CHƯƠNG 1291 

"Linh Bối không sao, Linh Bối không sao..." 

Vừa lẩm bẩm bốn chữ này trong miệng, Cửu Thiên vừa bước ra khỏi khách điểm. 

Nếu Vũ Hoàng Yến đã có thể viết bốn chữ này trong lòng bàn tay hắn thì điều đó có nghĩa là Vũ Hoàng Yến nhất định biết rõ tình hình. Mặc dù Cửu Thiên lòng như lửa đốt, nhưng hắn cũng biết vào lúc này không thể ép buộc Vũ Hoàng Yến quá nhiều. 

Nói không chừng, chuyện của Linh Bối cũng chỉ có thể dựa vào Vũ Hoàng Yến mà thôi. 

Về phần phía sau nhất định phải giết chết Xa Linh, Cửu Thiên đại khái cũng có thể đoán được chuyện như thế nào. 

Nếu Xa Linh cũng là người của Ma Tu thì khẳng định lợi hại hơn Vũ Hoàng Yến, dựa theo lời nói của Lữ thừa tướng, người kia nhất định là một thành viên của Ma Tu đại phái. Vũ Hoàng Yến đương nhiên không dám đắc tội với người như vậy. 

Thở dài một tiếng, Cửu Thiên âm thầm siết chặt nắm đấm. 

Hắn tất nhiên sẽ không ngờ được Linh Bối thật ra đang nằm trong tay của Vũ Hoàng Yến. 

Hiện tại, Cửu Thiên đang tràn đầy tức giận, chỉ muốn trực tiếp tìm được Xa Linh, sau đó giết chết hắn ta! 

Mới vừa rời khỏi khách điểm vài bước, đột nhiên một đám võ giả trực tiếp xông vào nhà trọ. 

Cửu Thiên còn chưa kịp phản ứng xem xảy ra chuyện gì thì đã nhìn thấy một vài võ giả quen mắt đang đi về phía mình. Một người trong số đó củi người hành lễ với Cửu Thiên: "Cửu Thiên công tử, xin mời tránh ra một chút. Lỡ đâu lát nữa chúng tôi làm tổn thương ngài thì sẽ không tốt!" 

Cửu Thiên cẩn thận nhìn trang phục của những người này. 

Đột nhiên, Cửu Thiên nhận ra được, cau mày nói: "Các ngươi là người của Lữ gia!" 

Tên võ giả Lữ gia này gật đầu nói: "Đúng vậy, Cửu Thiên công tử. Lữ gia đang làm việc, xin ngài đừng cản trở" 

Cửu Thiên nhìn những võ giả đang xông vào khách điểm, chậm rãi nói: "Các người vẫn đang theo dõi tôi!" 

Võ giả Lữ gia bình tĩnh trả lời: "Không sai. Gia chủ đã ra lệnh, nếu Cửu Thiên công tử đã lấy được tin tức mà mình muốn thì xin mời giao những chuyện còn lại cho Lữ gia của chúng ta đi!" 

Nói xong, tên võ giả Lữ gia này rút trường kiếm trong tay ra, hét lớn một tiếng: "Bắt hết tất cả mọi người cho tôi!" 

Ngay lập tức, một đám con cháu của Lữ gia như sói như hổ xông vào trong khách điểm. 

Cửu Thiên trừng mắt nhìn, lớn tiếng nói: "Các ngươi bắt nhầm người rồi" 

Võ giả của Lữ gia nói: "Nhầm hay không nhầm thì cũng không cần Cửu Thiên công tử phán đoán. Tôi chỉ biết là gia chủ đã nói tôi phải đi theo Cửu Thiên công tử, nhất định sẽ có manh mối. Bây giờ tôi muốn bắt được manh mối!" 

Vừa dứt lời, bên trong đột nhiên truyền tới một tiếng nổ vang. 

Ngay sau đó, một bóng người bay ra từ trong hậu viện, người đó chính là Vũ Hoàng Yến. 

Cửu Thiên đứng từ xa nhìn Vũ Hoàng Yến, khóe môi khẽ nhúc nhích, thông qua truyền âm nói: "Không phải tôi" 

Đứng ở giữa không trung, Vũ Hoàng Yến quay đầu nhìn Cửu Thiên, sau đó thân ảnh đột nhiên biến mất, như thể chưa từng xuất hiện! 

"Đừng để cho cô ta chạy trốn, kết trận!" 

Võ giả Lữ gia lớn tiếng gào thét. 

Nhưng vào lúc này, một làn khói dày đặc tỏa ra từ trong khách điểm, che phủ hết tầm nhìn của mọi người. 

Một đám võ giả giải phóng canh kình, mang theo cuồng phong muốn thổi bay làn khói dày đặc. 

Nhưng cuồng phong thổi một trận, làn khói ngày càng dày đặc hơn. 

Cửu Thiên cười khẽ hai tiếng, chậm rãi lui ra, không lâu sau, tất cả con cháu Lữ gia, bao gồm cả khách trọ bên trong cũng đều nhanh chóng rời khỏi. 

Và sau khi tất cả bọn họ rút đi, làn khói dày đặc đột nhiên lắng xuống, trong nháy mắt biến mất. 

Khi tất cả con cháu Lữ gia nhìn vào bên trong một lần nữa thì đã không còn thấy ai. 

"Chết tiệt!" 

Võ giả Lữ gia lớn tiếng quát lên. 

Cửu Thiên thản nhiên nói: "Xem ra các người nắm bắt manh mối không được tốt, tôi đi trước đây." 

Cửu Thiên chắp hai tay sau lưng, sải bước rời đi. 

Ở phía sau, sắc mặt của đám võ giả Lữ gia nhất thời trắng bệch, nhanh chóng lui lại. 

Chỉ một lát sau, trong Lữ gia, Lữ thừa tướng yên lặng lắng nghe các võ giả Lữ gia thuật lại. 

Chậm rãi gật đầu, Lữ thừa tướng nói: "Xem ra tôi đoán không sai. Cửu Thiên quả nhiên có quan hệ khá thân thiết với Vũ Hoàng Yến, mà Vũ Hoàng Yến cùng đám người Xa Linh cũng từng tiếp xúc lẫn nhau" 

Lữ thừa tướng đứng dậy, gọi một người đàn ông trung niên đến. Người này có tướng mạo tầm thường, trang phục giản dị, thần sắc khiêm tốn, thấy Lữ thừa tướng gọi mình thì chậm rãi tiến lên và đáp: "Gia chủ có phân phó gì không?" 

Lữ thừa tướng nói: "Lữ Bạch, tôi đã nói anh phải để mắt đến tất cả ma tu trong kinh thành, tại sao lần này lại xuất hiện sơ suất lớn như vậy" 

Sắc mặt Lữ Bạch không thay đổi, khom lưng đáp: "Bẩm gia chủ, không phải con cháu Lữ gia vô dụng, lần này ma tu giống như Xa Linh đến kinh thành không chỉ có một người, mà ngay cả tông chủ của bọn họ cũng tới. Tôi vừa mới tra rõ, Quỷ Thần Tông đã sát nhập với Tử Y Môn, đổi tên thành Tử Hồn Tông. Gia chủ, chuyện mà ngài lo lắng nhất đã sớm xảy ra rồi!" 

Lữ thừa tướng kinh ngạc nói: "Cái gì? Tông chủ của bọn họ cũng tới đây?" 

Lữ Bạch đáp: "Đúng vậy, tông chủ Vô Hồn của Tử Hồn Tông cũng đã đến, bọn họ ở ngay trong thành nhưng không biết ở nơi nào. Trừ phi trưởng lão của học viện ra tay, bằng không không ai có thể đi theo hắn ta. Cũng chính vì hắn ta đang ở kinh thành, cho nên những ma tu khác càng khó truy tìm được tung tích, chỉ một mình hắn ta mơ hồ giải phóng ma khí, gần như bao trùm một nửa đô thành, nhưng tất cả đều chỉ là ảo giác" 

Lữ thừa tướng suy nghĩ một chút, nói: "Xem ra chuyện lần này không chỉ một mình Lữ gia của ta gặp nạn. Hắn ta tới đô thành làm gì đây?" 

Lữ thừa tướng khẽ vẫy tay, mọi người như hiểu được ý mà rời khỏi thư phòng, sau đó nhẹ nhàng khép cửa phòng lại. 

eyJpdiI6IjZ1MlhIWXFxOHFuVEVQQVRBN29Gd1E9PSIsInZhbHVlIjoiZWFGNTB2S1QzMWlhNWZQZGdiSmR5Q0pTaVRnRkFiMkI4a1ZjNE9aMmZtTklYQUxTcUtqdjh4NXhHNlg4MjQ4NjQ5d0k2dlwveEFLK0VBc3ZcL3FOZlhBTVE5MGtDNytwTElFVjh2V25JZzV1XC9Uc2hSNVBOMDRMK2tYV0RQSFJSeERCSTZlXC9PM1NFZjk0TEVmT2M5bXYrOWFxbFVBNlp1a3I5blBtOHdoaUdzXC9OMW9KdjRaV0UyeTdIbmt3bUxURStHSzJscE9hWlZTbk1zbXhvY0lLaVwvTHBGN1pkbHlpNG15ODFuaTNWaGdVQjJ5bVIxN1pFXC8yMVVkbEpnZFJKaGxwYnlnSGpDdzZud25yMnh2SEJES01UUjlHU0lRdzIyWmZXRTZFSVBqU1NGcG1XN255MVh0RklVVElPOVlUQWlJR2wyVVJqak5vVkU4TFozbTBGZjM2SXR2bzhBYms4WTFBQjRKdW1NS2JCQT0iLCJtYWMiOiIzNmZjNTRmMGY5NGQ5YzA0ZWVjY2M3NjA5NmI0NjIwNjFkZjM5MWM1ZDQzMmM1NGEwNjM2NTk2NzRkOTU1YzVkIn0=
eyJpdiI6IndwSDBBZlBwWlZpZXo1SmlGNnNWcFE9PSIsInZhbHVlIjoiSlBVbW9OSE5ibFk1ZXFlcjVcL0llbFp2RXlQQVpLSFwvQitHc2tSNUtcL1prdmJMaEdoODhtdEJiMndHTVY3bEVnMWQydnBXQjFvRmVvbFB3M1VoOHRjSWdwMUc3OWpFZW9ZSXFOY0NBZkhpcTZmZk55SVk0RGtaMkNzVWN4cDl6K2g4d3R3bG1KSkZ5dmZpSko3S0ZST0JxZGdjRUw3UTlwUjJVMlwvdFRPRkpOUmxQYUk0V2VYMjZNSVg3VWFqNU4rUnNMWnp3MjJQOFUxMEF4d2paWjJXZ2c9PSIsIm1hYyI6Ijc1YzA3OTk5NWI2MmE0NTVjZjliMzhkNTJhMmQ5MmRlYjk1MTkzZDNlZTBlMDllOGY2ZTcxYTdmM2U3OTA2MTkifQ==

Lữ thừa tướng nhắm mắt lại, bắt đầu yên lặng suy nghĩ.

Ads
';
Advertisement
x