CHƯƠNG 1729
Khô lâu nhìn mình, lại nhìn tay chìa ra của Cửu Thiên, nói: “Anh Cửu Thiên. Tôi đã như này rồi, anh cảm thấy trên người tôi còn có thứ gì sao?”
Cửu Thiên nói: “Không biết. Nhưng tôi nghĩ thân là hoàng tử, không thể trên người không có một chút đồ có đáng tiền nhỉ? Nói ra ngoài, mất mặt lắm. Ít nhiều lấy ra một ít, con người tôi trước giờ không làm việc không có lợi lộc.
Khô lâu hơi há miệng, một lúc sau thì nói: “Anh Cửu Thiên, tôi thật sự không còn thứ gì cả. Chỉ cần trên người tôi còn một miếng thịt, tôi cũng cho anh. Tên ma tu đó cũng không phải đồ ngốc, khi bắt được tôi thì đã lấy hết đồ trên người tôi rồi. Hay là như này, tôi nợ anh một ân tình thì như nào?”
Cửu Thiên nói: “Ân tình không đáng tiền"
Khô lâu cười híp mắt nói: “Ân tình của tôi rất đáng tiền. Phải biết, tôi là hoàng tử đó!”
Cửu Thiên hơi nhíu mày, nhìn dáng vẻ te tua của khô lâu này, thật không biết nước như nào mới có hoàng tử như này.
Nếu không kiếm được chút lợi lộc gì, Cửu Thiên cũng mất đi tất cả hứng thú với khô lâu này.
Cất bước đi về phía trước, lần này hắn tới là để tìm một nơi có thể ở tạm thời. Hắn không rảnh nói nhảm với tên khô lâu này.
Khô lâu cất bước đi theo đằng sau Cửu Thiên, nói: “Anh Cửu Thiên. Anh muốn đi đâu? Anh biết quanh đây có nơi nào có thể ở không? Hoặc nơi có thể mua được quả Đạo Sinh. Tôi cần dược liệu này giúp tôi khôi phục cơ thể”
Cửu Thiên không ngoảnh đầu lại, nói: “Không có. Nơi này là Ma Vực, Ma Vực anh hiểu không? Đâu đâu cũng là ma tu, tôi muốn tìm một nơi ẩn cư trước đã.
Khô lâu hiểu ý ồ một tiếng, nói: “Chủ ý hay, quả thật nên ẩn cư. Nếu bị đám ma tu trời đánh đó tìm được thì phiền phức. Có điều chúng ta có phải cũng nên nghĩ cách rời khỏi Ma Vực này không? Ở đây nữa giống như không phải là chuyện tốt gì.
Cửu Thiên nói: “Nếu anh tìm được cách rời khỏi nơi này, tôi không có ý kiến.
Khô lâu trầm tư một lát, nói: “Chúng ta có thể đi cướp ma tu. Anh Cửu Thiên, tu vi của anh như nào? Chỉ cần chúng ta có thể cướp vật có thể du hành của ma tu và lệnh thạch trong tay kẻ đó thì chúng ta có thể ra ngoài rồi! Tới lúc đó anh tới nước Kình Thiên của chúng tôi, tuy có thể có hơi xa, nhưng chắc chắn xứng đáng! Mỹ nữ ở chỗ chúng tôi, phải gọi là đỉnh của đỉnh, nói ra anh có thể không tin, ngực, mông, vóc dáng đó...
Cửu Thiên quay đầu liếc nhìn khô lâu, nói: “Rất xin lỗi. Dạo này đừng nhắc tới phụ nữ với tôi được không?”
Khô lâu sững sờ nói: “Sao thế, lẽ nào anh bị phế? Không thể hoan ái? Hay là anh bị phụ nữ tổn thương? Ừm, nhìn dáng vẻ của anh, chắc là bị phụ nữ tổn thương rồi. Tôi nói không sai nhỉ. Không sao đâu, đợi khi tới nước Kình Thiên, tôi tìm cho anh một trăm mỹ nữ, tròn một trăm người, ngoan ngoãn phục tùng, anh muốn tư thế gì có tư thế đó”
Nói xong, khô lâu thật sự tháo xương ngực của mình ra, sau đó trực tiếp cắm xương đùi vào trên cổ, đi một vòng nói: “Như vậy lùn một chút rồi nhỉ? Trông không tệ”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất