Chương 19: Xâm phạm (H)
Xem phim xong sẽ có một bữa tiệc nhỏ cho các VIP ở phía sau. Cô và An Vọng Kiệt ra khỏi rạp vẫn còn nhiệt tình thảo luận về bộ phim khi nãy. Nhưng vừa nhìn thấy Đỗ Tuyết Nguyệt cô đã xin phép cắt ngang, chạy tới đỡ váy cho minh tinh của mình.
Vọng Kiệt đút hai tay vào túi quần, nhìn theo bóng lưng của cô mà luyến tiếc.
Giản Liêm Thuấn và Ruby từ phía sau bước tới nhìn thấy hết tất cả. Trong khi Ruby không quan tâm đến thì người đàn ông bên cạnh lại nhìn chằm chằm tầm mắt của An Vọng Kiệt dán chặt về phía cô.
Để lại Đô Tuyết Nguyệt một mình tham gia tiệc, cô lui ra ngoài tìm tới nhà vệ sinh. Sau khi rửa tay sạch sẽ xong, vừa bước ra ngoài đã bị một lực đạo tóm lấy, đẩy vào tường. Lưng Chu Hiểu Ninh bị đập vào tường cứng đau đớn kêu một tiếng. Cô ngẩng đầu lên chạm phải khuôn mặt anh tuấn quen thuộc, mấp máy môi.
"Liêm Thuấn?"
"Tôi quả nhiên là xem thường cô. Một gã đàn ông không thoả mãn nổi cô nên giờ phải đong đưa ve vãn trước mặt An Vọng Kiệt" - Người đàn ông cao lớn như núi sơn băng tuyết, lạnh lẽo âm u.
"Không phải. Anh hiểu lầm rồi. Em với cậu ấy không hề có gì cả." - Hiểu Ninh vội vàng muốn biện giải.
"Không có gì? Không có gì mà An Vọng Kiệt đổi từ ghế VIP xuống hàng dưới ngồi cùng cô? Chu Hiểu Ninh, cô đúng là giỏi tỏ vẻ ngờ nghệch. Cô đã bao nhiêu tuổi rồi còn chơi trò thiếu nữ ngây ngô? Định diễn cho bao nhiêu gã đàn ông xem?" - Giản Liêm Thuấn ánh mắt long lên niềm căm tức, như đang bắn ra hàng vạn mũi tên thẳng về phía cô.
Đôi mắt lưu ly run run rối rắm - "Tại sao anh có thể nghĩ em như vậy chứ. Em đã bảo là không phải rồi mà... Em thật sự chỉ có mình anh mà thôi"
Hắn khẽ cười mỉa mai - "Được, nếu thật sự như vậy thì chứng minh đi"
Cô ngẩn người - "Chứng minh?"
"Phải. Phàm là việc gì chỉ nói suông thì không đáng tin" - Thanh âm lãnh đạm mon men vào thính giác của cô.
Người phụ nữ còn chưa biết hắn muốn gì thì Giản Liêm Thuấn đã nắm lấy cổ tay cô mạnh mẽ lôi đi. Bây giờ các khách mời đều đang bận dự tiệc trong phòng nên chẳng có ai bên ngoài mà để ý bọn họ. Hắn lôi người phụ nữ ra ngoài bằng cửa sau.
"Tuyết Nguyệt vẫn còn ở đây. Em không thể rời đi được.." - Cô luống cuống muốn quay lại.
Nhưng người đàn ông đã hung hăng mắng - "Câm miệng."
Cổng sau của trung tâm liên hoan phim trùng hợp nằm đối diện với một chi nhánh của câu lạc bộ Red. Cao Đình Tư và Vương Bân đang từ bên trong bước ra vô tình nhìn thấy cảnh tượng lão đại đang dắt tay người phụ nữ nào đó ra xe.
"Kia chẳng phải lão đại sao? Còn người kia..."
Cả Vương Bân và Đình Tư thoáng chốc đều sửng sốt.
"Sao cô ấy lại đi cùng lão đại?" - Vương Bân quay phắt qua nhìn người bên cạnh.
Đình Tư lại điềm tĩnh hơn nhưng đáy mắt hơi phức tạp - "Cuối cùng họ vẫn gặp lại nhau."
Chiếc xe sang trọng chạy với một tốc độ kinh hồn bạt vía về khu nhà cao cấp Hải Sương. Cô bị Giản Liêm Thuấn lôi xềnh xệch vào trong nhà.
Cánh cửa nhà đóng sập lại, ngay trước huyền quan, người đàn ông ra lệnh cho cô - "Quỳ xuống"
Hiểu Ninh ngơ ngác.
Giản Liêm Thuấn đã cởi khoá quần móc cự vật thô to của mình ra - "Chứng minh cô chỉ có mình tôi đi. Chứng minh tôi mới là người có thể thoả mãn cô đi."
Người phụ nữ không còn cách nào khác đành quỳ xuống, bàn tay chạm vào thứ cự vật to lớn kia như một thói quen. Cô đã làm cho hắn không biết bao nhiêu lần nhưng mỗi lần đều bị kích thước của con quái vật kinh người làm cho khó thở.
Hiểu Ninh vẫn yêu thích nó, không phải vì nó làm cô thống khoái mà là vì nó là của người đàn ông cô yêu.
Người phụ nữ há miệng ngậm lấy căn cự gân guốc vào trong vòm miệng. Mút sâu rồi nhả ra, dùng lưỡi liếm thuần thục từ trên xuống dưới. Hai túi thịt của hắn cũng bị cô liếm mút say mê.
Giản Liêm Thuấn nhìn bộ dạng ăn d**** vật ngon lành phóng đãng của cô, vừa hận vừa bị kích thích cực độ. Không ngại dùng tay ấn đầu cô tới, thô bạo thúc vào họng cô dồn dập như một cái máy.
"Phóng đãng đến thế này thì tôi phải ra sức đút cô ăn no chứ nhỉ"
Cự vật thô to mài mòn vách thịt bên trong khoang miệng nhỏ, thấm đẫm nước miếng của cô phát ra âm thanh lép nhép. Thân dưới của hắn sung sướng cứng ngắc úp vào mặt cô. Chu Hiểu Ninh bị thúc đến khó thở thở, vành mắt cay nóng rơi nước mắt. Vòm miệng bị kéo căng hết cỡ.
Cuối cùng cự vật co giật trong miệng cô tuôn trào dịch nóng hổi. Người đàn ông rút d**** vật ướt nhẹp ra khỏi miệng cô, lạnh lùng yêu cầu - "Nuốt xuống hết cho tôi"
Sau khi nhìn thấy Hiểu Ninh đã nuốt hết dịch nóng của mình, hắn đem thứ cự căn đã mềm xuống một nửa cọ lên khuôn mặt xinh đẹp đang ửng hồng.
"Thích thứ này lắm phải không?"
Đôi mắt lưu ly ướt lệ nhìn lên trên, trông thấy vẻ mặt người đàn ông ngập tràn vẻ khinh bỉ, giễu cợt muốn sỉ nhục cô. Cõi lòng tan nát rơi xuống vực sâu.
"Cởi đồ ra. Rồi nằm xuống."
"Ngay tại đây sao?" - Cô kinh ngạc hỏi.
"Phải"
Chu Hiểu Ninh mím chặt môi cởi bỏ váy áo trên người mình, nằm xuống nền đất lạnh giá nơi trước cửa nhà. Người đàn ông banh chân cô ra, không chút lưu tình đem cự căn cắm vào. Hiểu Ninh kêu than một tiếng đau nhưng hắn vẫn không cho cô thời gian thích ứng, hung hăng dập mạnh.
"Đừng mà... Liêm Thuấn... Em đau.." - Cô yếu ớt ậng nước mắt.
Cả người loã thể nấc lên trong khi Giản Liêm Thuấn vẫn còn âu phục nguyên vẹn. Hắn thấy cô cố vùng vẫy lập tức đè hai tay cô qua hai bên, nắc hông liên tiếp - "Bên dưới kẹp chặt tôi như vậy còn than đau?"
"Không phải rất sướng sao? Sướng đến run người thế này mà." - Hắn bấu lấy bầu ngực lớn đang nảy lên của cô mà xoa bóp nhào nặn.
"Không phải... Ư.." - Hiểu Ninh càng chối hắn càng thúc vào sâu hơn như muốn nghiền nát bên trong cô.
"Phải sâu như vậy Hiểu Ninh mới thích chứ. Cô luôn thích tôi chơi cô mạnh bạo kia mà. Như thế này mới đủ thoả mãn được cô" - Ánh mắt hắn tà ác như ma quỷ muốn nhấn chìm cô vào biển dục.
Người đàn ông lật cô nghiêng qua, đem một chân vác lên vai mình, dùng tư thế vuông góc mà đâm vào làm hai bộ phận tính dục càng ma sát vào nhau vô cùng kích thích, đùm lông rậm rạp cọ vào háng cô khiến Hiểu Ninh run rẩy nức nở.
Hằn ngang tàng xâm phạm cô.
Hiểu Ninh chịu đựng sự hành hạ của hắn hết tư thế này tới tư thế khác, cảm giác thống khổ xen lẫn cảm giác nhục nhã muốn kéo cô xuống hố sâu của tuyệt vọng.
Giản Liêm Thuấn trận mình bắn ra hết mấy lần, bắn từ trong hoa huyệt rồi ra tới mặt cô. Hắn thích thú nhìn cơ thể nảy nở dính đầy tinh hoa của mình. Mọi ngóc ngách đều bị hắn chà đạp không buông tha. Làm xong, người đàn ông thản nhiên đứng lên kéo khoá quần lại, một thân nghiêm trang thẳng thớm giống như mình không phải kẻ vừa làm ra mấy loại chuyện bại hoại vừa rồi.
"Bắt từ ngày mai, mỗi tối tôi sẽ tới thăm cô. Lo mà tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường để tôi thoả mãn sự phóng đãng của cô" - Hắn kéo lại cổ áo khoác măng tô, xoay người
mở cửa rời khỏi căn biệt thự.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất