Chương 13 

Giản Liêm Thuấn nhắn tin báo với cô, tối thứ bảy mình đã sắp xếp được thời gian. Chu Hiểu Ninh mừng rỡ. Cô lật đật lên mạng tìm một nhà hàng nào đó lãng mạn để cùng ăn sinh nhật với hắn. Người phụ nữ nghĩ một hồi, cuối cùng đã đặt chỗ ở một nhà hàng thủy cung vô cùng đặc biệt. Nơi này cô đã từng tới. 

Chiều hôm ấy, hoàng hôn vừa buông xuống đã có một chiếc xe Volvo sang trọng quen thuộc chạy đến trước nhà đón cô. Tài xế bước ra cung kính mở cửa. Giản Liêm Thuấn ngồi trong xe dời tầm mắt qua người phụ nữ xinh đẹp đang đứng bên ngoài. 

Đêm nay cô ăn mặc trang điểm vô cùng khí chất, lộng lẫy khiến người đàn ông nhất thời thất thần. Hiểu Ninh mặc một chiếc đầm xoè trễ vai màu đỏ, vừa thanh lịch lại vừa quyến rũ. Trên cổ là sợi dây chuyền hình hoa trà kim cương hồng, là một trong những loại kim cương hiếm có trên thế giới. Mái tóc dài được búi lên cao, phía sau còn cài một bông hoa trà. 

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô với dáng vẻ này. Vốn dĩ bình thường cô chỉ toàn mặc những trang phục có màu sắc nhã nhặn, váy ôm công sở đơn giản hoặc tây trang của 

nữ. 

"Lên xe đi" - Hắn mấy vài giây mới lên tiếng. 

Chu Hiểu Ninh ngoan ngoãn ngồi lên xe. Chiếc xe nhanh chóng khởi động hướng về quận Tây Triều. 

Trong xe, người đàn ông khẽ nhìn qua cô - "Chiếc váy này hợp với em lắm" 

Không biết vì sao hắn cảm thấy Hiểu Ninh rất hợp với màu đỏ. Mặc dù cô hiếm khi mặc trang phục màu này. 

Đôi má hồng ánh lên một chút hân hoan - "Thật à? Anh thấy đẹp là em vui rồi." 

Nhà hàng Hải Châu được xây bên dưới lòng thủy cung, không gian sang trọng xa hoa, giúp các vị khách có thể thưởng thức bữa tối ngon lành giữa lòng đại dương. Nhìn ngắm những đàn cá tung tăng bơi lội xung quanh. Để đặt được chỗ ở đây cũng không hề rẻ. 

Hai người bắt đầu gọi món và rượu vang. Chu Hiểu Ninh nghiêng đầu nhìn hắn lần lừ hỏi - "Anh cảm thấy chỗ này thế nào? Chắc là anh... Đã từng tới đây rồi hả?" 

"Đây là lần đầu tiên" - Hắn thật thà đáp. Dù nơi này cách nhà riêng của hắn khá gần nhưng hắn vẫn chưa có dịp vào đây. 

"Nhưng mà nơi này không gian rất đẹp" - Người đàn ông khẽ nhận xét. 

Đuôi mắt Chu Hiểu Ninh hơi cong cong. 

Giản Liêm Thuấn lúc này mới đặt lên bàn một hộp quà chuyển sang cho cô - "Đây là quà của tôi. Chúc em sinh nhật vui vẻ" 

"Cám ơn anh" 

Cô vui mừng nôn nóng mở hộp quà ra như một đứa trẻ. 

Bên trong là giấy tờ nhà đất đã chuyển sang tên cô. Hiểu Ninh kinh ngạc theo phản xạ ngẩng đầu lên nhìn hắn. 

"Là căn biệt thự em đang ở. Sau này nó sẽ là của em" - Hắn vừa nhấp ngụm rượu vang vừa giải thích. 

Hiểu Ninh hơi thất vọng và lúng túng trước món quà này - "Món quà này quá lớn em không thể nhận." 

"Người ta thường nói đã là quà sinh nhật thì quan trọng tấm lòng người tặng. Em còn so đo nhỏ lớn sao?" 

"Không phải. Em.." 

"Với lại em nói không thích có cảm giác bị bao nuôi rồi còn gì. Ở trong nhà của mình thì sẽ không có cảm giác đó nữa" - Giản Liêm Thuấn nghiêm túc thuyết phục. 

Hắn đã nói tới vậy rồi, cô không thể không nhận. Không nhận thì chẳng khác nào so đo tấm lòng hắn nên đành để món quà qua một bên. 

Hai người bắt đầu dùng bữa trong ánh nến lãng mạn. 

Lúc món tráng miệng được dọn ra đột nhiên trên bục sân khấu dàn nhạc bắt đầu chơi một vài điệu cổ điển. Có một hai cặp đôi bước ra phần sàn trống không ở giữa bắt đầu 

khiêu vũ. 

Cô mới giải thích với người đàn ông đối diện - "Em quên nói với anh, hôm nay là cuối tuần, nhà hàng sẽ có khoảng thời gian gọi là giờ khiêu vũ cho các cặp đôi." Vừa giải thích xong, cô liền hỏi hắn - "Anh có thể nhảy cùng em một điệu được không?" 

Người đàn ông không trả lời đặt dao nĩa xuống. Cô còn tưởng hắn không đồng ý ai ngờ Giản Liêm Thuấn lại từ tốn đứng lên chìa tay qua. 

"Đi thôi." 

Dù sao hôm nay cũng là sinh nhật cô. 

Chu Hiểu Ninh chớp chớp mắt nhìn hắn, chậm chạp đưa tay cho hắn. 

Người đàn ông kéo cô ra giữa sàn nhảy. Ngoại hình nổi bật của đôi nam nữ vừa xuất hiện làm ai cũng chú ý. Giản Liêm Thuấn một tay vòng qua ôm eo, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, dẫn bước cô theo mình. Hai bóng hình xuất sắc lướt trên sàn nhảy. 

Đôi mắt cô hoàn toàn dán chặt vào hắn mà hắn cũng vậy. Có lẽ là vì đêm nay Chu Hiểu Ninh quá đỗi xinh đẹp. 

"Cám ơn anh vì đã đồng ý khiêu vũ với em." - Cô mỉm cười hạnh phúc nói. Đối với cô việc này còn quý giá hơn bất kỳ món quà nào. 

"Không cần khách khí. 

Không hiểu sao cảnh tượng trước mặt hắn vừa động lòng người vừa thân thuộc làm sao. Ngay cả thanh âm cô thốt ra cũng êm tai đến như vậy. Đôi mắt hẹp dài không thể rời đi lúc nào không hay. 

Bản nhạc đã dần dần đi tới gần hồi kết thúc. 

Nhưng người đàn ông càng lúc càng ôm chặt lấy eo Hiểu Ninh khiến cả hai cơ thể dính sát vào nhau không có kẽ hở. Chưa tới một giây sau, Giản Liêm Thuấn đã cúi đầu in môi mình lên môi cô. 

Chu Hiểu Ninh nhất thời ngây ngốc nhưng đã rất nhanh đáp lại hắn. Hai người môi kề môi, hơi thở quấn quýt vào nhau triền miên giữa trốn đông người. 

Mà không biết rằng có kẻ đứng gần đó trông thấy đã tức phát điên lên. Daisy hôm nay có hẹn đi ăn tối với bạn bè ở đây, trong phòng VIP. Lúc ra ngoài đi vệ sinh lại trùng hợp gặp phải cảnh tượng "bắt mắt" kia. 

Bản nhạc du dương vừa kết thúc, người đàn ông kia mới rời khỏi môi cô. Đôi đồng tử đen nhánh người đàn ông có chút linh động. Còn Hiểu Ninh thì hơi bối rối bởi vì nụ hôn bất ngờ hiếm hoi này. Trái tim trong lồng ngực cũng vì thế mà đập loạn cào cào. 

Hắn rút tay mình lại, điềm tĩnh mở miệng như chưa có gì xảy ra - "Về bàn thôi." 

Hiểu Ninh gật đầu đi theo sau hắn. Nhưng vừa mới bước được vài bước bất thình lình có bóng người phụ nữ tạt ngang qua đụng phải cô, trên tay còn đang cầm một ly rượu vang, đổ thẳng vào váy Hiểu Ninh. 

Cô giật mình mà người kia cũng tỏ vẻ hốt hoảng - "Xin lỗi, xin lỗi chị nhiều nhé.." 

Hiểu Ninh ngước mặt lên thì nhìn thấy người phụ nữ kia thả tóc lại đeo khẩu trang che hết nửa khuôn mặt. Cô ta chỉ xin lỗi qua loa rồi vội vàng xoay người bỏ đi. 

Nhưng Hiểu Ninh cảm thấy giọng nói của cô ta thật quen tai, ngay cả dáng vẻ cũng vậy. Người kia rõ ràng là ngôi sao cũ của cô, Daisy! 

Cô ta sao lại ở đây? Vừa rồi là cố tình đổ rượu vô váy cô sao? 

Giản Liêm Thuấn nhìn thấy cảnh tượng đó liền quay lại bước tới bên cạnh cô - "Không sao chứ?" 

"Em không sao. Chỉ là váy đã ướt hết rồi." 

Hiểu Ninh ngửi ngửi lại thì thấy có gì đó không đúng lắm. Mùi này giống như mùi xì dầu đã pha lẫn trong rượu. 

"Hội quá. Là xì dầu" - Người phụ nữ hơi nhăn mặt. 

eyJpdiI6IjVSRHNWMzFTaER0eXAxWU9RMHVnelE9PSIsInZhbHVlIjoiaWFPb1BRTTl6SjNxU2tvRmV4REpOWkhuc2xcL2pDRHNnV2RUN3lNbUozKytKYmNQc25PdnRoWHgzMVR3TlNxNlhGQXdjTVRraW9sM3BWQXg5KzdQbHc1M3BLUFhTU0F1WFBxckVyQjJOVVdxVTE0RUtIaTBsTWFcL0xBZEU5VnJONG14dFwvMGF0Tmlqak5xdkJFTVNSaTVRPT0iLCJtYWMiOiI3YTFkOWE3NWJhOTAwYTE4OWIwNGJkZjQ0MDliM2JkNjg3YjNhYmYwZTkwMjhhYjAwOGU5ZTk4NTFhM2IxYjA0In0=
eyJpdiI6ImdaTXZQQ0xkUHpWUG84Z2xmOHdSTFE9PSIsInZhbHVlIjoiRUp6d3RKOWk3WWVqOWoxVWQrbUxhTnJuZ0UrQ2ExR3F3N0VScDJpRjdcL21VREdSSjF5YWpoVjIyRzFqRnNBM21Lcm9UdTJYeUF0OE1Oa096YUZBWTBnXC9MczJGVmQrOENveFM3eHV4bXRMWnpocmdzbnNKTVZzdUUwWjVoMUVNZFNGRGhVT3FIWWxVZlNkbTVKK094cDNBQ05zNFNjUTFsa0hLNHZoVUNIXC9cL3ZaaHJBbVpSVHlaSmpOeUxwK2s0bWFBN3J3bHJhRlIyaThHNllqeXZKZ1JxQ2RCb09LaTRjVEQ5dkk1S2QrYkE1U0gzV1F6cHBoXC9wZ0ZnU2pLdEVyIiwibWFjIjoiOWI2ZDI5YjgwNzhkODVlZWJjZjY1OGIyMzYzMmFiMTI4YTk3NDAyNWY1ZDFjNjY3OTFhZmQ2NzgxZWI1OWJiYiJ9

"Tạm thời về bàn trước đi đã. Thanh toán xong tôi đưa em về"

Ads
';
Advertisement
x