“Nhà họ Diệp này, tôi có thể không cần nhưng ai dám giành…” 

             “Thì ông đây sẽ chặt đầu kẻ đó!” 

             Giọng nói Diệp Phàm đều đều nhưng lại tràn đầy sát ý, tựa hồ sẽ bạo phát giết người trong giây lát. 

             Đổng Soái đang đứng cách đó không xa muốn cười, nhưng khóe miệng vừa hé ra thì liền đau xót ... 

             “Hỗn xược, Diệp Phàm, tôi thấy cậu ở bên ngoài quen thói lỗ mãng rồi, một chút giáo dục cũng không có”. 

             “Con cái không được dạy dỗ tốt là lỗi của người làm bố, phát ngôn ngông cuồng như vậy đúng là cái thứ có mẹ sinh mà không có bố dạy!”, Diệp Hùng, bố của Diệp Tử Long, tức giận đến mức đứng bật dậy, chỉ tay vào Diệp Phàm, lớn tiếng chửi bới. 

             Dù sao hôm nay cũng là vạch mặt nhau, bọn họ không chỉ muốn đoạt vị trí cao trong nhà họ Diệp, mà còn muốn nhổ tận gốc tên Diệp Phàm này! 

             Nghe xong những lời nói khó nghe như vậy, Diệp Phàm mặt không đổi sắc, nở nụ cười khát máu. 

             “Soạt…” 

             Diệp Phàm biến mất tại chỗ, trực tiếp lao đến trước mặt Diệp Hùng, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên là Diệp Phàm đã giơ tay, tát mạnh vào mặt Diệp Hùng một cái. 

             “Bốp!” 

             "Ông là cái thá gì mà dám sỉ nhục bố tôi!" 

             Một cái tát đau điếng đánh vào mặt Diệp Hùng, sự việc diễn ra quá nhanh, không ai ngờ Diệp Phàm sẽ đột nhiên động thủ. 

             Suy cho cùng thì đây cũng là con trai cả của Diệp Chấn Đình, trong thủ đô này, ai dám ra tay một cách tùy tiện như vậy chứ? 

             Nhưng, Diệp Phàm dám! 

             Sau cái tát thứ nhất thì lại đến cái tát thứ hai, Diệp Tử Long đứng cách đó hai mét gầm thét, bóng người như hóa thành một cơn gió và lao đến bên cạnh Diệp Hùng, nắm tay đấm vào cánh tay của Diệp Phàm. 

             Cú đấm lao vùn vụt trong không trung, ánh mắt Diệp Phàm thay đổi, tạm dừng tát Diệp Hùng để giơ tay đỡ lấy nắm đấm của Diệp Tử Long! 

             “Ầm…” 

             Một âm thanh vang lên, Diệp Phàm lui về phía sau hai bước, Diệp Tử Long không chút nhúc nhích! 

             Một đấm đẩy lùi Diệp Phàm! 

             Mọi người trợn tròn mắt, Diệp Tử Long cũng không phải dạng vừa, khi cú đấm vừa rồi được tung ra, bọn họ thậm chí có thể thấy cả không khí xung quanh nắm đấm xao động. 

             Ngay cả người bị tát như Diệp Hùng cũng không thể tin nổi con trai Diệp Tử Long của mình lại có sức mạnh như vậy, cơn gió từ cú đấm đó đã khiến sượt qua hai má của lão ta như một lưỡi dao gió cắt ngang. 

             “Diệp Phàm, mày đúng là cái đồ không biết trên dưới, ẩu đả với người thân, bất trung, bất nghĩa, bất chính, tội nào mày cũng có; 

             Tao thấy mày không thích hợp làm cậu cả nhà họ Diệp*, càng không đủ tư cách kế thừa vị trí gia chủ nhà họ Diệp, tao muốn đề nghị nên đuổi mày ra khỏi nhà họ Diệp và tước bỏ luôn họ Diệp của mày!" 

             Lời của Diệp Tử Long lý lẽ hùng hồn, giọng nói vang vọng khắp căn phòng! 

             Tất cả mọi người đều sửng sốt, đại hội gia tộc còn chưa bắt đầu, mâu thuẫn gay gắt đã nổ ra. 

             Diệp Tử Long trầm giọng nói, không ít người đồng loạt đổ dồn ánh mắt nhìn về phía vị trí chủ tọa của Diệp Chấn Hà. 

             Hiện giờ gia chủ của nhà họ Diệp chính là Diệp Chấn Hà, ngay cả Diệp Tử Long cũng phải thừa nhận, Diệp Chấn Hà là gia chủ. 

             Vậy mà, khi mọi người nhìn về phía ông cụ, họ đều kinh ngạc vì thấy đôi mắt ông cụ đang khẽ nhắm lại, trong miệng còn ngâm nga hát. 

             Nghe kỹ thì có vẻ là Kinh kịch, đối với sự việc trước mắt, dường như ông cụ không có ý định tỏ ý kiến của mình. 

             Mọi chuyện đều phụ thuộc vào năng lực của Diệp Phàm, cứ cho là anh thật sự bị khai trừ và bị tước họ, vậy thì điều đó chứng tỏ Diệp Phàm bất tài mà thôi! 

             Hai mắt Diệp Phàm nheo lại, Diệp Tử Long có bao nhiêu bản lĩnh, anh biết rõ hơn ai hết, nhưng vừa rồi Diệp Tử Long lại có thể đẩy lùi anh chỉ bằng một cú đấm. 

             Điều này không bình thường và quan trọng hơn là anh cảm thấy Diệp Tử Long chưa dùng hết toàn bộ sức lực bên trong để đẩy lùi mình, mà chỉ dùng nắm đấm. 

             Tóm lại, nắm đấm của Diệp Tử Long có thể sánh với gang sắt! 

             “Giờ lành đã đến, đại hội gia tộc nhà họ Diệp sẽ được bắt đầu ngay bây giờ, mời các vị khách quý ổn định chỗ ngồi! Gia chủ đương nhiệm Diệp Chấn Hà sẽ phát biểu!”, chính vào lúc này, lão quản gia Diệp Hiền đứng lên nói, không hề bị ảnh hưởng bởi sự việc vừa rồi. 

             Diệp Chấn Hà mở mắt, đứng dậy nhìn xung quanh rồi cười: "Cảm ơn các vị đã đến tham gia đại hội gia tộc họ Diệp nhà tôi, khiến cho nhà họ Diệp được tỏa sáng, chỉ có một vấn đề nhỏ trong đại hội gia tộc lần này, đó chính là chọn ra gia chủ tiếp theo!” 

             “Do tuổi tác tôi đã cao, việc bầu chọn ra vị trí gia chủ tiếp theo không thể chậm trễ được nữa, lão đây quyết định, gia chủ tiếp theo sẽ là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp chúng tôi, Diệp Phàm!” 

             Giọng nói trầm xuống, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay nhưng thưa thớt dần, rất nhiều người chỉ vỗ tay tượng trưng chứ không phát ra tiếng. 

             Cảnh tượng như vậy khiến cho sắc mặt của cánh phu nhân bên nhánh Diệp Phàm đỏ bừng, muối mặt muốn tìm chỗ trốn! 

             Đúng lúc này, Diệp Tử Long bước ra, nhìn Diệp Chấn Hà nói: “Ông cả, Diệp Phàm làm gia chủ thì cháu không phục, người này hoàn toàn không có tư cách, một người bất trung, bất nghĩa, bất hiếu như anh ta sao có thể làm gia chủ được cơ chứ?” 

             “Việc này sẽ khiến nhà họ Diệp rơi xuống vực sâu không đáy, vậy nên...” 

             Diệp Tử Long hít một hơi thật sâu và hét lên: “Diệp Tử Long cháu phản đối, và nhánh bên cháu cũng phản đối, cháu muốn thách đấu để giành lấy vị trí trưởng tộc nhà họ Diệp!” 

             Ánh mắt Diệp Tử Long rực lửa, nhìn chằm chằm vị trí chủ sự của Diệp Chấn Hà, toàn thân phát ra khí thế ngùn ngụt, khiến người ta có cảm giác bị áp chế mạnh mẽ! 

             Tất cả mọi người đều hướng về Diệp Chấn Hà, muốn xem ông cụ trả lời như thế nào, nhánh của Diệp Tử Long chính là đang muốn “ép vua thoái vị”! 

             Nhưng Diệp Chấn Hà không hề để ý tới hắn ta, mà ông cụ nhìn về phía Diệp Chấn Đình, lạnh nhạt nói: “Chấn Đình, tên đã bắn đi rồi thì không thể thu lại, tôi già rồi, di ngôn của bố áp lên người Diệp Phàm cũng không có ích lợi gì!” 

             Diệp Chấn Đình cũng mỉm cười: “Anh cả yên tâm, em sẽ để cho anh được dưỡng lão!” 

             Diệp Chấn Hà lặng lẽ gật đầu, một số khách mời không hiểu tại sao, nhưng người của bốn gia tộc lớn còn lại đều biết một số ẩn tình. 

             Diệp Chấn Hà và Diệp Chấn Đình là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng mẹ của Diệp Chấn Đình chỉ là một người phụ nữ có thân phận thấp kém. 

             Và giờ huynh đệ tương tàn, lúc Diệp Chấn Đình lại mở lời, chỉ một trong hai huyết mạch của họ được tồn tại! 

             Điều này khiến trong lòng bọn họ vừa sốc vừa thở dài, nếu hai người họ trở mặt, và cả hai đều không muốn nhường địa vị gia chủ cho đối phương nên tiếp tục tranh giành, vậy thì gia tộc nhà họ Diệp có thể sẽ bị chia thành hai nhánh. 

             Nhưng hiện giờ, một nhánh thất bại, cũng đồng nghĩa với việc thất bại hoàn toàn, không hề có chỗ cho lòng thương xót! 

             Và chiến thắng của một nhánh, sẽ một lần nữa tập hợp nhà họ Diệp lại với nhau, đây không phải là điều họ muốn thấy. 

             Việc nhà họ Diệp tập hợp lại một lần nữa vẫn tốt hơn so với tình trạng hiện tại hai dòng cùng huyết mạch lại chém giết lẫn nhau! 

             “Diệp Phàm, giờ cháu đã là gia chủ, mọi chuyện trong tộc đều do cháu xử lý!”, dứt lời, Diệp Chấn Hà đứng dậy, rời khỏi vị trí chính tượng trưng cho gia chủ, đi tới bên cạnh Diệp Chấn Đình, như thể hai người thực sự là anh em tốt của nhau! 

             Ánh mắt Diệp Phàm rực lửa, nhìn về phía Diệp Tử Long như nhìn một người đã chết, lạnh giọng nói: “Diệp Tử Long, hôm nay giữa chúng ta chỉ có một kết cục, là mày chết tao sống!” 

             “Không, là mày chết, tao sống!” 

             Vẻ mặt Diệp Tử Long dữ tợn: “Hôm nay, tao sẽ cho mọi người biết rằng, Diệp Tử Long tao mới chính là con rồng thực sự của nhà họ Diệp, chỉ có dưới sự dẫn dắt của tao thì nhà họ Diệp mới có thể có được tương lai sáng lạn, còn mày...” 

eyJpdiI6IjlRV3ZxQVBsdzUrS21QNnE5YU9DVnc9PSIsInZhbHVlIjoidzQ1UHYzc2Erd21mVnN0SVlJbkkySmZMUnZcL25LNmJWS2FPZVwveDR3NHBLd1NIZ2dwNnVDMzVJS1dwK1VjRGgzTE1vZFIyN29qcDQ5K0I2eWt1S1NJTlhnd1YxM1o5OHdGRjVqTjZKeVFUb2E3dk9uSzF0RW9hbXZnNEdkbWluSTJSendwYXRsdmRzcHR2cXMyS2lIaFBuUWlyeFU1SkY0NGJhMHI1UmM2WjRQV1J5UDJvMTBQOU1nZ0FTcitQaWpDRGkwU25OZGRoc0t0Y3RqSHJPQ3pSWnJpRkpEMU43WmhVcVBtYkNveEM4RjcwUko1enIzdG5RWlAzSWFcL1FcL1I1UWlrcFUrZCs1OWI4VHNvV2ZDTXBGK0ozUWd2NzgwVExRdEpmNVp0aDBSczd6Z3Y2bWdoUFIwdlNpUkVOYjZVNisyc05wdFpNNFhVckNOT1VOR0QyTEc3dW1jRkNoeDFPcFJ6Tkd1OE1IaWsrN2E5OFNCNFIzNms0emx1NGlvNiIsIm1hYyI6IjRkNWRmMmRhNzVkZGQ5MzM3YzhhNDQ0YzEzNGU5NjZhNjM1ZGVkNjEwZjllYzVjMWNlOWM0YjA5YzI2OTBmNDUifQ==
eyJpdiI6InVLRnkzUXlOd1RtZFwvakVQbFAzTldnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlgxM0pXd2NQK0cwRmF1UzhLUGtHeVRPK2xjdzVZQUUzbEhpcnVNckNLVXJIUjJaWGxVUlNhU3MzMlpuNTh6SFhSK3dWb09tbFpEaVFEYkFFV0Q2RDFPSGFyRnorOUJ1ZFR4dXNzQ1Rwa3g4bVwvR2lUbW1wNEdHMmZtbzhoS1NrMFZrWkxWRjJIbisxMFBVSk1lK1IzVlFFZHNuV0pjdzJaWDNXSUZVRG13UzQ9IiwibWFjIjoiMDg5ZTkzNzg3MzJmZWQwNTA1ODc3NjYyMzg1ZTg1MjRkOGRhMDEyODQ2MjE2MWJhZjAyNjZhNTNjODg3ZmU3NiJ9

             Bóng dáng của Diệp Tử Long vụt qua, giống như một con rồng hung hãn, lao về phía Diệp Phàm!

Ads
';
Advertisement
x