Chương 34
Triệu Vy Vân cả người bất lực ngã quỵ xuống dưới sàn, nước mắt chảy dài xuống gò má. Tâm trí của cô bây giờ rất hoảng loạn và sợ hãi, Triệu phu nhân liền đến ôm lấy cô
"Vân Nhi, nghe mẹ con đừng làm gì dại dột. Cũng đừng hủy hoại đi tương lai và ước mơ của mình, con còn trẻ đừng nghĩ nông cạn và bồng bột quá, nghe chưa" "Hức...hức...mẹ ơi...hức con đang làm cái gì vậy mẹ. Huhu.."
"Vân Nhi, Vân Nhi con phải bình tĩnh lại đừng kích động quá sẽ ảnh hưởng đến bản thân con mất"
"Boss"
Hắn tức giận gắt lên "Không thấy tôi cần yên tĩnh sao, cút ra ngoài"
"Boss, thuộc hạ của em vừa mới thông báo tiểu thư vừa đi gặp bà Triệu về"
Cả người hắn bất giác cứng đờ, ánh mắt nhìn về phía Cửu Chân như lời cảnh cáo nếu mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng xấu chắc chắn sẽ lại có thêm nhiều người vô tội khác phải chết
"Cái gì”
"Sau khi tôi chông trừng tên Triệu Thành Bách ở bệnh viện cho tới khi nó về đến nhà. Đàn em của tôi đã báo cáo như vậy, là A Hổ nói"
"Con bé về nhà chưa"
"Về rồi ạ"
Hắn gật đầu phất tay cho Cửu Chân lui ra ngoài, trong người hắn đã bắt đầu nóng ran như lửa đốt, ly nước trên bàn liền được hắn uống hết một hơi nhưng sự bất an cùng lo lắng trong lòng vẫn không giảm đi được bao nhiêu, đến cuối cùng vẫn là không nhịn được mà đi về
"Boss"
"Về tuyết viên Triệu Long Bang"
Vừa về đến nhà hắn đã chạy ngay lên phòng cô "Vy Vân, Vy Vân"
"Sao vậy chú"
Cô liền chạy ra khỏi phòng vừa vặn va phải người hắn, nhìn thấy cô vẫn trước mặt mình, vẫn là tiểu Vy Vân bé bỏng ngoan ngoãn gánh nặng và nỗi lo sợ trong lòng hắn mới được gỡ bỏ. Hắn vội vàng ôm lấy cô vào người
"Vy Vân, Vy Vân. Hóa ra chỉ là tôi lo lắng quá nhiều, không sạo hết rồi"
Nếu là trước đây cô vẫn sẽ ngu ngốc mù mờ không hiểu hắn đang nói cái gì nhưng bây giờ thì một cỗ ghê tởm lại trào dâng trong người khiến cô vô cùng buồn nôn và kinh tởm, hai tay ghim chặt vào nhau, cô phải kiềm chế nhất định phải kiềm chế
"Vy Vân, hôm nay em đến gặp Tú Ảnh"
Cô chỉ gật gật đầu "Em chỉ đến gặp mẹ một chút"
Hắn nhìn chằm chàm vào cô hỏi lại "Chắc chắn không có vấn đề gì chứ"
Vy Vân lắc lắc đầu hai tay cô lại đưa lên dụi mắt, hắn cứ nghĩ bọn họ lại làm gì khiến cô cảm thấy chán ghét trong lòng mới yên tâm được phần nào, nếu thật sự mẹ con cô đoàn tụ nhận mặt nhau như trước kia chẳng phải con đường phía trước của hắn sẽ bất lại hơn hay sao
"Vy Vân, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả"
"Chú hứa với con đi. Chú nhất định phải hứa không được làm gì ba mẹ con, tuyệt đối không được làm gì bọn họ"
Hắn mím môi "Tôi đồng ý"
Không dưới ba lần cô luôn miệng bảo hắn không được làm việc xấu không được hại gia đình cô nhưng chưa lần nào hắn giữ đúng lời hứa với cô cả, hắn toàn lừa cô thôi, Vy Vân không hận hắn cô thừa nhận bản thân đối với người chú này đã vô cùng yêu thích chỉ là cách chủ đối nhân xử thế thật khiến cho cô không thể tiếp nổi
Vài ngày sau đó là phiên tòa xét xử của ba cô sẽ diễn ra, cô không thể có mặt trong phiên tòa chỉ có thể xem qua màn ảnh nhỏ
"Theo điều 36 khoản 7 bộ luật hình sự xét thấy bị cáo phạm phải ba tội như sau: buôn bán sử dụng và tàng trữ trái phép chất ma túy với số lượng vô cùng lớn cùng đồng phạm
là Ngô Nhất đã bị chết. Xét theo mức độ nghiêm trọng và những hậu quả nặng nề mà bị cáo đã gây ra tòa tuyên án phạt bị cáo mức án chung thân"
"Không...xin hãy xem xét lại" Triệu phu nhân ngồi bên dưới như muốn khóc ngất lên. Triệu Chính Thần trên người là bộ đồ phạm nhân, gương mặt ông ta hốc hác và tiều tụy đi trông thấy, nhìn cảnh ba người đang ôm nhau khóc vì mình Triệu Chính Thần nặng lòng, gia tộc nhà họ Triệu chẳng mấy chốc đã tan tành sau bao nhiêu năm cố gắng nỗ lực, bây giờ kẻ đứng đầu Triệu gia ngoài hắn thì không còn ai có đủ uy quyền để làm điều đó
"Mẹ à, mẹ bình tĩnh lại đi. Ba nhất định sẽ không sao đâu"
"Sau này chúng ta phải làm sao đây, ba con....
Triệu Tú Ảnh nhìn ba của mình hai tay là còng số 8 bị hai cảnh sát dẫn đi trong lòng cũng rưng rức "Mẹ yên tâm đi, Vy Vân đã hứa với chúng ta rồi. Nếu ông ta làm sai nhất định con bé sẽ tìm ra bằng chứng kết tội lúc đó chúng ta sẽ khiếu nại đơn lên tòa con chắc chắn ba sẽ được giảm nhẹ tội mà"
Luật sư đại diện cho ông ta lúc này mới tiến đến chỗ ba mẹ con, nét mặt ông ta từ trên xuống dưới đều là ý cười cợt nhả nhưng vẫn cố làm bộ mặt nghiêm túc "Thật xin lỗi gia đình, nhưng tôi đã cố gắng hết sức"
Vừa nhìn thấy vị luật sư do hắn tìm đến để bào chữa cho Triệu Chính Thần Tú Ảnh chỉ muốn xé rách bộ mặt giả tạo kia ra, vừa rồi trên phiên tòa, ông ta hoàn toàn chỉ biện minh cho có, những bằng chứng kết tội ba đầy đanh thép những chứng cớ cô ta không thể ngờ tới đều bị ông ta nhắm mắt làm ngơ, chỉ biện minh qua loa khiến Triệu Chính Thần rơi vào tình thế bí bách
"Ông còn dám tới đây hả, có tin tôi giết chết ông không"
Triệu phu nhân liền ngăn cản Tú Ảnh, bà lắc đầu í nói bỏ qua, Thành Bách hai tay nắm thành quyền ở phiên tòa thẩm án tối cao này cậu không có quyền được động tay chân chỉ nghiến răng kiềm chế cơn tức giận "Mau biến cho khuất mắt chúng tôi đi đừng để tôi phải đánh ông"
Lúc chập tối hắn đã rời khỏi nhà từ sớm, Triệu Vy Vân mang cả tâm trạng thấp thỏm lo sợ đến phòng làm việc của hắn, có lẽ cô chính là ngoại lệ duy nhất được hắn tin tưởng tuyệt đối còn hơn cả Cửu Chân và những người thân thiết nhất. Phòng làm việc của hắn, được coi là nơi đầu não giúp hắn quản lý hay tiếp nhận những thông tin phi pháp những vụ rửa tiền đầy trắng trợn và chỉ duy nhất một mình cô được phép ra vào nơi này
cô đã lấy lại được tinh thần. Mạng của những người vô tội khác đang ở trong tay cô, đè trên vai cô là phải đối mặt với một trùm ma túy đầy nguy hiểm
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất