CHƯƠNG 1403
Quốc chủ nước Linh tựa hồ rất vui mừng, vỗ tay nói: "Không sai, chính là anh, mau lên đây!"
Cửu Thiên hoàn toàn bối rối và không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Linh Bối cũng cau mày, kéo vạt áo của Cửu Thiên, nhẹ giọng nói: "Cửu Thiên, chuyện gì vậy!"
Cửu Thiên khẽ đáp: "Không biết!"
Vừa nói, Cửu Thiên vừa sải bước về phía trước.
Chân giẫm lên mặt đất xốp, Cửu Thiên đi thẳng một đường đến trước mặt Quốc chủ nước Linh.
Quốc chủ nước Linh mang theo một nụ cười rạng rỡ, đi quanh đến sau người Cửu Thiên, vậy mà lại bắt đầu chạm vào lưng của Cửu Thiên.
"Anh thật sự không có cánh. Trời ơi, vậy há chẳng phải anh không biết bay sao? Thật đáng thương”
Quốc chủ nước Linh đầy vẻ thương xót, nói.
Trong mắt cô ta, dường như không có cánh là một loại khuyết tật, quả thực khiến Cửu Thiên dở khóc dở cười.
Lúc này, đột nhiên một ông lão từ trong nhụy hoa bay ra, cao giọng nói: "Bệ hạ, xin tự trọng"
Giọng nói đanh thép, quả thực giống như đang dạy bảo trẻ nhỏ.
Nghe thấy giọng nói của ông lão này, Quốc chủ nước Linh lại toàn thân run rẩy, cô ta dường như rất sợ ông lão này, cúi đầu nhẹ giọng nói: “Biết rồi.
Sau đó lại ngồi về một cách khuôn phép quy củ.
Lâm Thủ Phủ vẫn luôn đứng ở bên cạnh thánh nữ, ném ra ánh nhìn có mấy phần căm phẫn với ông lão này.
Cửu Thiên chậm rãi đi xuống, thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thật sự suýt chút nữa cho rằng vị Quốc chủ nước Linh này vừa nhìn đã thích hắn rồi.
Mặc dù hắn biết mình rất đẹp trai...
Nhưng cũng chưa đến mức khiến người ta phải lòng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Hóa ra tiểu cô nương này chỉ là muốn sờ sờ lưng hắn một chút mà thôi.
Linh Bối thì thầm vào tai Cửu Thiên: "Anh thật sự là người gặp người yêu, xem ra phải để mắt anh cho tốt mới được.
Cửu Thiên cười ngốc, lúc này, giả vờ hồ đồ là sự lựa chọn sáng suốt nhất.
Ông lão nhìn thấy Quốc chủ nước Linh ngoan ngoãn nghe lời, lúc này mới bay về nhụy hoa.
Quốc chủ nước Linh ngẩng đầu, cao giọng nói: “Các người đến đây làm gì?"
Thánh nữ cao giọng trả lời: “Bẩm bê hạ nước Linh, Hàn Vũ Nhi lần này đến đây là phụng danh Thiên Các của nước Bắc Thần, hành tẩu thiên hạ, tìm Thiên Mệnh Chi Nhân. Muốn ở quý quốc đây bố trí võ đài, tỷ võ với các thanh niên tuấn kiệt trong nước, mong bệ hạ phê chuẩn.
Quốc chủ nước Linh không trả lời mà chỉ lén liếc nhìn ông lão kia trên nhụy hoa.
Ông lão khế họ một tiếng, cao giọng nói: “Ngài thánh nữ, nếu đã là tới tìm Thiên Mệnh Chi Nhân, vậy thì cứ tìm kiếm là được rồi, cần gì phải bố trí võ đài tỷ võ chứ. Tôi thấy, thánh nữ cứ nói cho bọn tôi biết người mà mình muốn tìm, chúng tôi dẫn cô đi tìm là được rồi.
Thánh nữ cười đáp: "Chính bởi vì tôi không biết tìm người nào, cho nên mới muốn bố trí võ đài tỷ võ. Xin hỏi, vị tôn giá này là...
Ông lão lớn tiếng nói: "Tại hạ, Thánh Thụ Vương nước Linh, Lâm Nhất Hàn!"
Thánh nữ lớn tiếng nói: “Xin Thánh Thụ Vương yên tâm. Bắc đài tỷ võ, sống chết đều do số trời. Nếu như tu vi của tôi kém, chết trong tay võ giả nước Linh, đó là vận mệnh của tôi đã đoạn, tuyệt đối sẽ không gây ra tai họa cho hai nước. Ông có thể ghi nhớ lời này của tôi”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất