Sáng hôm sau, Diệp Phong nhận được điện thoại của ông Hàn báo đã đặt vé máy bay cho anh tới Yến Kinh, chuyến bay lúc chín giờ sáng.
Diệp Phong chỉ ừ một tiếng, sau đó xách va ly ra sân bay. Trên đường tới sân bay, anh nhắn tin cho Thu Mộc Trân, báo một tiếng hôm nay mình sẽ tới Yến Kinh.
Thấy Diệp Phong nói đi là đi luôn, Thu Mộc Trân không khỏi ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng gọi điện dặn anh đi lại cẩn thận, đến đó thì đừng gây chuyện, sau đó còn dặn anh đi sớm về nhà sớm. Có vẻ cô vẫn còn vô cùng xấu hổ về chuyện xảy ra tối qua.
Diệp Phong dịu dàng mỉm cười, hứa sẽ về sớm rồi cúp máy. Trong lòng anh đột nhiên cảm thấy vô cùng ấm áp. Có một người ở nhà chờ đợi mình trở về, đây chẳng phải cảm giác của một gia đình sao?
Diệp Phong lên máy bay, ngủ một giấc dậy là đã tới Yến Kinh.
Sau khi xuống máy bay, anh làm thủ tục rồi về khách sạn mà ông Hàn đã đặt sẵn cho từ trước. Khách sạn này cách sân bay không xa nên Diệp Phong quyết định sẽ đi bộ tới đó để làm giảm bớt cảm giác nôn nao sau khi ngồi máy bay.
Vô tình đi qua một cửa hàng đồ cổ, Diệp Phong đột nhiên dừng lại bên ngoài. Anh chăm chú nhìn về phía một chiếc đỉnh đồng cũ nát bên trong, nhoẻn miệng cười nói: “Không ngờ ở nơi này cũng tìm được bảo bối”, sau đó đẩy cửa bước vào.
....
Nhà họ Từ tại Yến Kinh.
Từ Lôi im lặng ngồi cạnh cửa sổ, nhìn xuống dưới tầng. Hôm nay nhà họ Từ tổ chức một buổi tiệc lớn, người ra kẻ vào tấp nập.
Nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay là Từ Mỹ Phượng, buổi tiệc hoành tráng này được tổ chức để mừng sinh nhật chị ta.
Từ Mỹ Phượng là con của bác Hai nhà họ Từ - anh trai của bố Từ Lôi. Từ Mỹ Phượng từ nhỏ đã đem lòng ghen ghét đố kỵ với Từ Lôi. Đố kỵ về nhan sắc, về tài năng, về việc trước đây nhà họ Từ do bố mẹ Từ Lôi làm trụ cột khiến cái danh “thiên kim tiểu thư nhà họ Từ” thuộc về Từ Lôi.
Đến nay, bố mẹ Từ Lôi không may qua đời. Lúc bố mẹ mất, Từ Lôi vẫn còn ở Vân Châu, quyền lực trong nhà họ Từ đương nhiên rơi vào tay nhà bác Hai. Từ Mỹ Phượng dương dương tự đắc, cho rằng từ nay trở đi chị ta mới là thiên kim tiểu thư, là "con phượng hoàng" của nhà họ Từ.
Từ Mỹ Phượng và Từ Lôi vốn dĩ sinh cùng ngày, Từ Mỹ Phượng sinh sớm hơn có vài phút nên là chị. Nhưng hôm nay, nhà họ Từ chỉ tổ chức sinh nhật cho Từ Mỹ Phượng chứ không hề ỏ ê đến Từ Lôi. Đây chính là kế hoạch mà Từ Mỹ Phượng dày công sắp xếp để khiến Từ Lôi “biết thân biết phận”.
Từ Lôi lặng lẽ ngồi bên ô cửa sổ, dù cô có là người phụ nữ cứng cỏi, mạnh mẽ đến đâu thì nhìn cảnh tượng trước mặt cũng không tránh khỏi buồn rầu.
Lâm Văn Tịnh đẩy cửa bước vào, trên tay cầm một hộp quà, mỉm cười nói với Từ Lôi: “Chúc mừng sinh nhật cô chủ! Chúc cô chủ thêm một tuổi mọi việc đều may mắn, thuận lợi!”
Từ Lôi mỉm cười, nhận lấy món quà từ tay Lâm Văn Tịnh đáp: “Cảm ơn, nếu không có cô thì có lẽ sẽ chẳng ai nhớ đến sinh nhật tôi”.
Nói rồi, Từ Lôi khẽ thở dài, cảm giác như cả thế giới đã lãng quên sự tồn tại của mình. Trong lòng cô tự hỏi có phải Diệp Phong cũng như những người khác sớm đã quên sinh nhật cô từ lâu rồi không?
Còn nhớ khi hai người còn nhỏ, Từ Lôi rất thích ăn táo nên Diệp Phong đã tặng cô hai quả táo vào ngày sinh nhật. Hồi nhỏ ngốc nghếch chẳng biết gì, nhưng Từ Lôi vẫn cảm thấy đó là lần sinh nhật mà cô cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc nhất.
Lâm Văn Tịnh thấy Từ Lôi buồn bã như vậy thì giận dữ nói: “Đám người này cũng thật là quá đáng! Rõ ràng hai người có cùng ngày sinh, vậy mà chỉ tổ chức cho Từ Mỹ Phượng! Cô chủ đừng để ý đến đám tiểu nhân đó!”
Từ Lôi mỉm cười không đáp.
Bên dưới buổi tiệc đã nhanh chóng bắt đầu, xe sang xếp ngoài cửa dài hàng mấy cây số.
Từ Mỹ Phượng trang điểm lộng lẫy, mặc một bộ váy đuôi cá màu trắng thướt tha bước lên sân khấu chào khách khứa. Chị ta còn cố tình phát trực tiếp gửi cho Từ Lôi, muốn để cô thấy sự đối lập giữa hai người bọn họ.
Từ Mỹ Phượng hôm nay một mặt là tổ chức sinh nhật, nhưng mặt khác muốn thông qua buổi tiệc này để kén chồng.
Từ sau khi bố mẹ Từ Lôi mất, cơ nghiệp nhà họ Từ không còn được như trước. Mặc dù vẫn thuộc một trong bốn gia tộc lớn nhất tại đất Yến Kinh nhưng việc kinh doanh không còn tốt như trước.
Do vậy, nhà họ Từ cần liên hôn với một gia tộc vững mạnh khác để duy trì vị thế của mình. Đó cũng chính là lý do nhà họ Từ đồng ý gả Từ Lôi cho cậu Hai nhà họ Tiết – Tiết Minh Hoa.
Tiết Minh Hoa này tài thì ít tật thì nhiều, dáng vẻ gầy gò như có bệnh, chỉ chơi gái là giỏi chứ chẳng tài cán gì. Anh ta không hề xứng với Từ Lôi.
Thế nhưng, ai bảo nhà họ Tiết là gia tộc đang lên ở Yến Kinh, ngày càng phát triển lớn mạnh. Bởi vậy nhà họ Từ quyết định hy sinh Từ Lôi để đổi lấy lợi ích cho gia tộc. Hơn nữa, người đứng ra tham mưu để tác hợp cuộc hôn nhân này chẳng ai khác ngoài Từ Mỹ Phượng.
Còn về phần Từ Mỹ Phượng, chị ta cũng đã sớm nhòm ngó cậu Cả nhà họ Tiết. Cậu Cả nhà họ Tiết không những tài năng xuất chúng, hơn xa người em trai mà còn vô cùng khôi ngô tuấn tú. Từ Mỹ Phượng sớm đã nhắm mối này rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất