CHƯƠNG 1255
Cửu Thiên đứng dậy, đi sang một bên.
Đàm Đài gia chủ đỡ Đàm Đài Vân, khẽ gọi: “Vân Nhi!”
Lúc này Đàm Đài Vân yếu ớt mở hai mắt ra, nhìn Đàm Đài gia chủ lẩm bẩm: “Gia chủ!”
“Tỉnh rồi, thật sự tỉnh rồi!”
Mấy ông lão cười thành tiếng.
Lúc này Cửu Thiên mới lau sạch máu trên mặt mình, mỉm cười nhìn Đàm Đài Vân.
Mặc trưởng lão buông cổ tay của Đàm Đài Vân ra, quay đầu lại, dùng vẻ mặt tôn kính nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên công tử, cậu cao siêu, hôm nay tôi coi như đã triệt để lĩnh giáo bản lĩnh của cậu rồi. Xem ra chấp sự lệnh của tôi không có phát sai, cậu xứng đáng với danh chấp sự này”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười.
Lúc này Đàm Đài gia chủ đỡ Đàm Đài Vân dậy, chỉ vào Cửu Thiên nói: “Vân Nhi. Hôm nay cháu phải cảm ơn Cửu Thiên công tử. Là cậu ta trị thương giúp cháu, giờ cháu mới có thể tỉnh lại nhanh như vậy”
“Cửu Thiên?”
Đàm Đài Vân trợn to hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn sang Cửu Thiên.
Cửu Thiên gật đầu nói với Đàm Đài Vân: “Đàm Đài Vân tiểu thư, mạo muội làm phiền rồi.”
Trên mặt Đàm Đài Vân lập tức dấy lên biểu cảm vô cùng phức tạp, giống như vừa kinh ngạc vừa phấn khích, bên trong còn xen lẫn một chút xấu hổ.
Đàm Đài gia chủ cách gần nhất, cũng nhìn thấy biểu cảm trên mặt Đàm Đài Vân. Ông ta lập tức cười nói: “Vân Nhi à, bây giờ cháu cảm thấy như nào?”
Đàm Đài Vân khẽ nói: “Có hơi suy nhược!”
Đàm Đài gia chủ cười ha ha nói: “Như vậy thì không sao, ăn chút thuốc bổ là được. Cháu cố gắng nghỉ ngơi đi!”
Nói xong, Đàm Đài gia chủ đứng dậy nói với đám người Mặc trưởng lão: “Chúng ta ra ngoài trước. Để Vân Nhi từ từ nghỉ ngơi.
Mặc trưởng lão liên tục gật đầu rảo bước đi ra. Cửu Thiên cũng muốn đi, nhưng bị Đàm Đài gia chủ ấn lại.
Đàm Đài gia chủ nháy mắt một trận, ra hiệu bằng mặt với Cửu Thiên.
Cửu Thiên cho dù có ngốc nữa cũng sẽ hiểu ý của Đàm Đài gia chủ, nhưng hắn thật sự không có ý đó với Đàm Đài Vân, không khỏi nở nụ cười khổ.
Cửu Thiên vừa chuẩn bị đi cùng bọn họ, Đàm Đài gia chủ bèn trực tiếp đóng cửa phòng lại.
Cửu Thiên bất lực kéo một chiếc ghế ngồi xuống, nhìn Đàm Đài Vân ở trên giường nói: “Xem ra gia chủ của các cô muốn kêu tôi nói chuyện thêm với cô
Đàm Đài Vân nghiêng người qua, vậy mà phô ra dáng vẻ quyến rũ, mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: “Tôi còn tưởng rằng anh coi tôi là mãnh thú hồng hoang. Căn bản không nguyện gặp tôi nữa. Không ngờ, tôi bị thương, người đầu tiên tới trị thương giúp tôi, vậy mà là anh. Cửu Thiên công tử, anh kêu tôi phải báo đáp anh thế nào đấy!”
Trong mắt của Đàm Đài Vân dấy lên một lớp sương, càng thêm mị hoặc.
Cũng không biết cô ta vô tình hay cố ý, áo ngủ rộng thấp thoáng từ trước ngực lộ ra một cái khe, để ánh mắt của Cửu Thiên có thể nhìn vào trong.
Thật sự nhìn không ra, Đàm Đài Vân vậy mà còn là một cô gái “có ngực”.
Cửu Thiên vội vàng thu hồi ánh mắt không quá quy củ của mình, đáp: “Đàm Đài Vân tiểu thư, cô nghĩ quá nhiều rồi. Lần trước tôi mời cô uống rượu, cô còn chưa uống xong thì đã đi. Lần này vốn dĩ tôi là định mời cô uống một ly nữa. Kết quả cô bị thương chưa khỏi, tôi chỉ là thuận tiện giúp đỡ thôi, đừng có nghĩ sâu xa.
Đàm Đài Vân cười nói: “Tôi vốn cho rằng anh sẽ nói là chuyên tới xem chiêu tôi đã trúng phải, là loại lực lượng đó. Không ngờ cái cớ anh tìm còn đạt hơn”
Cửu Thiên há miệng, cười nói: “không ngờ Đàm Đài Vân tiểu thư nhìn một cái thì nhìn thấu suy nghĩ thật của tôi. Không sai, tôi là tới xem công pháp mà Đàm Đài Vân cô đã trúng. Tôi rất tò mò mà thôi!”
Đàm Đài Vân từ từ ngồi dậy, nói: “Bịa, tiếp tục bịa. Anh sao biết tôi bị thương chưa khỏi, anh sao biết những tiên khí sư của sân Võ Đạo không chữa khỏi cho tôi, anh làm sao biết đường đường là Đàm Đài gia chúng tôi không chữa khỏi cho tôi?”
Đàm Đài Vân đứng dậy đi về phía Cửu Thiên, sắc mặt của cô ta suy nhược, trong ánh mắt lại tràn ngập thần quang.
Đi thẳng tới trước mặt Cửu Thiên, Đàm Đài Vân nói với giọng đầy quyến rũ: “Anh rõ ràng là quan tâm tôi, cố ý tìm cớ tới thăm tôi thôi. Không ngờ, sức quyến rũ của tôi, ngay cả Cửu Thiên công tử cũng bị mê hoặc. Tôi thật sự rất vui”
Cửu Thiên không biết mình nên nói cái gì, nhịn nửa ngày mới nhả ra một câu: “Đàm Đài Vân tiểu thư, cô nghĩ quá nhiều rồi!”
Đàm Đài Vân phát ra tiếng cười như chuông bạc kêu, bỗng trực tiếp ngồi vào trong lòng Cửu Thiên.
Cơ thể mềm mại không xương đó, trực tiếp lọt vào trong lòng Cửu Thiên, nói: “Cửu công tử, thật ra tôi cũng rất thích anh!”
Cả người Cửu Thiên đều cứng ngắc, bao gồm chỗ không nên cứng đó.
Lập tức, Cửu Thiên nhẹ nhàng đẩy Đàm Đài Vân ra, đứng dậy nói: “Đàm Đài Vân tiểu thư. Cô quả thật nghĩ nhiều rồi. Việc của tôi đã làm xong, lần sau nói chuyện tiếp!”
Dứt lời, Cửu Thiên cũng không quản nhiều nữa trực tiếp đẩy cửa đi ra.
Đàm Đài Vân ở đằng sau hắn, phát ra tiếng cười khẽ.
Cửu Thiên căn bản không dám quay đầu, sải bước đi ra, nữ yêu tinh này, còn ở thêm lúc này, hắn chắc sẽ bị cô ta ăn sạch hết.
Cửu Thiên anh tuy không phải quân tử thật, gái ngồi trong lòng mà lòng không loạn gì đó, nhưng cũng không phải cô gái nào cũng muốn nổi sắc tâm.
Mấy ông lão cười ha ha thành tiếng. Mặc trưởng lão cũng cười nói: “Cửu chấp sự, xong việc rồi sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất