Mỗi lần hai người ở bên cạnh nhau đương nhiên lại cùng nhau quấn quýt sênh ca thâu đêm. Đêm nay tâm trạng hắn có vẻ tốt, tốc độ nhấp nhả cũng vừa phải để Hiểu Ninh thoải mái hơn. Nhưng mà người phụ nữ dưới thân diễm tình đong đầy trong ánh mắt, thân thể nóng bỏng uốn éo cuộn lấy hắn làm Giản Liêm Thuấn mất khống chế mà dồn dập giã vào hoa huyệt căng mọng.
Chu Hiểu Ninh trong cơn động tình mãnh liệt muốn hôn hắn nhưng người đàn ông lại vùi đầu vào hõm cổ cô, dường như né tránh. Nửa năm quen nhau, Liêm Thuấn hiếm khi nào chịu hôn cô. Trong đó đã có hai lần hắn say rượu không còn tỉnh táo, gọi tên một người khác lúc hôn Hiểu Ninh.
Người phụ nữ bám víu lấy cổ hắn, nức nở hỏi - "Liêm Thuấn... anh có thích em không?"
Người đàn ông phía trên đang căng tràn hưng phấn, giọng khàn khàn đáp - "Không phải tôi đã nói rồi sao?"
Chu Hiểu Ninh tủi thân nhìn lên hắn, không nhịn được nói ra - "Nếu anh thích em sao anh không chịu hôn em?"
Một tia sáng phức tạp xẹt qua đôi mắt hẹp dài của người đàn ông. Hắn đột ngột đâm mạnh tới khiến cô vô thức ngửa cổ rên lên không chịu nổi.
"Liêm Thuấn... Nhẹ..."
"Không phải lúc nào em cũng luôn miệng nói muốn tôi đâm mạnh hơn, nhanh hơn à? Như thế này không phải đúng ý thích của em hửm?" - Liêm Thuấn tóm lấy bầu ngực nõn sữa, dùng hết khả năng mà xuyên xỏ cô.
"Ư... Ah..."
Người đàn ông lần nữa nhấn chìm cô xuống hố sâu dục vọng. Dùng khoái cảm đê mê đánh úp lại lý trí của cô. Liêm Thuấn chôn sâu căn cự trong hoa huyệt ướt chèm nhẹp bên dưới, ra sức va chạm.
Hắn bắn ra được một lần lại kéo cô ngồi lên người mình, người đàn ông nằm dưới thong thả nhìn dáng vẻ chật vật hổn hển của Hiểu Ninh - "Động đi."
Hoa huyệt của Hiểu Ninh mấp máy thèm ăn cọ cọ lên thân vật gân guốc còn dính ít dịch mật của người phụ nữ. Cô chống một tay lên ngực hắn, một tay cầm căn cự nhét vào trong nhụy hoa ướt đẫm. Trong họng tự động bật ra thanh âm rên rỉ vì kích cỡ của con quái vật kia.
Chu Hiểu Ninh dáng vẻ phóng đãng nhún nhảy trên hông hắn như đang cưỡi ngựa. Đôi gò bồng đào căng tròn cứ mỗi thần thúc vào đều nảy lên khiêu khích ánh mắt người đối diện. Giản Liêm Thuấn rướn người đến ngậm lấy đầu ngực cứng ngắc liếm mút chùn chụt.
"Ư... Liêm Thuấn..."
Người phụ nữ rên rỉ cong lưng, đẩy ngực về phía trước dụ dỗ hắn bú mút suồng sã hơn nữa.
"Thích thế này sao?"
"Thích... Em sướng... Ah..."
Hắn vừa ngậm mút một bên vừa day miết nụ hoa còn lại, ngắt nhéo khiến cô bị kích thích. Chu Hiểu Ninh càng cắn nuốt cự long bên dưới nhanh hơn. Vách thịt co bóp mút chặt lấy thanh sắt cứng rắn không muốn nhả ra. Liêm Thuấn hơi thở nhọc nhằng chủ động hẩy thân dưới lên thúc vào trong cô.
"Đúng là phóng đãng hết chỗ nói!"
Người phụ nữ run rẩy hét toáng lên hợp tác với hắn dập mông mạnh như vũ bão. Dáng vẻ như gặp phải điện giật. Cả người rung lắc liên tục. Cự long bên trong co giật bắn tràn hết dịch nóng vào hoa huyệt đang thít chặt của cô.
Chu Hiểu Ninh gục ngã xuống lồng ngực vững chãi, hơi thở không ổn định.
Người phụ nữ vuốt ve ngực hắn, khẽ cất giọng thều thào - "Liêm Thuấn."
Hắn nhìn qua cô chờ đợi.
"Cuối tuần này là sinh nhật em. Tụi mình có thể ra ngoài hẹn hò một bữa được không anh?" - Hiểu Ninh nhỏ giọng hỏi.
"Cuối tuần sao?" - Giản Liêm Thuấn hơi nhíu mày.
"Là thứ bảy."
Thấy thế cô vội vàng nói - "Nếu hôm đó anh bận việc, chúng ta có thể dời qua ngày khác."
"Tôi sẽ xem lại lịch trình công việc rồi báo với em sau." - Nói xong hắn buông cô ra ngồi dậy, đi vào nhà tắm tắm rửa.
***
Hôm nay cô nhận được điện thoại hỏi thăm của mẹ dưới quê. Lâu rồi Hiểu Ninh không có thời gian về thăm nhà. Từ ngày cô lên Thịnh Hoa học đại học, người con gái chỉ về nhà mỗi dịp tết đến.
Mẹ cô ở Phổ An kinh doanh một quán mì bò khá nổi tiếng. Còn cha cô trước kia là tài xế lái xe tải chuyên chở hàng hóa nhưng đã nghỉ việc về hưu rồi, do sức khỏe không tốt. Hiện tại mỗi ngày đều phụ mẹ cô kinh doanh.
Gia đình cô không phải là quá giàu có nhưng vẫn được xem là khá giả trong khu phố. Cha mẹ đều nuôi nấng hai đứa con lớn lên ăn học tới nơi tới chốn đàng hoàng, em trai cô bây giờ còn đang du học nước ngoài.
"Chân của cha sao rồi hả mẹ?" - Cô lo lắng hỏi.
Cha cô lớn tuổi, đầu gối bị viêm khớp nên thường xuyên đau nhức.
"Không sao. Dạo này dưới đây thời tiết cũng ấm lên nên ông ấy cũng đỡ hơn rồi. Với lại loại thuốc bổ con gửi lần trước có công hiệu rất tốt. Cha con đi lại bình thường, còn bưng bê giúp mẹ nữa."
"Dù vậy, mẹ cũng đừng để cha đi lại nhiều quá không tốt đâu. Bác sĩ đã dặn rồi." - Hiểu Ninh không an tâm dặn dò.
"Con biết tính cha con mà, ổng muốn làm thì mẹ có cản cỡ nào cũng không được." - Mẹ Chu thở dài một hơi.
"À, nhắc mới Hiểu Thâm sắp được nghỉ hè rồi, hôm bữa nó có gọi điện cho mẹ bảo tuần sau sẽ về nước. Chắc nó sẽ gọi cho con đến sân bay đón đó."
Hiểu Thâm nói với bà sẽ bay về Thịnh Hoa thăm chị gái một ngày, nghỉ ngơi rồi ngày hôm sau nữa sẽ bay về Phổ An nghỉ hè với cha mẹ.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất