CHƯƠNG 1728
Đầu lâu lớn giọng nói: “Đương nhiên không phải. Tôi là đại hoàng tử của nước Kình Thiên, Nam Cung Lệ. Tôi là bị bắt tới đây. Nhưng vận may của tôi không tệ. Ở giữa đường bị tôi phá túi càn khôn, cho nên rơi ở đây”
Cửu Thiên hỏi: “Vậy anh nhìn thấy người bắt anh đi vào kiểu gì không?”
Nam Cung Lệ trả lời: “Đương nhiên biết.”
Cửu Thiên nói: “Vậy nói cho tôi đi”
Nam Cung Lê cười he he thành tiếng, nói: “Người anh em. Anh giúp tôi một việc thì tôi nói cho anh.
Cửu Thiên đặt trọng kiếm lên trên đầu lâu, bắt chước giọng điệu của Đan Thánh quốc chủ nói: “Anh không có bất cứ tư cách gì bàn điều kiện với tôi. Không nói thì tôi giết anh!”
Đầu lâu há miệng nói không ra lời, lúc này Tiểu Hắc bỗng phun ra một ngụm lửa, trực tiếp phun vào trong hốc mắt của đầu lâu.
“Bỏng bỏng bỏng, được được được, tôi nói cho anh. Ma tu bắt tôi cầm hòn đá thì mở ra một phiến đạo vực, sau đó thì mang tôi vào, chỗ cánh cửa mở ra nằm trên núi tuyết cách đây không xa.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Đá ư? Đá như nào?”
Đầu lâu nói: “Một hòn đá như con dao, chắc là lệnh thạch của ma tu. Hòn đá đó phóng ra một luồng ánh sáng, đạo vực mở ra thì hắn đi vào. Sau đó tôi nhân lúc hắn không chú y, xé túi của hắn ra, nhảy xuống”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Không thể nào, anh nhảy xuống như vậy, hắn không phát hiện sao?”
Đầu lâu cười khặc khặc thành tiếng, nói: “Ai nói không phát hiện. Chỉ có điều, tôi kéo theo hắn cùng nhảy xuống mà thôi. Sau đó tôi hóa thành khô lâu, mà hắn, he he, biến
thành bột phấn
Mí mắt Cửu Thiên hơi giật giật, nhìn đầu lâu ở trước mặt, cười nói: “Anh là một kẻ thâm độc!”
Đầu lâu nói: “Hết cách rồi, không muốn bị luyện thành con rối, chỉ có thể như vậy. Người anh em này, trong số ma tu có không ít khôi lỗi sư. Giống chúng ta, trông vừa đẹp trai, tu vi lại cao, còn trẻ tuổi, bọn họ thích nhất đó. Tôi không muốn trở thành công cụ, vậy nên tình nguyện làm con rối.”
Cửu Thiên hỏi: “Tại sao bọn họ muốn bắt anh?”
Đầu lâu nói: “Không biết, trả thù, giết vì thù, giết vì tình cũng có khả năng. Nói không chừng, tôi đã “chơi” vợ của ma tu nào đó, vậy nên bọn họ muốn giết tôi. Tôi cũng xui, vừa hay trong khoảng thời gian tu vi ở giai đoạn Chân Không mới khiến bọn họ đắc thủ. Nếu không, hừ hừ, chỉ dựa vào những kẻ tôm tép đó, tôi một ngón tay xử lý một mình, bóp chết toàn bộ.”
Cửu Long Huyền Cung Tháp ở trong cơ thể của Cửu Thiên nói: “Chủ nhân vĩ đại, người này còn giỏi nói phét hơn ta.
Cửu Thiên nhìn đầu lâu, khẽ cười lên: “Sao anh biết tôi không phải ma tu?”
Đầu lâu cười nói: “Bởi vì anh nghe nói tôi không phải là ma tu mới tha cho tôi. Hơn nữa, tôi nhìn pháp quyết của anh, tuy không phải quá chính thống nhưng tóm lại không có ma khí, huyết khí. Nếu tôi không đoán sai, anh cũng đi lạc vào nơi này?”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Ừ. Anh cũng là một người thông minh. Được rồi, tôi giúp anh một lần. Nhưng nếu anh có bất cứ động thái lạ, tôi lập tức giết anh. Hiểu chứ?”
Đầu lâu nói: “Hiểu, hiểu, hiểu. Bây giờ tôi là người của anh rồi, mau giúp tôi đào lên đi. Tôi bị chôn ở đây rất nhiều ngày rồi.
Cửu Thiên nhìn đất bên dưới cái đầu lâu, quả thật là lõm xuống một khoảng, giống như cát đá chảy mà thành.
Cửu Thiên cắm một kiếm xuống đất, khẽ nói: “Nổ!”
Đột nhiên, đất ở trước mặt bắt đầu không ngừng nổ tung, đất cát bay lên, không lâu sau, trước mặt bèn xuất hiện một cái hố to. Không ít xương khổng lồ bay ra từ trong cái hố.
Cửu Thiên dừng lại, nheo mắt nhìn, nói: “Cơ thể này của anh chỉ còn một tí như này à!”
Trong hố đất trước mặt, Cửu Thiên chỉ nhìn thấy nửa bộ xương, cánh tay và một nửa xương ngực không thấy nữa.
Đầu lâu cũng cúi đầu liếc nhìn, nói: “Tôi nói ngay sao tôi không thể cử động được, thì ra đã không còn rồi. Người anh em, có thể giúp tôi được không, giúp tôi nối xương.
Cửu Thiên trợn ngược mắt, canh khí trên người phóng ra..
Bàn tay động nhẹ, sử dụng pháp quyết Vô Cực Luyện Thần. Chia tâm thần ra nhiều mối để sử dụng. Bỗng chốc, xương cốt rơi rải rác ở xung quanh hố đất bay lên toàn bộ, sau đó bắt đầu ghép vào trên cơ thể của khô lâu.
Không thể không nói, xương của khô lâu này thật sự không tệ, vừa to vừa sáng vừa trắng, Tiểu Hắc nhìn mà hai mắt phát sáng, giống như muốn chạy tới cắn mấy cái, quá gây nghiện.
Đầu lâu cười nói: “Người anh em thì ra là một luyện khí sĩ, tôi còn tưởng anh là võ giả”
Cửu Thiên không trả lời, nhanh chóng ghép xương lại.
Dù sao chỉ cần hắn để xương đúng vị trí, ánh sáng trắng trên người của khô lâu sẽ tự mình dính chặt xương lại. Ngược lại không cần Cửu Thiên dùng thủ đoạn gì cả.
Rất nhanh đã ghép xong, khô lâu nhảy ra từ trong cái hố.
Hắn ta quả thật rất cao, cao tới ba trượng. Chẳng trách đầu to như vậy.
Hoạt động cơ thể một chút, khô lâu gật đầu hài lòng nói: “Tạm được. Tốt hơn tôi tưởng tượng, tôi còn tưởng lần này tôi chết chắc rồi. Người anh em này, đại ơn không gì đền đáp, xin hỏi tên họ của anh?”
“Cửu Thiên!”
“Anh Cửu Thiên, có câu đi khắp thế gian chả gặp được nhau, nếu gặp được cớ gì không làm quen! Nếu chúng ta đã có duyên như vậy, không bằng để chúng ta cùng đối mặt
với khó khăn tiếp theo thì như nào?”
Khô lâu cười nói.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, đưa tay về phía khô lâu, nói: “Không thành vấn đề. Đưa hết tất cả mọi thứ còn lại trên người anh ra đây.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất