” 

“Sáng mai sẽ xuất phát.” Giọng nói của anh tựa như một dòng nước ấm: “Em thích quà gì, tôi mua cho em. 

“Tôi tự mua không nổi à?” Cô khẽ cười hỏi. 

“Đương nhiên không phải rồi.” 

“Vậy anh biết ý nghĩa quà tặng là gì không?” Lê Mạn Nhu đi tới trước cửa sổ, cô ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài: “Quà tặng là bất ngờ, cho nên lúc tặng quà cho người khác đừng hỏi đối phương muốn gì. 

Cô vui vẻ cất lời: “Chỉ cần là anh tặng, tôi đều sẽ rất vui, cũng sẽ coi như báu vật!” Cô như đang dạy anh phải yêu như thế nào. 

Nghe cô nói thế, tâm trạng Kinh Tử Sâm cũng trở nên thoải mái lạ thường: “Được, tôi nhớ rồi. Anh cười thành tiếng. 

Cô cũng cười, nhưng nội tâm lại hơi chua xót. 

“Mẹ anh về rồi” Lê Mạn Nhu nhìn thấy chiếc Lincoln Limousine chạy vào sân, cô lập tức giấu đi nụ cười trên mặt, dịu dàng nói: “Nếu không còn chuyện gì thì tôi cúp máy đây” “Tôi muốn chúc mừng em. Kinh Tử Sâm vội nói. 

“Gì cơ?” 

Anh cười khẽ: “Chúc mừng em mới một hai ngày đã thu phục được người khó giải quyết như mẹ tôi!” 

Cô không hiểu ý anh. 

Nhưng nhìn thấy Kinh Tố Ngọc xuống xe, còn Lạc Vân đang đỡ bà ta đi về phía phòng khách, chẳng mấy chốc sẽ có thể lên lầu, trong lòng cô thấy hơi bất an. 

eyJpdiI6ImdjNEdZaHJza2ZhMXdWdUZcLzFIWER3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFuYUF5RVNuRmYyXC8rdkNcL1M1K0dRRm5TeXdTZXdsa1h3TmFcL09VR3plV2ZPdXFwRENcL2F5SXNHb21xd01zcURtdVlZTWxvTmhkOHVYb2dhRjQrcVlcL05jNDRFOEYzeXhaUlV6SlphNFNLWG1RSUh1YUVcL3c0djZPMGZxVEJsK0xNVWlQa1FCM24xUWtwdkZZMWlzMnkzQlJmUVJGQkVxZ3JGbytLd3haTjNjcFF0cXpBdHlLbEJXZWM5c2NJakpyckF6QWhpV3RFd1hQV0FSNmZXSmlEaThhWTNsK3hOaXlQclprQ3l3bGg3TElxbFNFaFMzTHZSUWt3RUhXT2hxK20ydWhpeU9JQXROUDgyU3F6UldBNG02Qm9yRm1nRGhjcXFOeHhOUlZFb2ZGTE83MlNITGluWGFCTmRxbllvUkoxIiwibWFjIjoiNWZlZGI1Mzg4MjE1N2ZmODIyZWM0MTY4ZDA4NzVlMGE4ODZiYThlZjYwMGQ2YjYzM2VlZTA4MDEzN2FlNzExNSJ9
eyJpdiI6IjJHRDhoa1BidFhZMldaS0ozQ0l0bnc9PSIsInZhbHVlIjoid2dBU2w0QWd6Q1hIZEpQcHdcLzE3RDFRa1g2dzVYalk5YnFIMXRITXRObjh4ZFZNSHhMcG12VVBXblN3RW5xMW8xYjR5SlVXQXhMNjBETEdRNmlRbW02VXBIYzNOVm9nRjN4U2FRT3BtZlwvQUhcL2RKZksyUlBKVW9yemdPb3dhcVZiaEowVFoxVnJ5UEtEcDRHVncySlArakpVaHFicUNxWVE2U1FwQ2lmTUV6anN1TUVCdnRoT2lqNkpvWkx1Z3poZDZwanBCMm5sUmdqWnlmbmllV09YQytEZlZsMUVSSk1UbGNpQ0FtSlcwYz0iLCJtYWMiOiI0YWNiMmNkZWZjNjU3N2ZhM2E3NjUzNTZmOGFkODRiZWEzMDlhNWQ1MTk5MWUwOTZhNTA2ZTMxMDVhMDQ5MDBmIn0=

Bà ta lập tức đi lên lầu, trong tay là thoải thuận trị giá ba nghìn tỷ.

Ads
';
Advertisement
x