CHƯƠNG 1669
Nhất Trọng Thiên, Hỏa gia.
Trong vườn linh dược, Linh Bối cười rạng rỡ từ trong tay Hỏa Đan Thư nhận lấy lọ đan dược, cười nói: “Cảm ơn cửu thống lĩnh. Làm phiền ngài mang đồ về!”
Hỏa Đan Thư cười nói: “Không có gì, một chút chuyện nhỏ thôi. Cô Linh Bối, người anh em Cửu Thiên đối xử với cô thật tốt, nhân lúc còn sớm gả đi. Dù sao hai bên đều yêu nhau, Cửu Thiên lại giỏi giang như vậy, gả sớm hưởng phúc sớm. Trước tiên chiếm vị trí vợ cả trước để yên tâm!”
Gò má Hỏa Đan Thư hơi đỏ, nói: “Cái này phải xem anh ấy khi nào có tâm tư này.
Hỏa Đan Thư cười to nói: “Nếu cậu ta không có ý thì sẽ nhớ cô mọi lúc à? Tôi thấy ấy à, tôi rất nhanh có thể uống rượu mừng của hai người rồi. Tới lúc đó, nhất định chuẩn bị một phần quà lớn cho hai người”
Linh Bối nói: “Được, tôi đợi quà to của cửu thống lĩnh. Đúng rồi, cửu thống lĩnh. Ngài trở về một mình sao?”
Nhắc tới điều này, Hỏa Đan Thư bèn thở dài một tiếng, nói: “Đương nhiên không phải. Tôi là về cùng với đại công tử và nhị công tử. Đại công tử còn tốt, quay về nhiều nhất cũng chỉ tiếp tục về động Viêm Tiên tu luyện mà thôi. Nhưng nhị công tử ấy à, haizz, sợ rằng phải rời khỏi Hỏa gia.
Linh Bối nhíu mày nói: “Chuyện khi nào? Thật sự phải đi sao?”
Hỏa Đan Thư thấy thần sắc của Linh Bối có chút không đúng, nhíu mày nói: “Linh Bối, cô không phải là muốn báo thù nhị công tử đấy chứ. Nghe tôi khuyên một câu, tôi biết con người của nhị công tử ngang ngược hống hách, từng đắc tội với cô và Cửu Thiên. Nhưng chuyện bỏ đá xuống giếng này vẫn nên cố gắng đừng làm thì hơn, dù sao...
Nói tới đây, Hỏa Đan Thư đè thấp giọng nói: “Cửu Thiên không mang họ Hỏa”
Linh Bối lắc đầu nói: “Đâu có. Tôi sao lại muốn báo thù anh ta chứ. Chỉ là trong khoảng thời gian này cứ nghe người khác nói anh ta phạm phải lỗi lầm quá lớn, sẽ bị gia tộc xử lý thế nào đó, khiến người nghe đã thấy tội nghiệp. Cửu thống lĩnh, nếu anh ta thật sự sắp bị đuổi khỏi Hỏa gia, xin hãy thông báo cho tôi một tiếng, tôi thay Cửu Thiên tiễn nhị công tử đi!”
Hỏa Đan Thư nhìn ánh mắt trong trẻo của Linh Bối, khen ngợi: “Chẳng trách Cửu Thiên lại thích cô. Cô thật sự là một cô gái lương thiện, được rồi. Tôi sẽ cho người tới thông báo với cô, đoán chắc chỉ trong mấy ngày này thôi!”
“Vậy thì cảm ơn cửu thống lĩnh!”
Linh Bối hơi cúi người hành lễ.
Hỏa Đan Thư xua tay, ý bảo đây chỉ là một chuyện nhỏ, sau đó phi thân rời đi.
Linh Bối dõi theo tới khi Hỏa Đan Thư rời đi, lúc này mới mở lọ đan ra.
Đầu tiên là nhìn thấy Bách Linh tiên đan, Linh Bối cười rạng rỡ, lại không lấy đan dược ra, chỉ khẽ cười nói: “Đồ ngốc này, vậy mà thật sự cho mình đan dược quý giá như này”
Linh Bối vừa nói vừa cất tiên đan đi, cô chưa định dùng đan dược này.
Nếu chỉ là tiên đan bình thường, Linh Bối còn có thể chấp nhận, nhưng loại đan dược cô cho rằng cũng có tác dụng đối với Cửu Thiên, Linh Bối cảm thấy vẫn nên cất đi thì hơn, nhẹ nhàng để vào trong cái túi nhỏ của mình.
Bên dưới đan dược còn có một chiếc nhẫn.
Linh Bối từ từ lấy chiếc nhẫn ra, nhìn kỹ.
Phong ấn bên trên đã bị Cửu Thiên xóa đi, Linh Bối chỉ cần truyền canh kình của mình thì có thể nhìn thấy mọi thứ trong chiếc nhẫn.
Dược liệu, đan phương, khôi lỗi. Linh Bối nhìn vô số đồ tốt bên trong, sắc mặt lại không trở nên tốt, ngược lại trở nên nghiêm trọng.
Sau đó, Linh Bối lại nhìn thấy một tấm lệnh bài cũng để ở trong, còn đặt ở nơi bắt mắt nhất.
Từ từ lấy lệnh bài ra, Linh Bối nhìn kỹ tấm lệnh bài này.
Đột nhiên Linh Bối nhìn thấy một cái tên ở bên dưới lệnh bài.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất