Cho nên, Du Giai Ý vẫn chưa giải thích thêm gì với Phó Quân Hạo, chỉ nói ngắn gọn: "Tôi tin thầy Diệp là người chính trực đàng hoàng"
Sau đó kéo Tô Thiên Bội rời đi.
Phó Quân Hạo hít một hơi thật sâu bình tĩnh lại tâm trạng bực bội của mình, anh có cảm giác mình cần phải điều tra Diệp Văn rồi, nhất là mục đích Diệp Văn tiếp cận Du Giai Ý hơn nữa còn đối tốt với Du Giai Ý như vậy, nhất định phải điều tra rõ ràng.
Sau đó anh lại cất bước đuổi theo Du Giai Ý không chút để ý hỏi: "Căn hộ của em là tầng nào?"
Du Giai Ý thành thật trả lời: "Nhà số 2 tòa 28, sao vậy?"
Căn hộ ở Thiền Lam Loan là khu thuần biệt thự, có biệt thự đơn lập, có biệt thự liền kề, cũng có có biệt thự xếp chồng trên dưới mấy tầng.
Căn hộ mà Diệp Văn đưa cho Du Giai Ý là một căn xếp chồng, Du Giai Ý là nhà số 2.
Phó Quân Hạo nhíu mày: "Tòa 28? Em chắc chắn?"
"Đương nhiên." Du Giai Ý không hiểu hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
"Không có vấn đề gì" Phó Quân Hạo sau khi để lại mấy lời này thì rời đi, làm cho Du Giai Ý và Tô Thiên Bội không hiểu gì.
Tô Thiên Bội lái xe chở Du Giai Ý cùng đến Thiển Lam Loan, trên đường Du Giai Ý nói với Tô Thiên Bội: "Kỳ thật tớ không quá muốn chuyển qua, một mình ở trong căn hộ lớn như vậy, tớ cảm thấy quá trống trải"
"Tớ không phải cũng ở một mình sao? Quen là được rồi" Tô Thiên Bội khuyên cô: "Hơn nữa là hoàn cảnh xung quanh bên này vẫn là an toàn hơn so với nhà trò của cậu bây giờ"
"Cho dù thế nào chúng ta cũng đến xem qua trước đi, nếu không chừng cậu vừa nhìn đã thích căn hộ kia thì sao"
Kết quả thật đúng bị Tô Thiên Bội nói đúng, Du Giai Ý vừa vào cửa đã bị căn hộ này hấp dẫn, tầng một có một cửa sổ sát đất rất lớn, thư phòng tầng hai còn có một mặt tường làm giá sách.
Lúc ánh nắng đẹp có thể ngồi trên thảm trải sàn, tùy ý đọc một quyển sách, nghe một bài hát, ngâm một bình trà, quả thật là cuộc sống trong mơ của Du Giai Ý.
Phong cách nội thất cả căn nhà cũng là đơn giản thoải mái mà Du Giai Ý thích, trước Diệp Văn từng nói với cô, nói ông ấy và Thư Hiểu chọn rất lâu mới chọn được căn này, một là nội thất còn rất mới, chủ nhân cũ căn phòng vừa sửa sang xong không kịp vào ở, đã vì chuyện khác mà ra nước ngoài.
Hai là hai người bọn họ cũng cảm thấy phong cách cả căn hộ này rất thích hợp với Du Giai Ý, bởi vậy Du Giai Ý có thể trực tiếp xách vali đến ở là được, không cần phải sửa chữa lại, đây cũng là một công trình lớn.
Đương nhiên, Diệp Văn và Thư Hiểu cũng nói, nếu như cô không thích cũng có thể sửa chữa, phí tổn bọn họ sẽ trả.
Tô Thiên Bội cũng kinh ngạc không thôi: "Oa, căn hộ xinh đẹp thoải mái như vậy, cậu còn không nhanh chóng chuyển qua thì còn chờ cái gì?"
"Chuyển" Du Giai Ý dao động cực kỳ triệt để.
Tô Thiên Bội cười ha ha nói: "Tâm động không bằng hành động, không bằng hôm nay chuyển luôn đi, nhân dịp tớ còn ở Giang Thành, trước giúp cậu chuyển nhà sang đây" "Được" Du Giai Ý gật đầu đồng ý, đồ đạc của cô vốn cũng không nhiều lắm, trên cơ bản đều là quần áo và đồ dùng hàng ngày, Tô Thiên Bội lái hai ba chuyến xe đã dọn sang
hết rồi.
Hai người xem xong hết căn hộ vừa mới chuẩn bị rời đi, Du Giai Ý nhận được điện thoại của Phó Quân Hạo.
Phó Quân Hạo trong điện thoại hỏi cô: "Căn hộ thế nào? Cảm giác thế nào?"
Từ lần trước Du Giai Ý bị Phó Quân Hạo buộc phải thả số điện thoại của anh từ sổ đen ra, Phó Quân Hạo gọi điện cho cô cũng thuận tiện hơn nhiều.
"Cảm giác rất tốt." Du Giai Ý trả lời rất ngắn gọn.
Cô cảm thấy những chuyện này đều là chuyện cá nhân riêng tư của mình, Phó Quân Hạo cứ hỏi tới hỏi lui như vậy có chút không quá thích hợp, nhưng mà cũng không thể trực tiếp trả lời một câu liên quan gì đến anh được, cho nên cố gắng trả lời ngắn gọn.
Phó Quân Hạo không phải không nghe hiểu sự bài xích của cô, nhưng anh lựa chọn không quan tâm.
Anh lại tiếp tục hỏi: "Vậy em định khi nào thì dọn qua?"
Du Giai Ý mới không muốn nói thật với anh: "Để xem đã"
"Ồ.." Phó Quân Hạo ý tứ sâu xa nói một câu như vậy, sau đó thì không nói thêm gì với cô nữa, nói tạm biệt rồi tắt điện thoại, Du Giai Ý hoàn toàn không biết anh gọi của điện thoại này là có ý gì.
Dưới sự trợ giúp của Tô Thiên Bội, Du Giai Ý nhanh chóng đóng gói hành lý của mình, Tô Thiên Bội dứt khoát gọi một chiếc xe bánh mỳ của đoàn phim, thêm tài xế đến giúp, tất cả dọn toàn bộ sạch sẽ.
Du Giai Ý lại thu dọn hơn phân nửa buổi chiều, cuối cùng cũng sửa sang lại trong nhà ổn thỏa.
Lúc ném bản thân mệt mỏi không chịu được lên giường lớn mềm mại, Du Giai Ý nhìn đèn tinh xảo trên trần nhà ngẩn người.
Cô đến bây giờ cũng cảm thấy có chút không chân thật, sau khi lấy được quyền cải biên sách mới của Diệp Văn, cô cũng đã cảm thấy rất không chân thật rồi.
Tô Thiên Bội nói, đó là bởi vì cuộc đời của cô không được như ý quá nhiều năm, cho nên bây giờ cô lấy được một chút thành tích cũng cảm thấy mang ơn trời đất, thậm chí cảm thấy không chân thật không thể tưởng tượng nổi.
Đúng vậy, từ ngày gả cho Phó Quân Hạo, cuộc đời của cô như rơi vào thung lũng.
Mấy năm đó, cô có được cái gọi là người đàn ông mình yêu, lại mất đi chính bản thân mình.
Tô Thiên Bội còn nói, mặc dù căn biệt thự này là Diệp Văn tặng, nhưng đó cũng là công lao của cô.
Bởi vì tài hoa của cô, mới có cơ hội thử bản thảo sách mới Diệp Văn.
Vì cơ hội này mà làm quen với Diệp Văn, cho nên mới được Diệp Văn yêu thích hơn nữa còn nhận làm con gái.
Cô giống như một viên ngọc thô bị phủ kín tro bụi, bây giờ từ dưới đất trồi lên, hiện ra ánh sáng của chính mình, mặc dù ôn hòa nhưng cũng chói mắt.
Du Giai Ý sau khi nghe một đống lời nói Tô Thiên Bội nói với mình này, cảm động không thôi đồng thời lại trêu ghẹo Tô Thiên Bội: "Tô minh tinh, mấy từ cậu dùng này, cảm giác cũng có thể đổi nghề làm biên kịch rồi."
Tô Thiên Bội cười không ngừng: "Ài, cả ngày diễn xuất, lời thoại thâm ảo có nội hàm còn nhiều hơn, chẳng lẽ mình còn không được mấy câu sao?"
Du Giai Ý cũng cười theo.
Bởi vì quá mệt, Du Giai Ý nằm trên giường một chút đã ngủ.
Lần nữa tỉnh lại là bị tiếng chuông cửa đánh thức, cô mơ mơ màng màng từ trên giường ngồi dậy, lôi thôi lếch thếch xuống lầu mở cửa.
Đứng ngoài cửa là Phó Quân Hạo mặc một bộ đồ ở nhà thoải mái, Du Giai Ý dụi dụi con mắt hỏi: "Sao anh lại đến đây?"
Anh cũng quá âm hồn bất tán rồi đi?
Cô vừa chuyển đến nhà mới, anh đã tìm đến.
Còn nữa, bộ đồ ở nhà này của anh, mặc như vậy lái xe từ nhà anh đến đây, giống người sao?
Du Giai Ý còn đang ngơ ngác, chỉ thấy Phó Quân Hạo thần sắc tự nhiên nói: "Anh đến làm quen hàng xóm mới một chút" "Hàng xóm mới?" Du Giai Ý càng mơ màng.
Hàng xóm mới cái gì?
Sau đó chỉ thấy Phó Quân Hạo nghiêm trang đưa tay ra với cô, nghiêm mặt nói: "Xin chào, cô Du, tôi là Phó Quân Hạo ở cách vách cô, nhà số 1 tòa 28"
Cả người Du Giai Ý như bị sét đánh, biểu cảm không khống chế được trợn tròn mắt trừng người đàn ông trước mặt.
Anh nói cái gì?
Anh là nhà số 1 cách vách cô?
Ngày hôm qua lúc dọn nhà đến, cô còn cùng Tô Thiên Bội quan sát nhà cách vách, dù sao cũng là hàng xóm, cô rất muốn biết cách vách là ai, có dễ ở chung hay không.
Đây là cái nghiệt duyên gì chứ!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất