Không thể không nói rằng, những dự đoán của Kiều Vũ vô cùng chuẩn xác.
Ngày thứ ba sáu khi ba người họ về đến Kiều gia, liền có người đến tìm Kiều Tử, nói rằng gia chủ có chuyện muốn tìm gặp nàng.
Người được gọi là gia chủ, ắt hẳn chính là gia gia của Kiều Tử rồi.
Đây là chuyện riêng của nhà bọn họ, thân là một người ngoài, Lâm Huyền đi theo có chút không thích hợp.
Nhưng mà Kiều Vũ lại mở lời mời gọi, nên cuối cùng Lâm Huyền đã lấy thân phận là thuộc hạ để đi theo.
“Tiểu Thất, chuyến du ngoạn lần này của ngươi có thu hoạch gì hay không?”
Trên đại điện, có một lão già trông có vẻ hiền từ lên tiếng hỏi.
Sau khi nhìn thấy lão già này, Lâm Huyền liền nhíu mày.
Mạnh quá!
Tuy rằng râu tóc lão già này đã bạc phơ, nhưng cơ thể lão lại không hề có dấu hiệu của sự già nua.
Điều khiến Lâm Huyền càng trở nên ngạc nhiên hơn chính là luồng sát khí lạnh lẽo trên người lão!
Tuy rằng bây giờ trông lão có vẻ rất nhân từ đức độ, nhưng mà trên chiến trường, lão chính là một dũng tướng có thể giết chết hàng vạn quân binh.
Bởi vậy mới có thể thấy, lão yêu thương Kiều Tử đến mức độ nào.
Lâm Huyền đoán đại khái, khí tức của lão già này thậm chí còn mạnh hơn minh chủ của liên minh trăm nước nữa.
Xem ra lão ta chính là cường giả thuộc Cảnh giới Thứ năm!
Chả trách sao Kiều gia lại có thế lực như thế, có một cường giả thuộc Cảnh giới Thứ năm ngồi trấn ở đây, thì chắc hẳn phải là một gia tộc đứng đầu Thiên Tuyết Quốc rồi.
“Không có thu hoạch gì cả, lần này ta đi là muốn đi cùng ngũ ca cho khuây khỏa thôi.”
Kiều Tử mở miệng trả lời.
Kiều Vũ sợ nàng sẽ nói gì sai, nên nhanh chóng mở miệng nói.
“Gia gia, nếu như nói về thi hoạch, thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi lần này của ta và tiểu muội chính là gặp được Lâm huynh đây.”
Sau đó, hắn lại móc nối câu chuyện cho Lâm Huyền.
“Lúc bọn ta quay trở về đã từng bị yêu thú tập kích.”
“Nếu như không có Lâm huynh ra tay trượng nghĩa, e rằng bọn ta không thể quay về được nữa rồi.”
Mắt của lão già đó lóe sáng lên.
“Tốt lắm, người trẻ mà lại có một trái tim trượng nghĩa, đúng là hiếm thấy vô cùng.”
“Tối tí nữa ta sẽ cho người chuẩn bị một phần quà lớn, để cảm ơn ngươi!”
Lâm Huyền nói mấy câu cảm ơn.
“Gia gia, ngoài sức mạnh hơn người, thì Lâm huynh đây còn là một họa sư cấp bốn nữa đó!”
Nói xong, Kiều Vũ lấy bức Hàn Tùng Đồ được Lâm Huyền hoàn thiện ra.
Hàn Tùng Đồ vừa xuất hiện, không khí bên trong đại điện liền trở nên lạnh lẽo.
Bên trong nhà mà lại có tuyết rơi.
Sau khi bức Hàn Tùng Đồ này được mở ra, vẻ tán thưởng trên gương mặt của gia gia lại càng rõ ràng hơn nữa, lão cứ liên tục buông lời khen ngợi.
Lâm Huyền đứng nhìn Kiều Vũ đang đứng ở bên cạnh, mà lại không nói tiếng nào.
trong lòng hắn hiểu rõ, Kiều Vũ làm như thế là muốn đánh bóng tên tuổi của Kiều Tử.
Năng lực của bản thân mình còn đúng, thì ưu thế của Kiều Tử trong lần tranh đoạt lần này cũng càng lớn hơn.
Nhưng mà, ý đồ của Kiều Vũ không thể hiện rõ lắm, điều này khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Cũng chính vào lúc này, Kiều Vũ dùng ánh mắt xin lỗi nhìn sang phía Lâm Huyền,
Dĩ nhiên Lâm Huyền cũng không để tâm, mục đích chuyến đi lần này của hắn chính là giúp đỡ Kiều Tử vượt qua cửa ải khó khăn này, còn những chuyện khác không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn.
Những hành động của Kiều Vũ, làm những người xung quanh có một cái nhìn tốt hơn về Kiều Tử.
Tuy nói gia tộc rất chú trọng huyết mạch, nhưng họ cũng rất để ý đến năng lực.
Có thể tìm thấy một tên thuộc hạ ưu tú, đây cũng là một loại năng lực mà!
Lúc này, Kiều Tử như thể đã có được sự nhìn nhận của mọi người rồi.
Chính vào lúc mọi người đang bàn tán về thu hoạch của Kiều Tử, bỗng có một luồng khí tức không mạnh không yếu xuất hiện trong đại điện.
“Hả?”
Tuy rằng luồng khí tức này yếu ớt vô cùng, nhưng đã bị lão gia cảm nhận thấy một cách vô cùng rõ ràng.
Kiều Tử đứng ở một bên nhanh chóng mở miệng nói.
“Đã khiến cho gia gia và các vị thúc thúc giật mình rồi, Kiều Quế mới vừa đột phá lên Quy Nhất cảnh không bao lâu, vẫn chưa thể khống chế được hoàn toàn khí tức của bản thân.”
Lời nói này của nàng lại làm dấy lên một luồng dư luận mới.
Dù tên thuộc hạ do Kiều Tử tìm đến có hoàn mỹ đến đâu, suy cho cùng đây cũng không phải năng lực của chính bản thân nàng.
Nếu nói khó nghe hơn một chút, suy cho cùng, người ngoài cũng không thể đồng lòng với người của Kiều gia được.
Nhưng Kiều Quế thì lại khác!
Nàng có thể chạm đến Quy Nhất cảnh giới, đây chính là sức mạnh thật sự của nàng!
So sánh hai người họ với nhau thì đã phân định được cao thấp rồi
Lâm Huyền thì lại nhìn sang Kiều Quế một cách vô cùng hứng thú, khóe môi hắn cong lên nở một nụ cười thần bí.
Thì ra đã đợi sẵn ở đây ha!
Nàng làm như thế là để dù gia gia có ý cất nhắc Kiều Tử cũng phải suy nghĩ đi suy nghĩ lại.
Một võ giả đạt Quy Nhất cảnh khi tuổi chưa trong mười tám, nếu như để nàn1g phục dùng linh đan cấp sáu, vậy thì nàng rất có hy vọng sẽ đạt đến Cảnh giới Thứ năm thôi
Nước đi này đánh hay lắm!
Qủa nhiên, sau khi nàng thể hiện sức mạnh của mình, vẻ mặt của lão gia có chút trầm tư.
Gương mặt của Kiều Vũ có chút khó coi, ưu thế mà hắn lao tâm khổ trí mới tạo ra được giờ lại hóa thành hư không cả rồi.
tiếp theo đây, mọi chuyện sẽ trở nên như thế nào, thì còn phải xem lão gia quyết định thế nào rồi.
“Xem ra, hai người các ngươi ai cũng có thu hoạch của riêng mình ha.”
“Lần này ta gọi các ngươi đến, là bởi vì một viên linh đan,”
“Ta nghĩ các ngươi cũng đã nghe nói về chuyện này rồi.”
Mọi người lần lượt gật đầu.
Lão gia Kiều gia trầm ngâm một hồi rồi mới mở miệng nói.
“Ta giờ đã già rồi, Kiều gia sau này phải giao đến tay người trẻ các ngươi thôi.”
“Viên linh dược này chỉ được đưa cho người chưa tròn mười tám tuổi dùng, thì hiệu quả của thuốc mới mạnh, bởi vậy ta phải chọn ra một người trong hai người các ngươi.”
Nghe lão nói như vậy, ánh mắt của mọi người xung quanh liền đổ dồn lên người của Kiều Quế.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Kiều Quế chính là lựa chọn tốt nhất rồi.
Nàng giờ đã là cường giả Quy Nhất cảnh rồi, sau khi dùng thuốc này vào, nàng rất có cơ hội đột phá đến tận Cảnh giới Thứ năm.
Đến lúc đó, dù cho lão gia có già đi, thì địa vị của Kiều gia cũng sẽ không thay đổi.
vẻ mặt của những người thân cận với Kiều Quế đều vô cùng mừng rỡ.
Nếu như Kiều Quế có thể trở thành cường giả của Cảnh giới Thứ năm, thì dĩ nhiên bọn họ cũng sẽ được thơm lây.
Lúc này, Kiều Tử vốn dĩ là một ngôi sao sáng lại không được ai hỏi han đến.
“Không còn nghi ngờ gì nữa, người thích hợp nhất để dùng viên linh dược này chính là cháu gái thứ sáu của ta, Kiều Quế!”
Lão gia nhìn sang Kiều Quế, mặt lão vô cùng hài lòng.
Đột nhiên khi Kiều Quế vừa chuẩn bị đi lên nhận lấy viên linh dược, thì lão gia lại nói ngược lại.
“Nhưng thân là trưởng bối, sao lại có thể thiên vị người này hơn người kia được?”
“Tiểu Thất cũng là cháu gái của ta, dĩ nhiên nàng cũng có quyền được uống viên linh dược đó!”
Khi lão nói lời này, gương mặt của Kiều Quế liền trở nên cứng đờ.
Lâm Huyền đứng ở một bên nhìn cũng phải lên tiếng ca ngợi.
Kiều lão gia đúng là mưu sâu kế hiểm ha, biết làm cách nào để dung hòa mọi người.
Mà cách để dung hòa là thứ khó tìm nhất.
Thân là gia chủ, lại là một cường giả thuộc Cảnh giới Thứ năm, cho dù lão tự mình đưa ra quyết định, đưa linh đan cho Kiều Tử uống thì cũng không ai dám nói gì lão.
Cho dù trong lòng bọn họ thấy không phục, nhưng họ cũng sẽ không thể hiện ra bên ngoài.
Nhưng mà nếu như lão gia thật sự làm như thế, thì lòng người trong Kiều gia sẽ không còn đoàn kết nữa.
Đợi khi lão ta già đi trăm tuổi, vậy thì gia tộc lớn này nhất định sẽ xảy ra chia rẽ.
Bởi vậy mới phải tìm ra một cách để dung hòa mọi người với nhau.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất