Thiên Nhất đại lục ở vùng đất Cực Bắc, trên biển có một khu vực rất lớn. 

             Nơi này hàng năm sương mù dày đặc, hơn nữa vô cùng quỷ dị, đến thần thức cũng không thể xuyên thấu. 

             Cường giả đi vào đám sương mù này chưa bao giờ nhìn thấy đi ra. 

             Dần dà nơi này ít ai lui tới. 

             Vì thế mọi người gọi nó là vùng cấm trên biển. 

             Nhưng mà lúc này, bên trong sương mù lại có bóng người lay động, đúng là có một nhóm đại quân đang ẩn nấp trong đó. 

             Trên người mỗi người trong đám đại quân ai nấy tỏa ra huyết khí mạnh mẽ. 

             Trong đó có hai người là có huyết khí mạnh nhất! 

             Hai người này, một người là Hàm Quang, một người là Sắc Lặc. 

             Bọn họ là thống soái đại quân, và cường giả Chân Hoàng Thiên! 

             “Hàm Quang thống soái, đám sương mù dày đặc do Thú Ăn Sương Mù tạo ra đúng là nơi che giấu hành tung tốt nhất của chúng ta đấy!” Sắc Lặc cười nói. 

             Hàm Quang gật đầu, nói: “Nếu không nhờ nó thì huyết khí của chúng ta rất khó che giấu, muốn phát động đánh bất ngờ thật đúng là không dễ dàng. Cũng may mấy vị Huyết Đế đại nhân chém đầu Thú Ăn Sương Mù cũng không gây ra sóng gió gì.” 

             “Còn mười ngày nữa đám người La Xuyên thống soái sẽ đến, chúng ta có thể phát động tấn công bất ngờ! Đến lúc đó, chắc chắn đám Nhân tộc thấp kém kia sẽ hoảng hốt! Ha ha ha...” Nói đến chỗ đắc ý, Sắc Lặc không nhịn được cất tiếng cười to. 

             Hàm Quang cũng cười nói: “Đúng vậy, toàn bộ sự chú ý của bọn họ đều đặt ở phía Nam, chắc chắn không thể tưởng tượng được Huyết Không Chủ Tể đã vượt qua biên giới, xây dựng con đường thông biển, tiếp theo tập kích ở cực Bắc! Thành trì ở phương Bắc không có bao nhiêu cường giả, chỉ cần chúng ta chiếm lĩnh vài tòa thành trì, đứng vững gót chân, thì bọn họ sẽ rơi vào tình thế hai mặt giáp địch! Thiên Nhất đại lục này chính là của chúng ta!” 

             Khi nói chuyện, hai người có vẻ vô cùng hưng phấn. 

             Đột nhiên, Hàm Quang nhíu mày, nói: “Hửm? Có người xông vào! Diệt Trần, ngươi mang đội một trăm người, đi giết mấy tên nhân loại kia!” 

             “Tuân lệnh!” 

             Một Bán Chân Hoàng Thiên nhanh chóng bước ra khỏi hàng, mang theo một trăm thủ hạ Thánh Hoàng Thiên, đi vào bên trong sương mù. 

             ... 

             Hiện tại cách đạo kiếp diệt Chân Hoàng Thiên đã qua mười một năm. 

             Năm người Diệp Viễn tuy gặp nhiều nguy hiểm nhưng cuối cùng vẫn bình an đi tới bên ngoài Thiên Nhất đại lục. 

             Lúc ấy, Diệp Viễn và Dương Thanh khiến cho Hải Vực bạo động, tất cả cường giả đều bị hai người bọn họ dụ dỗ bỏ đi rồi. 

             Đại Hoàng, Cảnh Phỉ và bọn Tiểu Thanh lại không ai quan tâm. 

             Diệp Viễn nhìn tấm bản đồ biển trong tay, cười nói: “Chúng ta chỉ còn cách Thiên Nhất đại lục không bao xa nữa! Đi xuyên qua đám sương mù này là đến rồi!” 

             Dương Thanh nghe vậy rất hưng phấn, nói: “Ha ha ha... Đại lục mới, bản tôn muốn xưng bá đại lục này! Có ta, là vô địch!” 

             Tiểu Thanh ở bên cạnh nịnh nọt: “Chủ nhân tài năng xuất chúng, trong vòng ngàn năm chắc chắn có thể bước lên đỉnh cao thế giới, lần thứ hai trở thành chúa tể đại lục!” 

             Dương Thanh đắc ý nói: “Tiểu Thanh, đến lúc đó ngươi chính là đệ nhất chân linh dưới trướng của ta! Diệp Viễn, ngươi là đệ nhất thần tướng của ta!” 

             Ba người Diệp Viễn trợn trắng mắt. 

             Ai cho hai tên này tự tin đó thế? 

             Có lẽ là đa số thời điểm Dương Thanh đều tỏ ra vẻ đáng thương đi? 

             Bỗng nhiên Diệp Viễn biến sắc, vừa sợ vừa giận kêu lên: “Cẩn thận!” 

             Còn chưa nói dứt câu, trong sương mù đã có hơn trăm bóng người bay ra, từ bốn phương tám hướng vây công năm người! 

             Dương Thanh lại không sợ, cười lớn nói: “Con đường chúa tể của Thanh Thiên thánh tôn bắt đầu từ các ngươi vậy! Xem thương!” 

             Ầm! 

             Dương Thanh đánh bừa vào một người ở đối diện, lại bị đối phương đánh lùi lại, không khỏi lắp bắp kinh hãi. 

             Hiển nhiên đối phương cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ thực lực của Dương Thanh lại mạnh như vậy. 

             Diệp Viễn không khách sáo nữa, một quyền trực tiếp đánh một Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn xông lên nổ tung! 

             Đại Hoàng, Cảnh Phỉ và Tiểu Thanh cũng ra tay, đánh nhau với kẻ địch. 

             Nhưng mà đội trăm người này, yếu nhất cũng là Thánh Hoàng Thiên trung kỳ, đa phần là Thánh Hoàng Thiên thượng kỳ. 

             Đội hình như vậy quả thật vô cùng đáng sợ! 

             Không hề thua kém Hải tộc lúc trước đuổi giết Diệp Viễn chút nào! 

             Bây giờ Cảnh Phỉ cũng đã đạt tới Thánh Hoàng Thiên trung kỳ, phối hợp với Bích Hải Thần Loa vì thế sức chiến đấu cũng không yếu. 

             Đại Hoàng thì không cần phải nói, hắn ta đã đạt tới Thánh Hoàng Thiên thượng kỳ đỉnh phong, đối mặt với Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn không hề sợ hãi. 

             Có điều nhân số chênh lệch vẫn làm cho ba người bọn họ áp lực rất lớn. 

             Diệp Viễn thì không giống, khí thế của hắn mở rộng ra, một quyền kết liễu một người! 

             Vượt qua đạo kiếp Lục Cửu, thực lực Thánh Hoàng Thiên trung kỳ của Diệp Viễn đã cực kỳ đáng sợ. 

             Hắn đánh với Bán Chân Hoàng Thiên Dương Thanh, đánh đến đối phương không ngừng kêu oai oái. 

             Cho nên cho dù là Đại Đạo Hóa Hình Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn, Diệp Viễn cũng có thể giết một cách thoải mái. 

             Một quyền của hắn trực tiếp đánh đối phương thành một đám sương máu. 

             Nhưng mà rất nhanh sau đó đồng tử Diệp Viễn đột nhiên co rút. 

             Hắn hoảng sợ phát hiện, những cường giả bị hắn đánh nổ tung, thân thể của họ lần thứ hai ngưng tụ lại! 

             Ngoại trừ hơi thở hơi yếu đi một chút thì thực lực không có biến hóa gì lớn! 

             Chuyện này khiến hắn kinh ngạc không nhỏ! 

             “Là Huyết Tộc! Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, sao lại có nhiều Huyết Tộc như vậy?” Di Thiên ở bên trong thức hải kêu lên. 

             Diệp Viễn nhíu mày lại, hỏi: “Huyết Tộc?” 

             Di Thiên nói: “Huyết Tộc là tộc cực kỳ mạnh, bọn họ có thực lực mạnh mẽ, tính xâm lược cực mạnh! Huyết Tộc dựa vào cắn nuốt huyết mạch vạn tộc làm cho bản thân mạnh lên! Đáng sợ nhất chính là, sức sống của Huyết Tộc rất ngoan cường. Cho dù chỉ còn lại một giọt máu, bọn họ cũng có thể một lần nữa ngưng tụ lại thân thể!” 

             Diệp Viễn nghe vậy thì nhíu mày. 

             Dùng máu để sống lại! 

             Vậy có nghĩa là chủng tộc này giết không chết rồi! 

             Trừ khi thực lực của ngươi cách hắn một khoảng xa, nếu không căn bản không thể nào giết chết đối phương. 

             “Thì ra là thế! Nói như vậy muốn giết chết bọn họ, chỉ có thể diệt cỏ tận gốc?” Diệp Viễn nói. 

             Di Thiên gật đầu, nói: “Đúng vậy! Muốn giết chết bọn họ chỉ có một cách, dùng thực lực tuyệt đối, diệt cỏ tận gốc!” 

             Diệp Viễn khẽ gật đầu, nói: “Hiểu rồi! Dương Thanh, ngươi cầm chân tên Bán Chân Hoàng Thiên kia, còn lại để cho ta!” 

             Dương Thanh hét lớn: “Con mẹ nó nhưng ngươi phải nhanh lên đấy! Bọn người kia giết không chết gì cả, ta sắp không chống đỡ được rồi!” 

             Một mình Dương Thanh đối mặt với Diệt Trần đương nhiên là một trận chiến ngang tài ngang sức, nhưng bên cạnh hắn ta còn có một đám cường giả Thánh Hoàng Thiên quấy rầy, bây giờ cũng là áp lực như núi. 

             Diệp Viễn lạnh lùng quát một tiếng, Càn Khôn Kiếm Trận mở rộng! 

             Trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Thánh Hoàng Thiên vào bên trong. 

             “Giết!” 

             Diệp Viễn lạnh lùng hét lên, Càn Khôn Kiếm Trận mở ra thẳng đòn tấn công mạnh nhất. 

             Từng đám sương máu ầm ầm nổ tung! 

             Trải qua đạo kiếp Lục Cửu, sức mạnh Càn Khôn Kiếm Trận của Diệp Viễn tăng lên vùn vụt! 

             Những Thánh Hoàng Thiên kia vốn không phải đối thủ của hắn! 

             Chỉ có những Hóa Hình Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn mới có thể miễn cưỡng chống đỡ mấy hiệp. 

             Nhưng rất nhanh sau đó bọn họ cũng bị giết chết. 

             Càn Khôn Kiếm Trận của Diệp Viễn biến thành nơi xẻo thịt! 

             Những Huyết Tộc sống lại cũng bị Diệp Viễn thẳng tay tiêu diệt. 

             Nhưng mà dù sao sức mạnh của Càn Khôn Kiếm Trận phân tán quá nhiều cho nên không thể tiêu diệt đám Huyết Tộc kia triệt để. 

             Diệp Viễn không để bụng, tiếp tục giết. 

             Cho đến khi trong kiếm trận chỉ còn lại một đám sương máu. 

             Ở bên kia, Diệt Trần đang chiến đấu kịch liệt với Dương Thanh nhìn thấy cảnh này thì đồng tử co rút. 

eyJpdiI6ImduYUlVRGJtbmNBSHhVSERXckhMR0E9PSIsInZhbHVlIjoiMk56ZDRRRVVOazQyOTc1WFE3TVZUUHNKMWpmZm0wY0xVTUJVOWI3OGFVcW1CVVNzbmo5MFlyc1FSQzJEVUdDNUNtRm5YTWdNZmNRckRQWml4cmNtWFZ6QVIxd3NIY1dVS2FZY0REdElwK2pLV3dxZjVXUDVaclwvS1pIMXJ1V3M4MFRYdkk1QjdJXC8rSGQyWUtLM1wvNE5kQ1JNMGlSMGFLTUo3c05rd0J4VjNjdFlVMitIMUltVGFRXC9PUjJPNndzUENlaHR3dGxzSXBUYzhTV2NBZWRsSUxYSEsxMXpxVm9KMkNcL2liS0NONWZzcGNqUjE1eXdZTHZ4MnVhTnB0dEIzTTFSbDhrdDdsM1hMQzNqdEloeDBhNUhvdFRtRCs0aHhFQUZJMWJvbHU1c0lFUWk0QjZXU0tXbVBtR3luMDVpWTZMK3BZU1dGeEdjM1NNM0YyYzNmazd4OHFiSWd2VVhra1lyd2hTWm9ibFJKZlVGYjduRllcL2t3VjJDalcyYjlGOHl3TDJUVmllRnpwaE5wTmFmRUNwUT09IiwibWFjIjoiNDA0NmRkNjQzMDJkYzMxZDNjYjA3NjljMTRjYmQwYmUxZjc1NmQ1MzYwYzM1NDZiNTUxNjc4N2Y2ODU1YWM0NiJ9
eyJpdiI6IjZ6TUkwQ2NndnJLN3YyaWEwUlwvSldBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjQ1K3JYbHRoYmtPRWNQWjZJbGlUK3BGQzA3ZkZhbmd5SWVJUnZSbjdQcW1VQWlXNjVZUTZUVXZDUjlLUTdKRUpCUUNGVVZ5SE1Oa0QxS3ZZMkREWlNpTU5xRzN0c3liRVhvc2FsakprTUlHTzVPeEd3ZzdoUk04MzZZUndlOXlWY054a3JXdG5idm9CZzVhdERGZFJJS3FkWmtXZ3d6bFFQbWxIZGxwOVJPZDI5U3E3XC96dko5YUlsTW9BTE1TYjlPZEJOYTRVelVjT2ZUYjI4WTA4SXd1WFc1V1U3cGRncDV4c1R6c04rMFlBUDhRazh2MTJsaThmWnA5UWFLR1VRYys4RGl2MmJrclZrT25QdVNkWm83Zz09IiwibWFjIjoiOTRiMmIxYjQ0OWFlNzUxNDYzNGQxNzEwNDAxYjUyODMyZGJkN2ViYTk2NDZlNDEzNmEwYjM4MjZiMWI5OTgwNCJ9

             Nhưng bây giờ hắn ta mới biết được, thực lực của Diệp Viễn còn mạnh hơn Dương Thanh rất nhiều!

Ads
';
Advertisement
x